Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2402: Nhìn Lén Trong Bóng Tối

Nói đến đây, thân thể từng tướng sĩ theo Thực Thiên làm loạn đều bị tiêu diệt. Giống như trong nháy mắt đã trải qua vô tận tuế nguyệt ăn mòn tan thành mây khói vậy.

Một người tôn!

Mười người!

Một trăm người!

Thực Thiên nhìn xem một màn này, ánh mắt lộ ra sợ hãi cùng vẻ bất an.

- Cứu ta.

Thực Thiên hét lớn.

Cũng ngay một khắc này, từ trong cơ thể Thực Thiên chui ra một cái bóng mờ. Đạo hư ảnh này vừa hiện thân đã tràn ra chấn động to lớn. Dù Đường Phiên Phiên đã đạt tới Ngũ Cấp Tại Thế Thần Minh cũng bị trấn áp không thể động đậy.

- Làm sao có thể?

Đường Phiên Phiên hoảng sợ nói.

Đạo thân ảnh kia lẳng lặng lơ lửng ở giữa không trung, năm đôi cánh phác xích phác xích chấn động. Hắn giống như vô thượng chúa tể chưởng khống tất cả, khí tức kinh khủng uy chấn toàn bộ thiên địa.

- Cường giả Thiên Sứ tộc.

- Thiên sứ Chân Thần cảnh không phải cũng chỉ có hai đôi cánh sao?

- Dù Chân Thần cảnh có mạnh hơn cũng không khả năng vượt qua hai cánh.

- Chẳng lẽ vị này có cảnh giới hơn Chân Thần cảnh?

Cao tầng Viêm Hoàng tông nghĩ tới đây, trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ sợ hãi. Thế thì còn đánh như thế nào?

Song phương hoàn toàn không ở cùng một cấp độ!

- Thánh tuyền? Ta ở trong này ngửi được khí tức của thánh tuyền.

Cái mũi thiên sứ kia nhíu hai tay liền hướng về một chỗ hư không bắt tới. Răng rắc một tiếng, trận pháp năm đó Diệp Hạo tự tay bày ra tùy theo phá toái, tiếp đó một vũng thánh tuyền liền lẳng lặng nằm ở bên trong cấm địa Viêm Hoàng tông.

- Viêm Hoàng đại thế các ngươi giới trộm thánh tuyền của thiên Sứ tộc ta, phải bị tội gì?

Thiên sứ kia lạnh lùng nhìn Đường Phiên Phiên nói.

Trong lòng Đường Phiên Phiên nặng nề. Loại sự tình này phủ nhận hữu dụng không?

Vô dụng!

Tu vi đối phương bực nào?

Bản thân có nói sai hay không, đối phương liếc mắt liền có thể nhìn ra. Còn nữa đối phương sẽ không sưu hồn sao?

- Xem ra ngươi đã thừa nhận.

Thiên sứ kia thản nhiên nói,

- Ta cũng không nói nhảm với các ngươi.

Nói đến đây, toàn thân của hắn tràn ra tử vong chi lực. Cỗ lực lượng này phảng phất là lưỡi hái của tử thần, kèn lệnh tử vong, nhanh chóng hướng về bốn phương tám hướng tràn ngập đi.

- Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Đường Phiên Phiên đại biến.

- An táng mảnh thế giới này.

Thiên sứ kia lạnh lùng nói.

- Không!

Đường Phiên Phiên hoảng sợ hô to. Đúng lúc này một vòng nắng gắt đột nhiên ở phía trên nổ tung, lực lượng sinh mệnh bàng bạc nhanh chóng đuổi theo tử vong chi lực. Thời gian một hơi thở cũng chưa tới đã đuổi sạch toàn bộ, trên mặt thiên sứ kia lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Cao thủ Sinh Thần cấp? Phương thế giới các ngươi này làm sao có thể có loại cao thủ cấp bậc này?

Đám người Đường Phiên Phiên đều ngẩn ra. Cao thủ Sinh Thần cấp?

Viêm Hoàng tông cả cao thủ Môn Thần cấp khác cũng không có được không?

Đi đâu tìm cao thủ Sinh Thần cấp?

Ngay sau đó Đường Phiên Phiên nghĩ tới điều gì?

Chẳng lẽ ――?

- Ta tới cũng chưa muộn lắm nhỉ?

Một đạo thanh âm quen thuộc ở bên cạnh nàng vang lên. Đường Phiên Phiên nhìn thân ảnh vô số lần nằm mơ nhìn thấy ở bên cạnh, hai hàng thanh lệ không khỏi rơi xuống.

- Thật là chàng sao?

Diệp Hạo tiến lên Phiên Đường Phiên ôm vào trong ngực nói khẽ,

- Sau này chúng ta sẽ không tách ra nữa.

Đường Phiên Phiên đột nhiên nghĩ đến cái gì,

- Chàng đạt đến Sinh Thần cảnh?

- Đúng vậy.

- Thiên Sứ tộc ở Thần Vực rất mạnh sao?

- Cái này phải xem các ngươi đắc tội là một nhánh Thiên Sứ tộc nào?

Lúc này, thân ảnh Triệu Vị Ương xuất hiện ở bên người Đường Phiên Phiên.

- Phiên Phiên, ta giới thiệu cho nàng một chút, vị này là hảo hữu của ta ―― Triệu Vị Ương.

Diệp Hạo lôi kéo tay Đường Phiên Phiên giới thiệu.

Đường Phiên Phiên nhìn Triệu Vị Ương nói,

- Vị Ương tiểu thư rất xinh đẹp.

- Nói thế nào cũng là một trong thập đại mỹ nữ mấy đời trước.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi không thể đem ba chữ mấy đời trước này bỏ đi à?

Triệu Vị Ương trừng Diệp Hạo một cái.

Tâm thần Đường Phiên Phiên lại run lên.

Mấy đời trước?

Ba chữ này để lộ ra một tin tức nặng ký. Triệu Vị Ương hơn phân nửa là Hợp Thần cảnh hoặc tồn tại cấp bậc càng cao.

- Lực ảnh hưởng của Thiên Sứ tộc những năm nay ở Thần Vực kịch liệt hạ xuống, ta nghe nói bọn họ đắc tội Đạo tộc thần bí.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Cả tộc Đạo tộc chẳng qua chỉ có trăm người, bất quá lại không có ai dám trêu chọc.

Triệu Vị Ương thản nhiên nói,

- Bọn họ trời sinh chính là con cưng của đại đạo, dù tư chất kém đi nữa cũng có thể tu đến Thần Vương.

- Cái gì?

Đường Phiên Phiên kinh động.

Thần Vương!

Ở trong lòng Đường Phiên Phiên, Thần Vương chính là tồn tại chí cao vô thượng.

- Bất quá Đạo tộc cũng đứng trước vấn đề không người kế tục.

Triệu Vị Ương vừa cười vừa nói.

- Đây chính là một vấn đề.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Đạo tộc phát triển cho tới hôm nay gần một trăm tộc nhân, mà tất cả đều có huyết mạch liên quan. Còn thế nào sinh sôi đời sau?

Thế nhưng cùng ngoại tộc thông gia kết quả chính là huyết mạch bản thân sẽ bị phá hư. Nhưng mà không thông gia liền đợi diệt tộc.

- Ngươi là một nhánh nào Thiên Sứ tộc?

Diệp Hạo nhìn xem thiên sứ kia nói. Thiên sứ kia ngậm chặt miệng.

- Ngươi cảm thấy ngươi không nói hữu dụng không?

Diệp Hạo hừ lạnh.

Sau một khắc thiên sứ kia liền ôm đầu hét thảm. Mấy hơi thở sau Diệp Hạo khinh thường lên tiếng

- Ta vốn cho rằng ngươi mạch này có bao nhiêu tôn quý? Hóa ra mạnh nhất trong tộc cũng bất quá là một Thần Vương cảnh sơ kỳ.

- Thần Vương cảnh sơ kỳ còn chưa đủ à?

Thiên sứ kia cắn hàm răng nói.

- Vị bên cạnh ta này giết Thần Vương cũng không phải là một tôn hai tôn đâu.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói,

- Ngươi cho rằng Thần Vương có thể chân chính bất tử.

- Ngươi lừa gạt ai đây?

Gương mặt thiên sứ kia không tin.

- Không tin đúng không.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói,

- Cũng được, đợi đến sau khi ta đem sự tình hạ giới xử lý tốt liền mang theo ngươi tiến về tông tộc của ngươi.

Sắc mặt thiên sứ kia lập tức biến.

- Ngươi muốn làm gì?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Nói đến đây, Diệp Hạo vung tay lên liền đem thiên sứ kia giam cầm ném vào bên trong tiểu thế giới.

- Thực không có chuyện gì sao?

Đường Phiên Phiên vẫn còn có chút lo lắng.

- Vị bên cạnh nàng này là một tôn Thần Hoàng.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Thần Hoàng?

Tâm thần Đường Phiên Phiên nhảy một cái. Vừa rồi nàng cảm thấy mình đã dự đoán tu vi Triệu Vị Ương khá cao. Nhưng mà bây giờ mới ý thức vẫn là xa xa xem thường đối phương.

Thần Hoàng!

Diệp Vô Địch chuyển thế trùng tu cũng chỉ muốn đạt tới Thần Vương cảnh trung giai. Thế nhưng nữ hài trước mắt thoạt nhìn trẻ tuổi không tưởng nổi này dĩ nhiên là một tôn Thần Hoàng. Diệp Vô Địch đã từng đã nói với Đường Phiên Phiên. Thần Vương bất tử, Thần Hoàng bất diệt. Thần Hoàng mới thật sự là tồn tại chí cao vô thượng. Nghĩ tới đây trái tim Đường Phiên Phiên đang treo cao cũng liền buông ra.

Còn cần lo lắng sao?

Không cần!

Có Thần Hoàng tọa trấn còn lo lắng cái gì?

- Vị Ương, những ngày này liền vất vả ngươi một chút.

Diệp Hạo nhìn Triệu Vị Ương nói,

- Ngươi tại phụ cận bố trí trận pháp một lần nữa.

- Được.

Triệu Vị Ương gật đầu một cái. Diệp Hạo nói xong mang theo Đường Phiên Phiên về tới phòng ngủ. Hai người giằng co một ngày một đêm mới nặng nề ngủ đi. Triệu Vị Ương núp trong bóng tối nhìn lén nhàm chán ngáp một cái.

- Mới giày vò một ngày liền kết thúc? Không có ý nghĩa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận