Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2255: Tiến Vào Đệ Nhất Danh Sơn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Khóe miệng Mã Tư Thành giật một cái.

Đừng tàn nhẫn như vậy chứ.

Bất quá Mã Tư Thành vẫn nhẫn nại giảng thuật một lần những điều nên chú ý cho Diệp Hạo.

Một lúc lâu sau hắn mới nói xong.

Mà lúc này đám người Diệp Hạo đã đi tới gần cửa vào.

Ngay lúc bọn họ chuẩn bị xây dựng cơ sở tạm thời ở xa lại đi đến mấy đạo thân ảnh.

- Nơi này chúng ta muốn.

Diệp Hạo đang định nói bỗng bị Mã Tư Thành ngăn cản.

- Bọn họ là đệ tử Tử Lôi Vương Triều.

- Tử Lôi Vương Triều.

Diệp Hạo giật mình, chợt cười lạnh nói.

- Tử Lôi Vương Triều thì như thế nào?

- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi nói câu này sẽ khiến các ngươi tai họa ngập đầu cỡ nào không?

Một bóng người cầm đầu dữ tợn nói.

- Cút.

Diệp Hạo nhìn thanh niên kia một cái.

- Tốt, có gan.

Đạo thân ảnh kia giơ ngón tay cái về phía Diệp Hạo.

- Ta sẽ khiến ngươi biết được kết quả của việc chọc giận Tử Lôi Vương Triều .

- Cháu trai, có gan bây giờ ngươi xuất thủ đi.

Diệp Hạo cười nhạo.

- Ngươi.

- Không dám xuất thủ mà còn dám xưng lão sói vẫy đuôi?

Diệp Hạo nhìn đạo thân ảnh kia trong mắt tràn đầy khinh bỉ.

- Ngươi có bản lãnh thì xuất thủ.

- Ngu xuẩn.

- Ngơi mắng ta?

- Ngu xuẩn.

- Trâu sư huynh, đừng xung đột.

Mấy thanh niên nam nữ còn lại nhìn thấy Trâu Văn chuẩn bị xuất thủ vội vàng ngăn cản hắn.

- Ngươi chờ đó.

Trân Văn nói xong câu này xây dựng một cơ sở tạm thời bên cạnh chỗ Diệp Hạo.

Mã Tư Thành khẽ thở dài.

- Diệp sư huynh, ngươi không nên đắc tội với Tử Lôi Vương Triều.

- Tử Lôi Vương Triều rất mạnh à?

- Thực lực Tử Lôi Vương Triều không mạnh lắm trong rất nhiều Vương cấp Tông Môn, nhưng họ có cường giả Thần Vương tọa trấn.

- Chẳng lẽ Hạo Nhiên Chính Khí Tông không có cường giả Thần Vương.

Diệp Hạo hỏi ngược lại.

- Tình huống của Long Tượng tiền bối ngươi cũng không phải không biết

- Do ngươi không biết.

- Ý gì?

Diệp Hạo cười không nói.

Thời gian dần trôi tu sĩ tới đây ngày càng nhiều.

Đợi đến đêm tu sĩ đã đạt đến mấy chục vạn.

- Chuẩn bị tới giờ Tý.

Mã Tư Thành nhìn cánh cửa sâu thẳm có chút thấp thỏm nói.

Mỗi lần tiến về Đệ Nhất Danh Sơn tu sĩ đi ra không quá một phần mười.

Những năm này đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông đều vẫn lạc.

Mã Tư Thành lo lắng mình không đi ra được.

- Lo cái gì?

Diệp Hao vỗ bả vai hắn.

Trên mặt Mã Tư Thành nặn ra một nụ cười.

Qua đại khái 10 lượt hô hấp, cánh cửa sâu thẳm kia chậm rãi mở ra, từ cảnh cửa toát ra khí tức tĩnh mịch đáng sợ.

Sắc mặt Diệp Hạo chợt biến đổi.

- Vì sao ta cảm thấy Đệ Nhất Danh Sơn rất tà môn?

Tuyết Trích Tiên cau mày.

- Nếu không thì sao nó lại được gọi là Đệ Nhất Tà Sơn?

Diệp Hạo nói đến đây suy nghĩ một chút.

- Phi Minh, cho ta mượn một giọt máu.

- Cái gì?

- Cho ta mượn một giọt máu.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Được.

Khương Phi Minh nói xong cầm lấy một cây chủy thủ cắt vào lòng bàn tay, tiếp đó dùng thần niệm bao phủ một giọt máu đưa cho Diệp Hạo.

- Hàn Tâm, cô cho Trích Tiên một chút máu.

Diệp Hạo ngay sau đó nói.

Hứa Hàn Tâm gật đầu một cái.

- Bên trong cơ thể ta và Trích Tiên ẩn chứa huyết mạch đặc thù.

Đợi đến lúc Tuyết Trích Tiên nhận lấy giọt máu Hứa Hàn Tâm đưa Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Diệp sư huynh lo Đệ Nhất Danh Sơn lợi dụng huyết mạch của chúng ta gây sự?

Mã Tư Thành tựa hồ nghĩ tới điều gì đó.

- Thế nhưng những năm nay chưa nghe nói qua ai đi ra có vấn đề cả.

- Ta lo đối phương rút ra phần thần bí ẩn chứa trong huyết mạch ta.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Trong cơ thể Diệp sư huynh và Tuyết Trích Tiên chứa huyết mạch gì?

Hứa Hàn Tâm tò mò hỏi.

- Cái này không tiện cho cô biết.

Diệp Hạo lại lắc đầu.

Rất nhanh trong sân hơn 100 vạn tên tu sĩ lần lượt dâng lên huyết mạch bản thân.

Diệp Hạo chú ý tới một vài tu sĩ cũng sử dụng huyết dịch đã chuẩn bị từ trước.

Xem ra về phương diện này đoán ra không chỉ mình Diệp Hạo.

Khi tu sĩ toàn trường đều hiến tế xong, một cổ lão môn hộ toát ra một thông đại sáng lạng.

- Thông đạo mở.

- Có thể tiến vào.

- Đi đoạt tư nguyên.

Tu sĩ trong sân hưng phấn vọt vào trong.

Diệp Hạo chú ý thấy năm người Tử Lôi Vương Triều chăm chú nhìn vào bọn họ.

- Diệp sư huynh.

Trong lòng Mã Tư Thành cẳng thẳng nói.

- Đến Đệ Nhất Danh Sơn liền xử lý bọn họ.

Diệp Hạo nói nhỏ.

Mã Tư Thành không khỏi giật mình.

Đám người Diệp Hạo bước vào thông đạo kia về sau đã cảm tháy không gian bốn phía biến ảo, đợi đến lúc thích ứng được quang cảnh xung quanh mới phát hiện đã vào một sơn cốc đầy hoa nở.

Nhìn thoáng qua xung quanh Diệp Hạo thấy mười mấy gốc Tuyết Trúc Dị Quả Thị Thần Cấp.

- Tuyết Trúc Dị Quả?

- Thật sự là Tuyết Trúc Dị Quả a?

- Không ngờ vận khí chúng ta lại tốt như vậy.

Đám người Tuyết Trích Tiên nhìn thấy Tuyết Trúc Dị Quả thì vội vàng chạy tới nơi đó.

Mắt thấy chuẩn bị vọt tới trước Tuyết Trúc Dị Quả, một đạo kiếm mang phá không mà đến.

- Cẩn thận.

Diệp Hạo nhắc nhở.

Đám người Tuyết Trích Tiên vội vàng tránh ra.

Lúc này từ đằng xa đi tới năm bóng người.

Không phải đám người Tử Lôi Vương Triều thì là ai đây?

Trâu Văn khinh bỉ nhìn Diệp Hạo nói.

- Tiểu tử, không ngờ chúng ta lại được truyền tống đến cùng một chỗ.

- Ngươi cảm thấy đây là may mắn à?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta thực sự rất muốn biết vì sao cho tới bây giờ ngươi còn có thể cười được?

Trâu Văn cười lạnh nói.

- Đó là bở vì.

Diệp Hạo nói đến đây thân hình liền biến mất, đợi đến lúc xuất hiện lại đã là trước mặt Trâu Văn.

Một cước đã đạp nát nhục thân Trâu Văn.

Linh hồn Trâu Văn trốn thoát ra khỏi thể xác không còn trọn vẹn, hắn kinh sợ nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi… ngươi dám giết ta?

- Giết ngươi thì đã sao?

Nói xong một đạo kinh lôi từ trên trời giáng xuống, bắn linh hồn Trâu Văn thành mảnh vỡ.

Sắc mặt bốn tu sĩ còn lại nhìn Diệp Hạo trở nên trắng bệch.

Diệp Hạo xuất thủ quá gọn gàng mà linh hoạt.

Nói giết liền giết.

- Bốn cặn bã còn lại giao cho các ngươi.

Diệp Hạo chỉ vào bốn thanh niên nam nữ nói.

Tuyết Trích Tiên không chút do dự vọt tới về phía một nữ tử.

Mục đích đến đây hôm nay của nàng là vì củng cố căn cơ bản thân.

Mà chiến đấu chính là phương thức tốt nhất.

Ba người Mã Tư Thành chần chờ một chút cũng xông lên.

Song phương rất nhanh đã chiến đấu đến cùng một chỗ.

Nhưng Hạo Nhiên Chính Khí Tông bên này ngoại trừ Mã Tu Thành có thể áp chế đối thủ ra, vô luận Khương Phi Minh, Hứa Hàn Tâm hay Tuyết Trích Tiên đều bị áp chế.

Từ điểm đó cũng có thể nhận ra Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã ngã khỏi Vương cấp Tông Môn.

Diệp Hạo nhìn một chút cũng không nói gì.

Tuyết Trích Tiên không địch lại đối phương cũng rất bình thường.

Bởi vì bây giờ thực lực Tuyết Trích Tiên vốn không mạnh lắm. Dù thời gian tu luyện của nàng dài hơn đám người Hứa Hàn Tâm.

Nhưng nội tình Tuyết Trích Tiên đều bày ra hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận