Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1398: Thăm dò lòng người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Khẳng định.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

Đông Hoa Hoàng Chủ cười không nói.

Những năm này, hắn đã kiến thức quá nhiều chuyện như vậy.

Có thể nói sớm không còn kinh ngạc nữa.

- Diệp Công Tử, còn nhớ đánh cược giữa chúng ta không?

Lúc này, Hoa Tự Liên nhẹ giọng hỏi.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động triệu hoán Tô Nhất Phỉ từ Tiểu Thiên Địa đến bên cạnh.

Hoa Tự Liên đánh giá Tô Nhất Phỉ.

Lúc này, sắc mặt nàng biến đổi.

Bởi vì nàng phát hiện chính mình lại nhìn không thấu tu vi Tô Nhất Phỉ.

Loại tình huống này chỉ có hai loại khả năng.

Khả năng thứ nhất trên người Tô Nhất Phỉ có Pháp Bảo che lấp tu vi; khả năng thứ hai có thể tu vi Tô Nhất Phỉ vượt qua chính mình.

- Tiên Tôn thấy Chuyển.

Đứng bên cạnh Hoa Tự Liên Đông Hoa Hoàng Chủ chậm rãi nói.

- Tiên Tôn thất Chuyển?

Hoa Tự Liên kéo Tô Nhất Phỉ qua cẩn thận nhìn lại:

- Ngươi thật đến Tiên Tôn thất Chuyển?

- Ừm.

Tô Nhất Phỉ gật đầu.

Trong Tiểu Thiên Địa, khoảng thời gian này Diệp Hạo đã làm cho tu vi Tô Nhất Phỉ đã tăng lên đến cực hạn.

Đời này trừ phi có nghịch thiên cơ duyên, nếu không hoàn toàn không thể đột phá.

Nhưng Tô Nhất Phỉ đã rất hài lòng, bởi vì bình thường cô ta ngay cả Tiên Tôn cũng không đạt được.

Cô không phải Tiểu Bạch.

Cô ta rất rõ ràng Diệp Hạo cho mình Vô Thượng Phá Cảnh Đan quý giá bực nào?

- Nhất Phỉ, sau này ngươi là phụ tá đắc lực của ta.

Hoa Tự Liên nhìn Tô Nhất Phỉ, ngưng trọng nói.

Phụ tá đắc lực của cô không nhất thiết cần tiềm lực bao sâu.

Cô ta cần trung thành.

Bối cảnh của Tô Nhất Phỉ sớm đã được điều tra rõ ràng.

Cô tin tưởng mình có thể được đến Tô Nhất Phỉ trung thành.

- Đa tạ Tam Công Chúa.

Tô Nhất Phỉ cung kính hướng Hoa Tự Liên thi lễ một cái.

- Ngươi vẫn nên cảm tạ vị này.

Hoa Tự Liên tiếp nhận Tô Nhất Phỉ đại lễ sau đó chỉ Diệp Hạo.

Tô Nhất Phỉ quay người nhìn Diệp Hạo.

Vừa nhìn thấy, Tô Nhất Phỉ giật mình.

Bởi vì cô ta chú ý thấy ba động trên người Diệp Hạo thấp tới cực điểm.

Hơi cảm ứng hơi Tô Nhất Phỉ trừng lớn hai mắt nói:

- Diệp Công Tử, tu vi của ngươi?

- Tu vi xảy ra vấn đề.

Diệp Hạo lời ít mà ý nhiều.

- Còn có thể khôi phục hay không?

- Không biết.

- Vậy Diệp Công Tử ngươi biết như thế nào mới có thể khôi phục không?

- Trước mắt còn đang nghĩ biện pháp.

Tô Nhất Phỉ cắn môi một cái nhìn Hoa Tự Liên nói:

- Tam Công Chúa.

- Chuyện gì?

Hoa Tự Liên tò mò nhìn Tô Nhất Phỉ.

- Trước khi tu vi Diệp Công Tử khôi phục, ta muốn đi cùng hắn.

- Ngươi đi cùng hắn làm gì?

- Bưng trà rót nước, thiếp thân bảo vệ.

- Ngươi biết bây giờ hắn đã là phế nhân rồi không?

Hoa Tự Liên thu liễm tâm thần nói.

- Còn có ngươi bây giờ rời khỏi ta, sau này không có cơ hội trở lại nữa.

- Ta có thể đi đến hôm nay đều do Diệp Công Tử ban cho.

Tô Nhất Phỉ không chần chờ đáp.

- Đừng nói tương lai, coi như đánh cược tính mạng thì sao?

Trong mắt Hoa Tự Liên kinh ngạc.

- Ngươi khẳng định?

- Ta khẳng định.

- Đã ngươi nghĩ kỹ, vậy ngươi sau này đi cùng ta đi.

- Cái gì?

Tô Nhất Phỉ có chút không rõ những lời này của Hoa Tự Liên.

- Tu vi Diệp Công Tử rơi xuống chỉ tạm thời, chờ qua một đoạn thời gian tự nhiên sẽ khôi phục.

Hoa Tự Liên cười nói nói:

- Còn nữa, bên cạnh Diệp Công Tử còn có La Phù? Cho dù bưng trà rót nước thiếp thân bảo vệ, La Phù lại so với ngươi làm còn tốt hơn.

- Nhưng mà.

Tô Nhất Phỉ lo lắng nhìn Diệp Hạo.

- Ta không có yếu ớt như ngươi nghĩ đâu.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Dù trói gà không chặt, cũng không ai có tư cách ức hiếp.

Nhìn Diệp Hạo bình tĩnh như nước, Tô Nhất Phỉ cuối cùng lựa chọn đi theo Hoa Tự Liên.

Hoa Tự Liên nói rất đúng.

Diệp Hạo không cần nàng tới chiếu cố.

Bởi vì La Phù sẽ làm tốt hơn.

Nguyệt Quế Thánh Địa!

Giờ này khắc này Nguyệt Quế Thánh Địa cũng đang khẩn trương giăng đèn kết hoa.

Bởi vì ngày mai, Diệp Hạo và Trần Bế Nguyệt sẽ đính hôn.

Đến lúc đó, Tu Sĩ có mặt mũi của Tứ Trọng Thiên sẽ đến tham gia.

Trần Bế Nguyệt đang trong khuê phòng đang nói chuyện phiếm cùng với mấy tỷ muội tốt của mình.

- Bế Nguyệt, ngươi thật có phúc.

Một thanh bào nữ tử hâm mộ nhìn Trần Bế Nguyệt nói.

- Đúng vậy, Diệp Công Tử là Yêu Nghiệt.

- Diệp Công Tử không phải Yêu Nghiệt bình thường, không thấy chỉ cần đưa tay đã trấn áp Độc Tinh sao?

- Ta nghe nói Hạo Nguyệt Tiểu Thư tự nhận không phải đối thủ của Diệp Công Tử .

- Nói như vậy, Diệp Công Tử tương lai há không phải cường giả đứng đầu bên trong Bán Thần.

- Đây còn phải nói.

Nghe bạn thân của mình mồm năm miệng mười thảo luận về nam nhân của mình, trong mắt Trần Bế Nguyệt hiện lên nồng đậm hạnh phúc.

Mà vào lúc này, một thiếu nữ áo trắng hớt hải chạy vào trong phòng Trần Bế Nguyệt.

- Tiểu Thư, việc lớn không tốt.

Trần Bế Nguyệt đứng lên:

- Chuyện gì xảy ra?

- Tu vi của Diệp Công Tử bị Thiên Khiển phế rồi.

- Cái gì?

Sắc mặt Trần Bế Nguyệt cuồng biến.

Những tiểu thư bạn tốt của Trần Bế Nguyệt cũng đại biến.

- Diệp Công Tử đang tốt đang lành làm sao lại gặp Thiên Khiển?

Một tỷ muội của Trần Bế Nguyệt trầm giọng hỏi.

- Diệp Công Tử làm chuyện nghịch thiên.

- Cái gì nghịch thiên?

- Không biết.

- Tin tức này do ai truyền tới?

- Từ Hoàng Cung truyền tới.

- Ta đi Hoàng Cung một chuyển.

Trần Bế Nguyệt suy nghĩ đi ra ngoài cửa, mà vào lúc này, một thân ảnh xuất hiện.

- Thánh Chủ.

Trần Bế Nguyệt khẽ giật mình hô.

- Ta đã đi qua Hoàng Cung.

Nguyệt Quế Thánh Chủ chậm rãi nói:

- Cũng đã kiểm tra thân thể của hắn, tu vi của hắn thật bị trảm.

- Trảm bao nhiêu?

- Không dư thừa chút nào.

Sắc mặt Trần Bế Nguyệt trở nên tái nhợt, nàng ta liên tiếp lùi lại mấy bước:

- Không thể, không thể, không thể…

Đây đối với Trần Bế Nguyệt, tin tức như không khác sấm sét giữa trời quang.

Chuyện này khiến cô ta không tiếp thụ được.

Nguyệt Quế Thánh Chủ nhìn Trần Bế Nguyệt thất hồn lạc phách, thở dài một hơi.

- Các trưởng lão đã thương lượng qua.

Nguyệt Quế Thánh Chủ biết lúc này không thích hợp nói mấy câu nói đó, nhưng sự tình hiện tại đã lửa sém lông mày.

- Đính hôn hủy bỏ.

- Không.

Trần Bế Nguyệt kiên quyết.

- Đính hôn vẫn tiến hành.

- Hồ đồ.

Nguyệt Quế Thánh Chủ quát lớn.

- Chẳng lẽ ngươi muốn sống hết đời với một phế vật?

- Hắn không phải phế vật.

- Nhưng bây giờ tu vi của hắn mất hết.

Nguyệt Quế Thánh Chủ lạnh lùng nhìn Trần Bế Nguyệt nói:

- Lui một bước, dù hắn có thể khôi phục, ngươi biết phải đến lúc nào? Hắn sẽ thời gian trưởng thành sao? Trong vòng mười năm nữa Cửu Trọng Thiên sẽ sụp đổ, đến lúc đó, thời kỳ vàng son Bát Trọng Thiên sẽ đến, mà hắn có tư cách có năng lực đi tranh đoạt những Tạo Hóa này sao? Không! Như vậy dù hắn có thiên tư Yêu Nghiệt, không có Tạo Hóa cuối cùng cũng sẽ chẳng khác người thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận