Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3215: 3 Chiêu

Từ Viện Viện không hề nói sai.

Vấn đề là xã hội này chưa bao giờ có hai từ công bình.

Cường giả có thể miệt thị ngươi, nhưng ngươi lại không thể xem thường hắn, nếu không sẽ là khiêu khích.

- Từ Viện Viện, ngươi lăn lộn ở Vạn Lôi đại lục cũng không phải ngày một ngày hai.

Tuyết Hoa tông Phượng Tuyết lạnh lùng mở miệng.

- Nếu tu sĩ thuộc đại lục hạ đẳng nói với ngươi như vậy, ngươi sẽ làm gì?

Ngươi sẽ làm gì?

Đương nhiên là làm cho hắn sáng mắt.

Chuyện này chắc chắn không thể nghi ngờ gì.

- Nếu đây là quy luật của cuộc sống, vậy thì cứ tuân theo nói đi.

Vọng Xuyên tông Thanh Tễ lạnh lùng nói.

- Trừ phi ngươi ngươi có thực lực xem thường thế giới này.

Từ Viện Viện hờ hững.

Nàng phát hiện tâm cảnh của mình loạn.

- Bây giờ quỳ xuống xin lỗi chín đại tông môn.

Tuyết Hoa tông Phượng Tuyết nhìn Từ Viện Viện nói.

- Nếu không, chết.

Chết?

Một từ này hoàn toàn đã kích thích Từ Viện Viện.

- Ngươi có từng nghĩ đến một ngày ngươi cũng sẽ ở trong tình trạng giống như ta?

Từ Viện Viện lạnh lùng nói.

- Ngày đó có lẽ sẽ đến, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là ngày hôm nay.

Phượng Tuyết lãnh đạm nói.

- Vả lại ngươi cho rằng ta sẽ không thức thức thời như ngươi sao?

- Nhưng ngươi có từng nghĩ tới việc ngươi đắc tội với người mà ngươi không thể trêu chọc được không?

Từ Viện Viện hỏi tiếp.

- Ngươi nói là ngươi sao?

Phượng Tuyết cười ha hả.

- Ngươi đang cười cái gì?

Đúng lúc này một thanh âm trong trẻo phá vỡ trời cao.

Ngay khi thanh âm này vang lên, nhiệt độ toàn bộ thiên địa đều giảm xuống.

Đừng nói là những tu sĩ ở đây, cho dù là Phượng Tuyết đã đặt chân đến Thần Vương cảnh cũng cảm thấy rét lạnh từ sâu trong linh hồn.

Ánh mắt toàn trường không khỏi rơi vào trên người Diệp hạo.

- Ngươi là ai?

Trong lòng Phượng Tuyết khẽ giật mình.

- Ngươi nói xem, cô nương xinh đẹp như ngươi sao lại nói chuyện hùng hổ doạ người như thế?

Diệp Hạo nhìn Phượng Tuyết nói.

- Ngươi biết Từ Viện Viện là ai không? Ngươi cho rằng nàng chỉ đơn giản là thiếu cung chủ Ma Vương cung?

- Chẳng lẽ nàng còn có bối cảnh kinh người khác?

Sắc mặt Phượng Tuyết lập tức thay đổi.

- Lúc ta xuống đại lục thấp hơn để du lịch có gặp một người gọi là Từ Viện Viện.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Mà người được gọi là Từ Viện Viện kia chỉ là một tia tàn hồn mà thôi.

Nghe đến đây Phượng Tuyết không khỏi thở dài một hơi.

- Ta còn tưởng nàng có bối cảnh gì chứ?

- Từ Viện Viện trước mắt ngươi cũng chỉ là một sợi tàn hồn thôi.

Lời nói của Diệp Hạo có thể nói không kinh chết người không thôi.

Trái tim của Phượng Tuyết không khỏi chậm nửa nhịp.

- Ta để ý thấy Từ Viện Viện trước mắt ngươi vẫn còn mấy tia tàn hồn, nói cách khá ở các đại lục phía trên vẫn còn tàn hồn của Từ Viện Viện.

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn Phượng Tuyết nói.

Toàn trường đều xôn xao.

Lời nói của Diệp Hạo có ý gì?

Từ Viện Viện ở đại lục thượng đẳng cũng chỉ là một tia tàn hồn?

Không!

Cho dù ở Đệ Nhị Vực, Từ Viện Viện vẫn chỉ là một tia tàn hồn?

Nếu nói như vậy, bản tôn của Từ Viện Viện là ở Đệ Tam Vực hay Đệ Tứ Vực?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin lời ngươi nói sao?

Phượng Tuyết ổn định lại tâm thần, nàng nhìn Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Vị này nói không sai.

Khiến Phượng Tuyết không ngờ rằng lúc này Thược Dược lại mở miệng.

- Bản tôn của Từ Viện Viện đến từ Đệ Cửu vực, mà bản tôn của nàng đã siêu thoát từ lâu.

- Làm sao ngươi biết?

Phượng Tuyết ngạc nhiên nhìn Thược Dược nói.

- Tại sao ta biết, ta không cần phải nói cho ngươi.

Thược Dược lãnh đạm nói.

- Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết nếu vừa rồi Từ Viện Viện quỳ xuống, đừng nói là ngươi, ngay cả tông môn phía sau lưng ngươi cũng sẽ lập tức bị xoá sổ khỏi thế gian này.

- Thược Dược.

Diệp Hạo nhìn Thược Dược vừa cười vừa nói.

- Xem ra ngươi là đối thủ đầu tiên mà bản tôn Từ Viện Viện tìm tới cho ta.

- Không sai.

Thược Dược tiên tử vui vẻ nói.

- Hi vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng.

- Ngươi cảm thấy ngươi có thể là đối thủ của ta sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi.

Thược Dược thẳng thắn nói

- Nhưng chỉ cần ta có thể kiên trì ba chiêu, ta có thể tiến tới Đệ Cửu vực tu hành bên cạnh người kia.

- Ba chiêu?

Diệp Hạo có chút hơi khó nói.

- Độ khó này cũng hơn cao rồi.

- Nếu không ngươi nhường ta một chiêu, coi như tăng khả năng thành công của ta?

- Nhường ngươi cũng không phải không được, nhưng ta có một yêu cầu.

- Ngươi nói.

- Làm thị nữ của ta.

- Nếu ta có thể kiên trì được ba chiêu liền có thể làm thị nữ của người kia, bởi vậy yêu cầu của ngươi, xin lỗi ta không thể thoả mãn.

- Vậy ngươi ra tay đi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi nói.

Trong tay Thược Dược liền xuất hiện một cây roi.

Đó là một cây roi tràn ngập kim quang.

Khi cây roi quất về phía không gian cạnh Diệp Hạo, hư không đều bể nát, những mảnh vỡ khôn gian rơi vãi khiến người nhìn cũng phát khiếp.

Nhưng dù cây roi hay những mảnh vỡ không gian, khi tiếp cận khu vực mười mét quanh Diệp Hạo, tất cả đều bị một lực lượng vô hình ngăn cản.

Tiến lên không được.

Cho dù Thược Dược dùng lực mạnh thế nào cũng khôgn thể làm được chuyện gì.

- Một chiêu.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Vậy ta phải thêm chút sức.

Thược Dược nói xong đỉnh đầu của nàng xuất hiện một tiểu kiếm kim sắc.

Thanh tiểu kiếm kim sắc vừa mới xuất hiện, toàn bộ những tu sĩ ở đây đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì võ hồn của bọn họ đều bị áp chế toàn diện.

Đó là áp chế của võ hồn cấp cao đối với võ hồn cấp thấp hơn.

- Võ hồn Thiên cấp.

- Chỉ là không biết đây là võ hồn cấp bậc gì?

- Chuyện này vẫn luôn là bí mật.

Tiểu kiếm kim sắc không ngừng xoay tròn ở đỉnh đầu Thược Dược, tản ra kiếm ý như thuỷ triều.

Kiếm ý điên cuồng, tựa hồ có thể đè sập ba ngàn giới.

Đối mặt với kiếm ý phô thiên cái địa, trên đỉnh đầu của Diệp Hạo cũng xuất hiện một tấm gương.

Tấm gương này không hề tản ra bất kỳ chấn động gì, thoạt nhìn giống như một tấm gương bình thường, nhưng mọi người đều biết đây là do Diệp Hạo cố tình giấu diếm, bởi vì cho dù là võ hồn rác rưởi cũng sẽ biểu hiện ra một chút gì đó.

Làm gì có cái vụ giống tấm gương của Diệp Hạo, không hề tản bất kỳ chấn động gì?

Sau một khắc, xung quanh Diệp Hạo cũng xuất hiện kiếm ý như thuỷ triều.

Nhìn kỹ, nghơi sẽ phát hiện kiếm ý mà Diệp Hạo vận dụng không khác gì kiếm ý mà Thược Dược sử dụng.

Ngay khi hai người đụng vào nhau, hai bên không ngừng tiêu diệt lẫn nhau.

Nhìn kiếm ý không một chút kém cỏi hơn mình, trên mặt Thược Dược tràn ngập chấn động.

- Sao ngươi biết đại hải kiếm ý của ta?

Đại hải kiếm ý có rất nhiều loại.

Nhưng đại hải kiếm ý của Diệp Hạo lại không khác gì của nàng.

Thật quá kinh khủng.

- Kiếm ý của ngươi nếu có tên là đại hải kiếm ý, vậy của ta sẽ là bùng nổ quét sạch cửu trọng thiên.

Diệp Hạo nói đến đây, võ hồn dấu cộng của hắn trong thức hải lập tức khởi động.

Nó không đơn giản chỉ có nhiệm vụ gia trì.

Mà còn tăng lên một bước lớn.

Oanh!

Toàn bộ thiên địa đều bị chấn động kịch liệt.

Kiếm ý huỷ diệt thiên địa bao phủ nghiền ép về phía Thược Dược.

Thược Dược theo bản năng muốn ra tay ngăn cản.

Nhưng khi nàng nhìn thấy một màn này, cả trái tim cũng đập kịch liệt lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận