Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2730: Đối Chọi Tương Đối

Có thể nói hiện giờ Diệp Hạo nắm giữ sát đạo chi âm đã thuộc hàng đứng đầu.

- Sát ý thật đáng sợ.

- Chẳng lẽ người thanh niên này là sát thủ?

- Sát ý mạnh mẽ như vậy, ngươi nghĩ không phải sao?

Lúc này ánh mắt tu sĩ bốn phía nhìn Diệp Hạo cũng thay đổi. Đối với quần thể sát thủ này, không có mấy người không kiêng kỵ. Chủ yếu là vì sát thủ dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Bạch Linh Lung vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Giới sát thủ hình như không có nhân vật như ngươi?

- Ngươi hiểu rất rõ giới sát thủ sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Bạch Linh Lung còn đang định nói lại bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Bạch Linh Lung, bản thể của ngươi ở đâu?

Lông mi dài của Bạch Linh Lung khẽ lay động.

- Xem ra ngươi còn đáng sợ hơn ta tưởng tượng.

- Ngươi cũng vậy thôi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Chỉ là một tia linh thần đã có thể gần chạm đến thực lực vô địch, Bạch Linh Lung, ngươi thật khiến ta mở rộng tầm mắt.

- Bây giờ ta lại càng cảm thấy có hứng thú với ngươi.

Trong mắt Bạch Linh Lung lóe lên tia sáng.

- Không biết ngươi có dám đến gặp chân thân của ta không?

- Không hứng thú.

Khiến đám người khôn ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Ngươi sợ?

Bạch Linh Lung nở nụ cười.

- Chẳng qua ta cảm thấy bây giờ ngươi không có thời gian.

Diệp Hạo lãnh đạm lắc đầu.

- Là sao?

- Vừa rồi ta nói gì ngươi không quên đấy chứ?

Diệp Hạo nhíu mày.

- Chuyện Nhân tộc ở Thanh Khâu ta sẽ điều tra rõ ràng, nhưng trong vòng ba ngày tuyệt đối không thể nào làm được.

Bạch Linh Lung nghiêm túc nói.

Thanh Khâu có thể phát triển đến tình trạng ngày hôm nay không thể thiếu công lao Nhân tộc khai hoang khuếch trương lãnh thổ.

- Bạch Linh Lung, ngươi biết vì sao ta cho ngươi thời gian ba ngày không?

Diệp Hạo nhìn Bạch Linh Lung, trong mắt tràn đầy vẻ thất vọng.

- Vì sao?

Ngay khi hỏi ra câu này Bạch Linh Lung lập tức hối hận.

Nàng đang xin giải đáp sao?

- Ngươi có tin ngay khi mệnh lệch điều tra của bên ngươi vừa truyền ra, phía bên kia đã có tộc nhân Thanh Khâu hủy diệt chứng cứ rồi.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ba ngày sau, đến lúc đó ngay cả một chút ngươi cũng tra không được.

Tâm thần Bạch Linh Lung nhảy một cái. Lúc này nàng mới hiểu vì sao Diệp Hạo lại ấn định thời gian ba ngày.

- Ta lập tức sẽ điều động một nhóm khôi lỗi tiến đến đóng giữ, đồng thời ta cũng sẽ phái ra vệ quân thân cận đi giúp đỡ.

Bạch Linh Lung suy nghĩ một chút nói.

Rất nhiều chuyện Bạch Linh Lung nghĩ không ra, cũng không đại biểu nàng cái gì cũng không hiểu.

Chỉ trong chớp mắt nàng đã nghĩ ra phương án giải quyết.

- Ta không biết ngươi có chấp hành công bằng hay không, nhưng ta phải nói cho ngươi biết một điều… nếu ngươi dám để việc tư xen vào, kết quả chưa chắc Thanh Khâu ngươi có thể gánh nổi.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Các hạ đang uy hiếp Thanh Khâu ta sao?

Lúc này một ông lão mặc áo vàng đi tới.

Toàn thân hắn tràn ngập chấn động như biển, từ xa đi tới giống như một hung thú thượng cổ.

Cực kỳ khủng bố.

Cực kỳ bá đạo.

Tàn phá bừa bãi.

Trong lời nói của lão ẩn chứa một cỗ khí thế. Cỗ khí thế giống như một ngọn núi trấn áp về phía Diệp Hạo.

Cũng đúng lúc này kim thân trong thức hải Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra hai mắt, ánh mắt kim sắc giống như tia sáng lúc bình minh, chém đứt tất cả bóng tối.

Cỗ khí thế trên người lão giả kia cũng biến mất theo.

- Trên người của ngươi có một nửa bước cấm kỵ?

Lão giả kia giật mình nói.

Hắn vốn cho rằng Diệp Hạo là một tên thùng rỗng kêu to.

Giết Diệp Hạo?

Hắn còn không dám.

Dù sao trước khi chưa thăm dò ra lai lịch của Diệp Hạo, dù có là thế lực cường đại như Thanh Khâu cũng không dám tùy tiện động vào môn nhân của người ta.

- Ngươi nghĩ cường giả trong tộc ta yên tâm để ta một mình đi đến Thanh Khâu các ngươi sao?

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Ngươi có ý gì? Cảm thấy Thanh Khâu ta sẽ gây bất lợi cho ngươi?

Lão giả kia hừ lạnh nói.

- Hiện giờ Thanh Khâu các ngươi không làm chuyện này sao?

Diệp Hạo chỉ lão giả kia nói.

- Gọi một cường giả nửa bước cấm kỵ đến uy hiếp ta? Thanh Khâu các ngươi thật để ta vào mắt.

Sắc mặt lão giả kia lập tức âm trầm xuống.

Chuyện này không có cách nào phản bác!

- Ngươi muốn thế nào?

Lúc này Bạch Linh Lung mở miệng nói.

- Ta nghĩ điều ta muốn đã biểu đã rất rõ ràng.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ta cũng hứa rằng Thanh Khâu sẽ tra rõ ràng.

- Nhưng ta không tin tưởng Thanh Khâu các ngươi.

- Vậy ngươi muốn xử lý thế nào.

- Ta muốn tham gia vào.

- Được.

Khiến ai cũng không ngờ rằng Bạch Linh Lung lại gật đầu đồng ý.

Diệp Hạo cũng coi trọng Bạch Linh Lung thêm một phần. Hắn không ngờ rằng Bạch Linh Lung lại đồng ý.

- Tam trưởng lão, nhiệm vụ của ngươi là truy nã đệ tử tông môn dính đến Nhân tộc.

Lúc này Bạch Linh Lung nhìn về phía lão giả kim bào.

Lão giả kim bào gật đầu nói.

- Vâng mệnh thiếu tộc trưởng.

Sau đó Bạch Linh Lung ban ra hết mệnh lệnh này đến mệnh lệnh khác. Một lúc sau nàng mới nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi xem còn muốn bổ sung gì không?

- Không có.

Diệp Hạo nói khẽ.

Bạch Linh Lung nhìn Diệp Hạo thật sâu rồi nói.

- Ta rất chờ mong lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta.

Diệp Hạo cười cười không trả lời.

Mà lúc này Hiểu Hàm cũng đã thu dọn xong sạp hàng.

- Công tử, chúng ta đi thôi.

Lúc này đám người mới chú ý tới Hiểu Hàm. Nhưng giờ phút này bọn họ không còn dùng ánh mắt chế nhạo, khinh thị lúc trước để nhìn Hiểu Hàm nữa.

- Sao Hiểu Hàm biết người thanh niên này không đơn giản?

- Các ngươi không phát hiện ra khi vị này xảy ra xung đột với người Thanh Khâu, Hiểu Hàm hoàn toàn không thèm để ý đến mà vẫn chú tâm thu dọn đồ đạc sao?

- Nói cách khác nàng cảm thấy công tử nhà nàng có thể ứng phó được với người Thanh Khâu?

- Chẳng lẽ người thanh niên này đã bí mật nói ra thân phận của hắn cho Hiểu Hàm biết?

- Cũng không phải không có khả năng này.

Hiểu Hàm thân mật khoác lên cánh tay Diệp Hạo, phất tay về phía đám người.

- Bây giờ chắc các ngươi biết là ai có mắt không tròng rồi nhỉ? Hì hì.

Chờ khi đã đi thật xa, Diệp Hạo mới nhìn thoáng qua Hiểu Hàm đang còn cười vui vẻ bên cạnh.

- Buồn cười đến vậy sao?

- Ai bảo những tên kia xem thường công tử?

Hiểu Hàm vừa cười vừa nói.

- Ngươi không chú ý tới thái độ trước đó của bọn họ sao?

- Nhà ngươi cách nơi này còn xa không?

Diệp Hạo dời chủ đề.

Diệp Hạo không hề cảm thấy những tên kia có chỗ nào không đúng. Dù sao đây là chuyện thường tình. Đối với Bạch Linh Lung, một gia hỏa không biết lai lịch như hắn có lực hấp dẫn gì chứ?

Cho dù là cái kẻ ngu cũng sẽ lựa chọn Bạch Linh Lung.

- Nhà ta cách nơi này rất xa.

Hiểu Hàm nói khẽ.

- Dù ta toàn lực phi hành, đại khái cũng cần một ngày một đêm.

Diệp Hạo tắc lưỡi.

Phải biết Hiểu Hàm cũng có tu vi Hợp Thần cấp.

- Ngươi cho ta tọa độ không gian.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Hiểu Hàm lập tức đưa tọa độ không gian cho Diệp Hạo. Diệp Hạo nhìn thoáng qua liền xé rách không gian bước đi về phía trước. Đại khái đi qua vài phút đồng hồ, Diệp Hạo đã xuất hiện ở phía trên một khu dân cư cũ nát.

- Hiểu Hàm, nhà ngươi ở đây?

Diệp Hạo trợn mắt hốc mồm.

Đây chính là xóm nghèo đấy!

Vấn đề là Hiểu Hàm là cao thủ Hợp Thần cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận