Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1479: Tiết Nhân Nghĩa phẫn nộ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Thái Huyền Học Viện!

Tin tức Học Viện muốn ra tay thanh trừ phản đồ nhân tộc truyền ra, tất cả học sinh đều bàn luận sôi trào.

Phản đồ!

Ai mà không hận.

-Chỉ là không biết Lưu Viện Trưởng nói phản đồ rốt cuộc là ai?

Một thanh niên thân mặc cẩm bào chậm rãi nói.

-Cho dù ai cũng phải trả giá bằng máu.

Tiết Nhân Nghĩa lạnh lùng nói.

-Tiết huynh nói đúng.

Cẩm bào thanh niên cười nói.

-Ngươi nói cái gì?

Tiết Nhân Nghĩa lườm thanh niên cẩm bào một cái.

- Tiết huynh nói rất đúng.

Hoàng Ngang không hiểu cho lắm, nhưng vẫn lặp lại.

-Thân phận ngươi là gì? Ta là gì? Ngươi cũng xứng xưng huynh đệ với ta?

Tiết Nhân Nghĩa chỉ Hoàng Ngang, cười lạnh hỏi.

Tiết Nhân Nghĩa vừa nói xong, toàn bộ thầy trò có mặt đều choáng váng.

Hoàng Ngang là Thiếu Tông Chủ Thái Huyền Các .

Lần này đến Thái Huyền Học Viện chính là đại diện Thái Huyền Các cùng bàn luận chuyện hợp tác với Thái Huyền Học Viện .

Theo lý mà nói Tiết Nhân Nghĩa cho dù thế nào cũng không nên đối đãi với Hoàng Ngang như vậy, nhưng Tiết gia gần đây từng xảy ra xung đột với Thái Huyền Các, lần xung đột đó khiến cho thể diện Tiết gia bị hao tổn nghiêm trọng .

Bởi vậy Tiết Nhân Nghĩa hiện tại nắm được cơ hội, thừa cơ ăn miếng trả miếng.

-Ngươi nói cái gì?

Hoàng Ngang vừa sợ vừa giận nhìn Tiết Nhân Nghĩ, quát.

-Thái Huyền Các thật sa sút, Thiếu Các Chủ lại là một vị Thiên Kiêu.

Tiết Nhân Nghĩa càng nhấn mạnh hai chữ 'Thiên Kiêu' .

Học sinh bốn phía nở nụ cười.

Bọn họ nhìn Hoàng Ngang với vẻ mặt đầy chế nhạo và trêu tức.

Nhưng mà nhìn kỹ thì những người đang cười đều là tùy tùng của Tiết Nhân Nghĩa hoặc một số người ăn theo. Học sinh ưu tú của Học Viện cũng không có bao nhiêu người cười nhạo .

Lúc này mà cười chính là nhạo báng .

Những người có thù với Hoàng Ngang thì không nói, không thù không oán cũng không ai muốn trêu chọc người ta làm gì ?

-Tiết Nhân Nghĩa, Hoàng Ngang là khách của Thái Huyền Học Viện ta.

Hàn Mộng Kỳ nhìn không quen, đứng dậy trầm giọng nói.

-Dù là khách cũng phải biết thân biết phận.

Tiết Nhân Nghĩa nhìn Hàn Mộng Kỳ một cái nói:

-Đừng làm những chuyện khiến thiên hạ chê cười.

-Ngươi.

Hoàng Ngang tức giận nhìn Tiết Nhân Nghĩa.

Nhưng hắn cũng không có động thủ.

Hắn biết rất rõ bản thân không phải đối thủ của Cự Đầu.

Bây giờ nếu không ra tay thì bản thân không còn mặt mũi, nhưng nếu động thủ thì không phải chỉ mất mặt không thôi.

-Muốn ta giúp ngươi nhìn rõ vị trí của mình không?

Tiết Nhân Nghĩa cười ha hả hỏi tiếp.

Trong lời nói đầy vẻ khinh thường.

Trong lòng Hoàng Ngang dâng lên căm hận tột độ, nhưng mà suy nghĩ đến sự chênh lệch giữa hai bên, hắn đành bất đất dĩ khống chế bản thân, nén cơn giận xuống.

Ánh mắt hắn nổi lên từng sợi gân máu .

Vẻ mặt phẫn nộ đến cực điểm.

Nhưng cuối cùng vẫn bình tĩnh lại.

- Đồ hèn.

Tiết Nhân Nghĩa có chút kinh ngạc vì Hoàng Ngang có thể lấy lại bình tĩnh, nhưng hắn quyết định tiếp tục khích tướng đối phương.

-Tiết Nhân Nghĩa, ngươi quá đáng rồi .

Lần này ngay cả Hàn Mộng Kỳ cũng nổi giận.

Hoàng Ngang trong miệng phát ra tiếng gầm thét .

-Tiết Nhân Nghĩa, gốc gác Thái Huyền Các cùng Thái Huyền Học Viện chúng ta ngươi không phải không biết.

Lúc này một đạo thân ảnh phiêu nhiên từ trên chậm rãi rơi xuống, thản nhiên lên tiếng:

-Hai Thế Lực cùng một Tổ Sư, ngươi bây giờ làm nhục Thiếu Các Chủ Thái Huyền Các, ngươi có ý đồ gì?

Tiết Nhân Nghĩa nhìn thấy thân ảnh này trong mắt lộ ra vẻ mặt kiêng kị.

Nhưng hắn vẫn vương cổ lên phản bác.

-Ngươi đừng chụp mũ lung tung.

-Ta có chụp mũ lung tung không chút nữa ngươi sẽ biết .

Thân ảnh này không phải Diệp Hạo thì là ai? Dừng một hồi Diệp Hạo nói tiếp:

-Còn nữa đây có lẽ là lần cuối chúng ta gặp mặt nhau.

Trong lòng Tiết Nhân Nghĩa không khỏi dâng lên một dự cảm không tốt.

-Diệp Nhật, ngươi có ý gì?

-Ngươi biết rõ Thái Huyền Học Viện lần này chinh phạt thế lực nào không?

-Ta làm sao biết ?

Tiết Nhân Nghĩa biến sắc đáp.

Lúc này hai đạo thân ảnh đi về phía Tiết Nhân Nghĩa .

Nhìn thấy hai người này, sắc mặt Tiết Nhân Nghĩa kinh ngạc hơn lúc nào hết .

-Tiết Nhân Nghĩa, theo ta đi một chút .

Một trong hai đạo thân ảnh đó nhìn Tiết Nhân Nghĩa, ánh mắt phức tạp nói.

-Lương Chủ Nhiệm, xảy ra chuyện gì vậy?

Tiết Nhân Nghĩa lui về sau hai bước, sau đó khổ sở hỏi.

-Tiết gia Các ngươi cấu kết Ma Tộc.

-Sao có thể chứ?

-Chúng ta có chứng cớ xác thực.

- Ngươi hãm hại ta đúng không?

Tiết Nhân Nghĩa chỉ Diệp Hạo, tức giận quát.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

-Ngươi cảm thấy mình có gì đáng để ta hãm hại?

-Ngươi với ta từng nảy sinh mâu thuẩn, bởi vậy ngươi trăm phương ngàn kế muốn hại ta, đúng không?

Diệp Hạo chỉ không trung nói:

-Ngươi mở to mắt ra mà xem đi.

Tiết Nhân Nghĩa nhìn theo phía tay Diệp Hạo chỉ, lúc này giữa không trung xuất hiện thân ảnh Lưu Á Tân .

-Ta cho các ngươi xem một đoạn ảnh.

Lưu Á Tân nói xong đưa ra Ảnh Tượng Thạch.

Bên trong Ảnh Tượng Thạch, Tiết Phượng Tường gọi thị nữ bưng cho Diệp Hạo một chén trà xanh.

Diệp Hạo bưng lên nhưng lại không uống, mà chỉ nói bên trong trà xanh có Khôi Lỗi Trùng, chợt mọi người thấy Tiết Phượng Tường thẹn quá hoá giận hướng Diệp Hạo động thủ, chỉ là không ai ngờ Tiết Phượng Tường lại bị Diệp Hạo đánh bị thương nặng.

Sau đó Tiết Phượng Tường lại lấy Không Gian Giới Chỉ làm mồi nhử Diệp Hạo, nhưng Diệp Hạo lại bức bách Từ Dương nhìn vào trong đó .

Cuối cùng Lưu Á Tân đến, Diệp Hạo từng lời từng lời dụ Tiết Phượng Tường lọt lưới .

Tiết Phượng Tường thừa nhận Tiết gia cấu kết với Ma Tộc .

Đến lúc này nội dung kết thúc.

-Ngươi hèn hạ.

Tiết Nhân Nghĩa chỉ Diệp Hạo quát.

-Hèn hạ là Tiết gia các ngươi kìa.

Hoàng Ngang cười lạnh không thôi :

-Tiết gia các ngươi mãi mãi sẽ mang danh tội đồ.

-Ngươi nói cái gì?

-Ta nói Tiết gia các ngươi mãi mãi sẽ mang danh tội đồ .

-Ta muốn giết ngươi!

Tiết Nhân Nghĩa vừa đánh tới đã bị Lương Chủ Nhiệm đè xuống:

-Tiết Nhân Nghĩa, ngươi muốn làm gì?

Nhìn thấy ánh mắt Lương Chủ Nhiệm lạnh lẽo, Tiết Nhân Nghĩa rốt cục ý thức được tình hình trước mắt .

-Tiết gia cấu kết Ma Tộc, không có liên quan đến ta .

Tiết Nhân Nghĩa nhìn Lưu Á Tân, trầm giọng nói.

-Chuyện này không phải ngươi nói không liên quan thì không có liên quan được.

Lưu Á Tân nhàn nhạt nói:

-Học Viện cần điều tra, sau khi điều tra ta sẽ cho ngươi một đáp án chính xác.

-Ta không tin những gì Học Viện điều tra ?

Tiết Nhân Nghĩa phản bác.

-Các ngươi giết hết Tiết gia chúng ta, chẳng lẽ sẽ buông tha cho ta sao ?

Tiết Nhân Nghĩa không phải thỏ bạch cái gì cũng không biết .

Bởi vậy hắn rất rõ nếu bị dẫn đi sẽ có kết quả gì .

-Dẫn đi.

Lưu Á Tân phất phất tay.

Tiết Nhân Nghĩa gào thét.

Nhưng mà hắn bị Lương Chủ Nhiệm cưỡng chế.

Nhìn Tiết Nhân Nghĩa bị dẫn đi, Hàn Mộng Kỳ thổn thức không thôi.

-Diệp Nhật, sao ngươi lại đến sòng bạc của Tiết gia ?

Hàn Mộng Kỳ nhẹ giọng dò hỏi.

-Đệ đệ Liên Yên bị gạt nợ một số tiền lớn .

Diệp Hạo đáp:

-Ta đi giúp Liên Yên lấy lại công đạo, ai ngờ lại bị dẫn tới chỗ Gia Chủ Tiết gia .

-Ta muốn biết ngươi đến sòng bạc làm gì ?

-Đánh bạc chứ làm gì.

-Kiếm tiền sao?

-Ngươi không phải đang nói nhảm à?

-Kiếm được bao nhiêu?

-Hơn sáu ức.

Hàn Mộng Kỳ không khỏi trừng lớn hai mắt.

-Nhiều như vậy?

-Đúng vậy.

-Có thể dẩn ta đi theo không ?

-Ngươi thiếu tiền?

-Ai không thiếu tiền chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận