Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1312: Quần trào

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Đợi đến lúc bình luận dưới đài nhỏ một chút Ngô Duy Trung mới nói tiếp.

- Mục đích đại tái là tuyển ra Luyện Khí Sư có thiên phú nhất. Qua một thời gian thân trọng cân nhắc vẫn quyết định tiếp tục sử dụng cơ chế trước đó.

- Khảo hạch hôm nay là luyện chế một Lôi Châu, phẩm cấp hạn định của viên Lôi Châu ở Ngọc cấp sơ kỳ, luyện chế phẩm cấp càng cao khả năng thông qua càng lớn.

Ngô Duy Trung dừng một chút nói tiếp.

- Hiện tại ngươi có thể ở hiện trường tiến hành luyện chế, trong quá trình luyện chế không cho phép thì thầm với nhau, càng không cho phép dùng thần niệm truyền âm, một khi phát hiện lập tức hủy bỏ tư cách khảo hạch.

- Được rồi, bây giờ bắt đầu.

Ngô Duy Trung nói xong mấy trăm vạn tu sĩ toàn trường bắt đầu nhao nhao luyện chế.h Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

Diêp Hạo chú ý tới trong đó đa số tu sĩ đều ngồi xuống nghiêm túc tiến hành luyện chế.

Cũng có một vài tu sĩ đứng đấy tiện tay luyện chế ra.

Đương nhiên cũng có vài tu sĩ lộ vẻ mặt khổ sở, bởi vì bọn hắn chỉ là Thiên cấp Luyện Khí sư.

Tâm thần Diệp Hạo vừa động trong tay liền xuất hiện một khối lôi thạch bằng nắm tay.

Tài liệu luyện khí bình thường này trong tay Diệp Hạo làm sao không có.

Trong tay hắn xuất hiện một đoàn hỏa diễm, lôi thạch dưới sức nóng của hỏa diễm mà từ từ hòa tan, trong quá trình hòa tan, tạp chất bên trong lôi thạch cũng bị loại bỏ, ước chừng qua nửa phút, hóa thành một hạt châu.

Tiếp theo là khắc vẽ phù văn lên hạt châu.

Phù Văn có hai tác dụng.

Một, gia cố sức chịu đựng của Lôi Châu, hai là tăng cường tính bạo tạc của kinh lôi.

Mà phù văn cũng đủ loại.

Cái này chỉ truyền thừa riêng phần mình.

Vừa nãy Tô Nhất Phỉ nó cho Diệp Hạo hai loại phù văn.

Hai loại phù văn không tính bí mật bất truyền, những cũng không phải phù văn vô cùng phổ biến, không có truyền thừa ngươi căn bản không học được.

Tô Nhất Phỉ ngoại trừ truyền cho Diệp Hạo phù chỉ, còn nó cho Diệp Hạo kỹ xảo khắc phù văn.

Phù văn không phải chỉ cần khắc lên là có tác dụng, ngươi cùng lôi châu phải có thuộc tính phù hợp, hơn nữa hai loại phù văn có đối lập hay không? Cái này phải suy nghĩ cẩn thận.

Mà những kỹ xảo này Tô Nhất Phỉ cũng đều nói hết cho Diệp Hạo.

Nếu Diệp Hạo là tân thủ mà nói khẳng định sẽ lấy được lợi ích phi phàm, vấn đề là Diệp Hạo nắm giữ Khí Đạo còn tinh thâm hơn nàng nhiều.

Nhưng Diệp Hạo vẫn dựa theo biện pháp Tô Nhất Phỉ dạy mà luyện chế Lôi Châu, khiến Diệp Hạo bất đắc dĩ là dù vậy hắn cũng luyện chế ra được một Cực phẩm Lôi Châu.

Cứ như vậy trôi qua nửa canh giờ, thanh âm Ngô Duy Trung vang lên.

- Được rồi, không thể luyện chế Nhị phẩm Lôi Châu thì rời đi.

Mấy chục vạn tu sĩ giữa sâu cúi đầu ủ rũ rời đi.

Nhưng số lượng tu sĩ ở lại vẫn là một con số kinh người.

- Luyện chế ra Nhất Phẩm Lôi Châu đánh dấu một cái, luyện chế ra Cực Phẩm Lôi Châu trọng điểm đánh dấu một cái.

Ngô Duy Trung nhìn 3000 Chủ cấp Luyện Khí Sư giữa sân nói.

Thần niệm 3000 Chủ cấp Luyện Khí Sư tức khắc quét về mấy trăm vạn tu sĩ phía dưới.

Một lát sau thanh niên khuôn mặt trắng nõn bên người Diệp Hạo xuất hiện một đạo thanh sắc quang trạch.

- Nhất phẩm Lôi Châu.

- Chúc mừng chúc mừng.

Đối mặt với tu sĩ bốn phía lấy lòng thanh niên kiềm chế kinh hỉ trong lòng, trên mặt vẫn biểu hiện vân đạm phong kinh

- May mắn, may mắn.

Rất nhanh hắn chú ý tới Diệp Hạo không hề có bất kỳ bày tỏ gì.

Sắc mặt hắn lập tức chìm xuống.

Một nam tử vừa mới lấy lòng thanh niên kia có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện rất giỏi, lúc này hắn chỉ vào Diệp Hạo tức giận nói.

- Ngươi có hiểu quy củ không vậy?

- Quy củ gì?

- Tại sao ngươi không ăn mừng với Trương huynh?

- Tại sao ta phải ăn mừng với hắn?

- Ngươi…

Thanh niên vừa mới nói đến đây đã chú ý đến trên đỉnh đầu Diệp Hạo đột nhiên xuất hiện một đạo kim quang.

Kim Quang!

Kim Quang mang ý nghĩa gì?

Thanh niên kia biết rất rõ.

- Cực Phẩm Lôi Châu.

- Dĩ nhiên luyện chế được cực phẩm Lôi Châu.

- Cực phẩm Lôi Châu không phải ai cũng có thể luyện chế được đâu.

Tu sĩ bốn phía Diệp Hạo phát ra từng tiếng kinh hô, tiếp đó vội vàng xông tới chỗ Diệp Hạo ăn mừng.

Phải biết thi tuyển toàn bộ Tứ Trọng Thiên, nói cách khác vô số thế lực lớn nhỏ đều đang theo dõi.

Có thể luyện chế ra Cực Phẩm Lôi Châu thì thế lực nào mà không chú ý? Không thể nói trước hiện tại đã có thế lực ném ra cành ô liu.

Bởi vậy giao hảo trước có thể kéo bản thân mình một thanh.

Thanh niên kia giống như con vịt bị bóp cổ không nói nên lời, mà gia hỏa luyện ra Nhât Phẩm Lôi Châu lại âm trầm.

Cực phẩm Lôi Châu cùng Nhất phẩm Lôi Châu nhìn chỉ chênh lệnh một phẩm, nhưng thực tế độ khó luyện chế lại gấp 10:

Diệp Hạo cười gật đầu đáp lại.

- Ta không hiểu tại sao hắn lại muốn làm như vậy?

Trên khán đài Xích Luyện Tiên Tử nghi ngờ hỏi.

- Hồng trần luyện tâm.

Trần Bế Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Hắn còn cần hồng trần luyện tâm?

- Ai biết được?

Trần Bế Nguyệt lắc đầu.

- Ta đi tìm hắn.

Xích Luyện Tiên Tử nói xong đứng lên.

- Ta cảm thấy ngươi không nên lộ diện tốt hơn.

- Nếu hắn muốn việc trở thành tuyển thủ hạt giống ta nghĩ vẫn không có vấn đề gì, thế nhưng tại sao hắn hết lần này đến lần khác muốn thông qua phương thứ này để tham gia tranh tài?

Trần Bế Nguyệt nhìn Xích Luyện Tiên Tử nói.

- Ta cảm thấy hắn đây cố ý ẩn giấu thân phận của mình.

- Được rồi.

Xích Luyện Tiên Tử suy nghĩ một chút rồi trở về chỗ ngồi.

Mà lúc Xích Luyện Tiên Tử cùng Trần Bế Nguyệt nói chuyện phiến, Diệp Hạo đi tới chỗ đoàn đội Trần Đại Tráng.

Trần Đại Tráng nhìn thấy Diệp Hạo cười nói.

- Huynh đệ, thông qua không?

- Qua.

- Ha ha, ải thứ nhất toàn bộ đoàn đội chúng ta đều thông qua.

Trần Đại Tráng cười to nói.

- Đi đi, Trạng Nguyên Lâu trưa nay ta mời khách.

Diệp Hạo từ chối.

- Ta còn có chút việc, Trạng Nguyên Lâu có lẽ không thể đi.

- Có đi hay không là chuyện của ngươi, nhưng Tiên Thạch nhất định phải nộp.

Mạc Vinh Thu lườm Diệp Hạo một cái lạnh lùng nói.

- Diệp huynh đệ có thể không cho Tiên Thạch hay sao? Đến lúc đó cùng một chỗ kết toán là được.

Trần Đại Tráng không thèm để ý nói.

Diệp Hạo cười cười đưa cho Trần Đại Tráng một túi Càn Khôn nói.

- Ở đây có 5000 Tiên Thạch.

Diệp Hạo cũng không phải đồ ngốc.

Lời này của Trần Đại Tráng bất quá chỉ khách khí.

Nếu hắn tưởng thật, vậy sống uổng quá rồi.

- Ngươi đi đâu?

Tô Nhất Phỉ nhẹ giọng hỏi.

- Có người mời ta ăn cơm.

Diệp Hạo thuận miệng nói.

- Ai sẽ mời ngươi ăn cơm?

- Nói cứ như ngươi ở Đông Hoa Thành nhật biết nhiều người lắm.

- Thật xem bản thân là một nhân vật sao?

- Người đáng buồn nhất chính là không nhìn rõ bản thân.

Diệp Hạo không ngờ đến bản thân thuận miệng nói một câu lại đưa tới trào phúng như thế.

Mẹ nó chứ.

- Chư vị.

Hai tay Thạch Hải Nham hướng về phía dưới một chút nói.

- Các ngươi cũng không nên sớm kết luận như vậy, có lẽ thật có người mời Diệp đại công tử ăn cơm đấy? Theo ý ta chúng ta cũng đi theo Diệp đại công tử, nhìn xem rốt cuộc người nào mời hắn ăn cơm, được không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận