Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3193: Rác Rưởi Võ Hồn

Kỳ thật lão ẩu còn một câu chưa nói.

Đó là Tống Diệu Võ cũng không phải là Hợp Thần cấp bình thường.

- Ha ha.

Khiến đám người lão ẩu không ngờ rằng Tống Diệu Võ lại cười phá lên.

- Thú vị, ngươi nói ta không có tư cách làm sư phụ của ngươi?

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng nói.

- Ngươi cũng chỉ có địa cấp trung giai võ hồn thôi, võ hồn này trong mắt ta đều rà rác rưởi.

Toàn trường xôn xao.

Địa cấp trung giai?

Võ hồn này tương lai không có bất ngờ xảy ra có thể đi đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

Sao trong miệng Diệp Hạo lại thành rác rưởi rồi?

- Tiểu tử, lời ngươi nói rất ngông cuồng.

Tống Diệu Võ không vui nhìn Diệp Hạo.

Dù gì hắn cũng là phó hội trưởng công hội Trận Đạo.

Diệp Hạo có thể cuồng, nhưng không thể ngông cuồng trước mặt hắn.

Oanh!

Tống Diệu Võ vừa mới nói đến đây, võ hồn của Diệp Hạo lại lần nữa tản ra uy áp.

Tống Diệu Võ chỉ cảm thấy toàn bộ thiên địa đều đang trấn áp mình.

Sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Hắn biết đây là tình trạng võ hồn cao cấp áp chế võ hồn thấp hơn.

dù thực lực của hắn mạnh hơn Diệp Hạo, nhưng loại áp chế này vẫn tồn tại.

Giống như hổ sữa dù không phải là đối thủ của sói trưởng thành, nhưng tiểng gầm của nó vẫn khiến sói sợ hãi.

- Võ hồn của ngươi có cấp bậc gì?

Tống Diệu Võ khiếp sợ nhìn Diệp Hạo nói.

- Địa cấp cao giai là địa cấp đỉnh phong?

Khi Tống Diệu Vĩ nói đến đây, ánh mắt Từ Viện viện lộ ra thần sắc không thể tin được.

Trước đó nàng chẳng qua cảm thấy võ hồn của Diệp Hạo có lẽ là địa cấp, nhưng nàng cảm thấy cho dù là địa cấp cũng sẽ không quá mạnh, nhưng bây giờ nàng mới nhận ra mình đã sai.

Võ hồn của Diệp Hạo vượt xa dự đoán của nàng.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền thu hồi võ hồn của mình lại, hắn từng bước đi tới trước mặt Tống Diệu Võ.

Một bước!

Hai bước!

Ba bước!

Diệp Hạo mới bước được ba bước, Tống Diệu Võ không chịu dựng nổi mà phun ra một ngụm máu tươi.

Đám người Từ Viện Viện đều bị choáng váng.

Trước đó các nàng cảm thấy dù Diệp Hạo có võ hồn cấp bậc cao, nhưng tu vi của hắn sẽ không bằng.

Nhưng khi thấy một màn này, bọn họ biết mình đã sai, không những thế còn sai lầm cực lớn.

Tu vi của Diệp Hạo có lẽ đã đạt đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

Bốn bước!

Tống Diệu Võ như bị sét đánh, sắc mặt trắng bệch.

- Dừng lại.

Tống Diệu Võ bối rối nói.

Năm bước!

Mắt mũi miệng Tống Diệu Võ đều chảy máu, hắn co quắp ngồi dưới đất, cả người cực kỳ thê thả.

- Tha mạng.

Tống Diệu Võ phun bọt máu, hết sức suy yếu nói.

Lúc này Diệp Hạo mới dừng lại.

Toàn trường nhìn một màn này đều cảm thấy thế giới quan của mình bị sụp đổ.

Phó hội trưởng công hội Trận Đại Tống Diệu Võ mà nói tha mạng, đây là chuyện mà bất kỳ người nào trước đây đều không tưởng tượng nổi.

- Nói từ sớm có phải đỡ việc rồi không?

Diệp Hạo nhếch miệng.

- Ngươi nói ngươi xưng lão sói làm gì chứ?

Lúc này Tống Diệu Võ nào còn không chịu phục?

Hắn lấy ra một bình ngọc rồi đổ một khoả thần đan ra.

Khi hắn đang muốn dùng lai bị Diệp Hạo gọi lại.

- Đưa ta nhìn thử.

Nhìn một chút, Diệp Hạo nhịn không được mà quay qua nhìn Tống Diệu Võ nói.

- Ngươi dù gì cũng là phó hội trưởng công hội Trận Đạo, thế mà lại dùng Liệu Thương đan nhị phẩm vẫn còn độc tố sao?

- Đây chính là Liệu Thương đan Hợp Thần cấp đỉnh phong đấy?

Tống Diệu Võ nhịn không được nói.

- Đối với ta, không phải cực phẩm đều là rác rưởi.

Diệp Hạo nói xong lại ném cho Tống Diệu Võ một bình ngọc.

Tống Diệu Võ mở ra bình ngọc ra nhìn thử, tứng tia sáng liền bừng lên.

- Cực phẩm Liệu Thương đan Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

Nhìn thấy hoa văn trên viên đan dược, Tống Diệu Võ hoảng sợ nói.

Đám người lão ẩu càng hoảng sợ đến mức con mắt cũng muốn rơi xuống.

Loại Liệu Thương đan cấp bậc này, toàn bộ đại lục hình như đều không có.

Tống Diệu Võ sử dụng một viên xong, thương thể rất nhanh đã khôi phục hoàn toàn, thậm chí hắn còn cảm thấy tu vi của mình tăng nhẹ.

- Đa tạ tiền bối.

Tống Diệu Võ đứng dậy liền bái tạ Diệp Hạo.

- Ngươi đi nhìn thử trận pháp mà ta bố trí.

Diệp Hạo chỉ vào một góc phù văn ở xa xa nói.

- Nhìn xem ngươi có thể chỉ điểm cho ta hay không?

Tống Diệu Võ giật mình liền đi đến góc phù văn kia.

Sau khi nghiên cứu một lúc, hắn liền quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Tiền bối, ngươi có thể thu ta làm đồ đệ không?

Cái gì?

Mọi người ở đây đều có cảm giác mình như đang mơ.

Cái quái gì đang xảy ra?

Ngươi là phó hội trưởng công hội Trận Đạo đấy.

Bây giờ ngươi lại quỳ gối trước mặt Diệp Hạo muốn làm đồ đệ của hắn?

- Trận pháp của ta, ngươi thấy thế nào?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Trận pháp mà tiền bối bố trí ta chỉ có thể xem hiểu một phần mười, không ngay cả một phần mười cũng chưa tới.

Tống Diệu Võ sắp xếp từ ngữ rồi lại nói.

- Trận pháp của tiền bối huyền diệu, ẩn chứa nhiều biến hoá, ta cảm thấy cho dù ta dùng cả đời cũng chưa chắc có thể hiểu rõ.

Từ Viện Viện nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp.

- Giữa chúng ta chênh lệch lớn như vậy sao?

Từ Viện Viện lẩm bẩm nói.

Lão ẩu há to miệng muốn nói, nhưng cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi.

Diệp Hạo quá kinh diễm.

Từ Viện Viện và Diệp Hạo cách nhau chẳng khác gì ngày đêm.

Vậy hai người có thể đi đến cuối cùng sao?

Diệp Hạo nhìn Tống Diệu Võ một cái, nhưng vẫn lắc đầu nói.

- Tư chất ngươi không được.

- Tư chất không được?

Tống Diệu Võ cười khổ nói.

- Tiền bối, tư chất của ta nếu không được, ở toàn bộ Vô Khuyết đại lục này ngươi cũng không tìm được người nào có tư chất tốt hơn ta.

- Ta vốn không tính tìm ở Vô Khuyết đại lục.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thậm chí ngay cả Đệ Nhất Vực này ta cũng không nghĩ tới.

- A!

Lúc này Tống Diệu Võ mạnh vượt xa bản thân tưởng tượng.

- Đứng lên đi, đối với chuyện thu người làm đồ đệ, ta không có hứng thú chút nào.

Diệp Hạo nói xong lại quay người tiếp tục đi tới nơi khác bố trí trận pháp.

Nhưng Tống Diệu Võ vẫn không đứng lên.

- Tống tiền bối, ngươi đứng lên đi.

Lão ẩu nói khẽ.

- Tiền bối nếu không thu ta làm đồ đệ, ta một bước cũng không đi.

Tống Diệu Võ rất thức thời nói.

- Viện Viện, nếu không ngươi khuyên nhủ phu quân ngươi thử?

Lúc này lão ẩu nhìn về phía Từ Viện Viện nói.

Tống Diệu Võ giật mình nhìn Từ Viện Viện.

- Cái gì? Ngươi là thê tử của tiền bối?

Từ Viện Viện biết vì sao lúc này lão ẩu lại nói quan hệ giữa nàng và Diệp Hạo ra.

Rõ ràng là muốn móc nối quan hệ!

Nhưng nàng và Diệp Hạo thật sự có quan hệ phu thê.

Nghĩ như vậy Từ Viện Viện liền gật đầu nói.

- Ta là thê tử của hắn.

- Vậy ngươi giúp ta khuyên nhủ.

Tống Diệu Võ vội vàng nói.

- Ta không cam đoan có thể thành công.

Từ Viện Viện trầm ngâm một chút vẫn nói.

- Mặc kệ có thể thành công hay không, ta đều thiếu ngươi một nhân tình.

Tống Diệu Võ trịnh trọng nói.

Đáy mắt lão ẩu lộ ra tia mừng rỡ, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.

Từ Viện Viện thấp thỏm đi tới bên người Diệp Hạo.

Nàng nhìn Diệp Hạo bố trí trận pháp lại chậm chạp không mở miệng.

- Nói cho Tống Diệu Võ, ta thu hắn làm đệ tử kí danh.

Đại khái qua nửa khắc đồng hồ Diệp Hạo ngừng lại, hắn nhìn Từ Viện Viện nhẹ nhàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận