Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3038: Tử Đế.

Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo xông qua của thứ mười một xong liền bình chân như vại mà nhìn thanh niên mặc áo bào tím đứng ở đối diện.

Thanh niên mặc áo bào tím nhìn Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động khó che dấu được.

Ở cửa thứ chín, Diệp Hạo miểu sát ý niệm phân thân của hắn, hắn có thể hiểu.

Ở cửa thứ mười, Diệp Hạo miểu sát ý niệm phân thân của hắn, hắn có thể miễn cưỡng hiểu.

Vấn đề là ở cửa thứ mười hai hắn vẫn có thể miểu sát ý niệm phân thân của hắn, bất kể thế nào hắn cũng không thể nào hiểu được.

Phải biết năm đó hắn kinh diễm liên tục trong mười thời đại,

Nhưng bây giờ ở trngj thái Thần Hoàng cảnh tầng thứ mười đỉnh phong, hắn lại bị Diệp Hạo miểu sát.

Miểu sát!

Điều này khiến trong lòng thanh niên mặc áo bào tím vô cùng ấm ức!

- Ta biết bây giờ ngươi rất khó chấp nhận được, nhưng đây là thời đại vàng son.

Diệp Hạo nhìn thanh niên mặc áo bào màu tím vừa cười vừa nói.

- Ta đã gặp không ít kỳ tài ngút trời, nếu thả vào bất kỳ thời đạo nào trước kia, bọn họ đều có thể trở thành nhân vật trung tâm, nhưng bây giờ lại không đáng chú ý.

- Thực lực của ngươi ở bên ngoài thế nào?

- Bây giờ ta đang xếp hạng thứ ba ở Cửu Cung vực, nhưng ta tin có thể vọt lên đứng đầu!

- Ý của ngươi là bây giờ ngươi còn chưa phải vô địch ở bên ngoài?

- Trong thiên hạ này người có thể đánh đồng với ta cũng không có bao nhiêu người.

Nếu trước đây Diệp Hạo rất tự tin nói lời này, nhưng bây giờ hai phần ba bản nguyên của hắn đã ngưng tụ tân ngã, nói cách khác bây giờ chiến lực của Diệp Hạo chỉ còn một phần ba.

- Xem ra tương lai chúng ta có thể thử.

Thanh niên mặc áo bào tím khẽ mỉm cười nói.

Diệp Hạo không khỏi giật mình.

- Tiền bối ngươi chưa chết?

- Làm sao? Ngươi hi vọng ta chết hả?

Thanh niên mặc áo bào tím nhìn Diệp Hạo nói.

- Nào có? Tiền bối khoan hậu nhân nghĩa, vãn bối hận không thể cùng sống cùng chết với ngài.

Diệp Hạo nói gấp.

- Tiểu tử nhà ngươi, ta tin ngươi mới lạ.

Thanh niên mặc áo bào tím nói đến đây ánh mắt thâm thúy nói.

- Ta chỗ này có một đại cơ duyên, không biết ngươi có muốn không?

- Cơ duyên gì?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc hứng thú.

- Một tờ Thiên Thư.

Thanh niên mặc áo bào tím nghiêm mặt nói.

- Thiên Thư?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

Trên người hắn cũng có một tờ Thiên Thư đấy.

Nhưng bây giờ hắn vẫn không nghiên cứu được gì.

- Đúng vậy, Thiên Thư, nghe đồn nếu hiểu được Thiên Thư là có thể trở thành Chúa Tể.

- Tiền bối cảm thấy lời đồn này có tin được không?

- Ngươi không tin?

Thanh niên mặc áo bào tím mỉm cười nói.

- Ta không tin.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Thiên Thư có lẽ giúp tu sĩ tăng lên cấp độ rất cao nhưng nếu nói có thể đạt tới Chúa Tể cấp, ta lại không thể tin được.

Bởi vì Lục Đạo chúa tể đã từng đưa cho Diệp Hạo một tờ Thiên Thư.

Nếu Thiên Thư có liên quan đến ảo diệu của Chúa Tể cấp, như vậy Lục Đạo chúa tể làm sao cho Diệp Hạo biết được.

- Hoàn toàn ngược lại.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng thanh niên mặc áo bào tím lại nói lời này.

- Ta đã nghiên cứu Thiên Thư không biết bao nhiêu năm, thế nhưng bằng vào tu vi Kim Thế cảnh đỉnh phong của ta, không ngờ ta lại không nhìn thấu được gì.

- Cái gì?

Diệp Hạo chấn động.

Thanh niên mặc áo bào tím có tu vi Kim Thế cảnh đỉnh phong, Diệp Hạo không ngờ rằng cho dù đối phương nghiên cứu lâu như vậy lại không thể nghiên cứu ra được cái gì.

Nói đùa gì vậy?

- Ta cảm thấy cho dù là Chúa Tể cũng chưa hẳn đã xem hiểu Thiên Thư.

Lời nói của thanh niên mặc áo bào tím đã tiết lộ ra một tin tức thực sự đáng sợ.

Mà sự thật này khiến Diệp Hạo phải run sợ trong lòng.

Chẳng lẽ Chúa Tể còn chưa phải điểm cuốn cùng?

- Trong động Thương Vân có một tờ Thiên Thư.

Thanh niên mặc áo bào tím nói tiếp.

- Ta có thể nói cho ngươi vị trí động Thương Vân, nhưng sau khi ngươi chiếm được, ta cần phải mượn đọc mười năm.

- Chẳng lẽ tiền bối ngươi không vào được động Thương Vân?

- Bên trong động Thương Vân có một con dị thú, thực lực của con dị thú này cực kỳ cường đại, cho dù là ta cũng không phải đối thủ. Ngươi yên tâm, con dị thú này sẽ áp chế tu vi đến mức bằng ngươi, ta cảm thấy ngươi có lẽ sẽ đánh bại được con dị thú này.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi gật đầu nói.

- Ta đáp ứng điều kiện của tiền bối, nhưng bây giờ ta chưa định tới đó, ta sẽ tới khi ta đạt đến Nửa Bước Cấm Kỵ.

Bởi vì Diệp Hạo cảm thấy sau khi đến cảnh giới đó bản thân sẽ thu hoạch được nhiều hơn.

- Được.

Thanh niên mặc áo bào tím gật đầu một cái.

Hắn không lo lắng Diệp Hạo lừa hắn.

Đợi đến khi thanh niên mặc áo bào tím nói cho Diệp Hạo biết vị trí trong Diệp Hạo lại nói.

- Tiền bối, ta sắp phải rời khỏi nơi này, ngươi thấy còn có thứ gì có thể cho ta không?

- Ngươi đã lấy được rất nhiều tài nguyên rồi đấy.

Thanh niên mặc áo bào tím tức giận nói.

Ở cửa thứ chín Diệp Hạo lấy được ba trăm ngàn vạn Hoàng thạch, công pháp Kim Thế cảnh sơ kỳ, một khối Thiên Đạo thạch.

Ở cửa thứ mười Diệp Hạo lấy được sáu trăm ngàn vạn Hoàng thạch, công pháp Kim Thế cảnh trung kỳ, ba khối Thiên Đạo thạch.

Ở cửa thứ mười một Diệp Hạo lấy được chín trăm ngàn vạn Hoàng thạch, công pháp Kim Thế cảnh hậu kỳ, chín khối Thiên Đạo thạch.

Nhưng Diệp Hạo lại cảm thấy những tài nguyên không xứng với thân phận của thanh niên mặc áo bào tím.

- Những vật khác ta không cần, Thiên Đạo thạch cho thêm một chút được không?

Diệp Hạo cười hắc hắc nói.

Công pháp Diệp Hạo có thể thông qua còn đường khác để lấy, Hoàng thạch hắn cũng đã có rất nhiều, nhưng thứ hắn thiếu chính là Thiên Đạo thạch.

- Trước mắt loại tài nguyên như Thiên Đạo thạch quá cao cấp đối với ngươi, ta cho ngươi nhiều thêm ngươi cũng không thể dùng được.

- Dùng được, ta cất trữ được mà.

- Như vậy đi, chờ khi ngươi lấy được tờ Thiên Thư kia ta sẽ đưa cho ngươi ba mươi khối Thiên Đạo thạch, thế nào?

- Được.

Diệp Hạo không chút do dự nói.

Nhưng ngay sau đó Diệp Hạo lại nghĩ đến một chuyện.

- Đúng rồi, tiền bối, đến lúc đó ta liên hệ ngươi bằng cách nào?

Thanh niên mặc áo bào tím nghĩ một hồi rồi đưa cho Diệp Hạo một chiếc thuyền giấy.

- Đến lúc đó ngươi cứ để Thiên Thư vào chiếc thuyền giấy này là được.

Diệp Hạo nhận lấy thuyền giấy rồi dò xét xung quanh.

Hắn ngạc nhiên phát hiện mình không ngờ lại không nhận ra vật liệu làm ra chiếc thuyền giấy này.

- Tiền bối, thuyền giấy làm từ vật liệu gì?

Sắc mặt thanh niên mặc áo bào tím có chút mất đương nhiên.

- Không nên hỏi, không cần hỏi.

- Không biết tôn tính đại danh của tiền bối là gì?

- Tử Đế.

- Tử Đế?

Diệp Hạo yên lặng ghi tạc cái tên này trong đầu.

- Được rồi, ngươi có thể đi.

Tử Đế phất phất tay đưa Diệp Hạo ra khỏi nơi này.

Không biết Tử Đế cố tình hay vô ý, không ngờ Diệp Hạo lại xuất hiện ở bên trong Tử Kỳ Lân nhất tộc.

Lông tơ toàn thân Tử Vũ đều dựng đứng lên, nàng nhìn về phía Diệp Hạo nghiêm mặt hỏi.

- Xin hỏi đạo huynh có phải là thiên kiêu đã xông qua tầng thứ mười một?

Diệp Hạo đánh giá Tử Vũ một hồi nói.

- Ngươi chính là tên đã nẫng tay trên của ta, Tử Vũ?

- Nẫng tay trên?

Tử Vũ ngây ngẩn cả người.

- Ta là hậu nhân của Tử Đế nhất mạch, ngươi tùy tiện xông vào nơi này, chẳng lẽ không phải đã nẫng tay trên của ta?

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng nói.

Hắn chính là thuần túy bịa chuyện.

- Không ngờ ngươi là hậu nhân của Tử Đế nhất mạch.

Tử Vũ kinh ngạc nói.

- Làm sao? Không tin?

Thần sắc Diệp Hạo không tốt nói.

- Không không, ngươi hiểu lầm, Tử Kỳ lân chúng ta nghiêm khắc mà nói cũng là hậu nhân của Tử Đế nhất mạch.

Tử Vũ vội vàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận