Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2536: Thần Bí Tiểu Cẩu

- Không ngờ ngươi lại có thể tránh được một đòn của Diệt Hồn Đao.

Diệp Hạo ngạc nhiên nhìn con cún kia. Phải biết công phạt cấp độ linh hồn, át chủ bài đúng là tốc độ. Bởi vì đây là kéo dài ý thức. Nhưng con cún kia lại tránh ra.

- Diệt Hồn Đao? Thứ ngươi vận dụng vừa rồi là Diệt Hồn Đao?

Ánh mắt con cún kia lộ ra vẻ do dự.

- Ngươi biết Diệt Hồn Đao sao?

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn sang con cún.

- Gia còn biết Trảm Thần Kiếm đấy?

Con cún cười lạnh nói.

- Xem ra thứ ngươi biết cũng nhiều nhỉ.

Diệp Hạo nói xong trong tay liền xuất hiện một tấm pháp chỉ, khi tấm pháp chỉ mới được mở ra một góc, sắc mặt con cún ngưng trọng hẳn lên.

- Ngươi cho rằng pháp chỉ Nửa bước đại năng là có thể giết ta sao?

Con cún yên lặng một chút trầm giọng nói.

- Không thử một chút làm thế nào mà biết?

Diệp Hạo nói xong chuẩn bị kích phát tấm kia pháp chỉ.

- Chậm đã.

Con cún vội vàng nói. Khóe miệng Diệp Hạo không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười.

Đấu cùng gia sao? Ngươi còn non lắm.

- Chúng ta trao đổi đi?

Con cún trịnh trọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Nói thử xem?

Diệp Hạo nhiều hứng thú hỏi.

- Ngươi cung cấp đủ loại năng lượng đẳng cấp cao, tương lai ta che chở ngươi.

Con cún trầm giọng nói.

- Trước tiên ngươi phải nói cho ta biết ngươi là ai mới được.

- Không thể nói.

- Vì sao?

- Bởi vì gia là cấm kỵ.

- Đại gia nhà ngươi.

Diệp Hạo nói xong dùng một cước đạp tới con cún. Con cún nhất thời không quan sát bị Diệp Hạo đạp đến nơi xa.

- Ngươi dám đạp gia?

Con cún nói xong liền lao đến Diệp Hạo. Sắc mặt Diệp Hạo đại biến. Bởi vì không ngờ thần niệm của hắn lại không bắt được quỹ đạo của con cún kia. Sau một khắc từ cách tay Diệp Hạo truyền đến một trận đau nhói, lại là con cún đang cắn vào cổ tay Diệp Hạo.

- Đại gia ngươi.

Diệp Hạo nổi giận mắng.

Lại bị chó cắn. Trong nháy mắt Diệp Hạo liền vận dụng Diệt Hồn Đao. Nhưng lần này con cún không né tránh mà từ trong mắt của nó bắn ra hai vệt sáng màu tím va chạm vào đao mang do Diệt Hồn Đao chém tới.

Con cún kêu thảm một tiếng rồi bắn về phía sau, không cam lòng nói.

- Nếu không phải do gia vừa mới giáng sinh, linh hồn cùng nhục thân còn chưa dung hợp hoàn toàn, ngươi cảm thấy gia sẽ sợ Diệt Hồn Đao của ngươi chắc?

Diệp Hạo nhìn đầu chó nhỏ thần sắc khá là ngưng trọng, hắn để ý sau khi nó cứng đối cứng với một đao Diệt Hồn Đao xong không ngờ cũng không nhận phải bao nhiêu tổn thương.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Vạn cổ trường hà, duy ngã độc tôn.

Con cún kiêu căng nói.

Diệp Hạo thật sự muốn đá gia hỏa này?

Còn vạn cổ trường hà, duy ngã độc tôn?

Nói đùa cái gì chứ?

Ngươi đặt Ma Tôn, Đạo Tôn ở chỗ nào chứ?

- Nếu ngươi đã mạnh như vậy thì vì sao lại thành bộ dáng này?

- Nối lại con đường xuất hiện ngoài ý muốn phía trước.

Con cún thản nhiên nói.

- Nhưng cũng không bao lâu nữa thôi ta sẽ khôi phục, đến lúc đó toàn bộ Thần Vực đều phải quỳ xuống dưới chân ta.

- Lời ngươi nói khiến gió thổi mạnh hơn đấy.

Diệp Hạo im lặng nói. Càng nói gió càng thổi thêm?

- Không tin thì thôi.

Con cún khịt cái mũi, sau một khắc liền hóa thành một vệt sáng biến mất ở chân trời.

- Nó đi đâu rồi?

Đường Phiên Phiên khẽ giật mình nói.

Thần niệm Diệp Hạo cảm thụ một cái liền biến sắc. Tiểu thế giới này là của Diệp Hạo, bởi vậy hắn có thể dễ dàng cảm nhận được bất kỳ nơi nào. Trong thần niêm của hắn cảm giác được con cún vọt tới bên trong phủ khố và đang cắn nuốt đủ loại dược liệu Diệp Hạo tích góp. Những dược liệu kia hóa thành từng đoàn linh lực nồng đậm bay tới con cún.

- Đại gia ngươi.

Diệp Hạo nhanh chóng xuất hiện ở phủ khố. Cùng lúc đó kim thân của Diệp Hạo cũng động thủ. Kim thân đánh ra một trận ánh sáng nhu hòa khống chế con cún lại.

- Trong tiểu thế giới của ngươi tọa trấn một Thần Hoàng sao?

Sắc mặt con cún không khỏi thay đổi. Nó ỷ vào tốc độ cùng năng lực đặc thù, dù cho Thần Vương cũng chưa từng e ngại. Nhưng đến cấp độ Thần Hoàng dù nó có thầ kỳ đến đâu cũng là dùng sức không đúng chỗ, dù sao chênh lệch giữa hai bên quá lớn.

- Ngươi biết là được.

Diệp Hạo hừ lạnh nói.

Con cún trầm ngâm một chút liền nói.

- Cùng lắm thì sau này ta sẽ không tùy tiện thôn phệ linh lực trong tiểu thế giới của ngươi nữa.

- Ngươi cần linh lực ta có thể giúp ngươi tìm.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Nhưng không cho phép ngươi thôn phệ tiểu thế giới của ta.

- Thành giao.

Con cún hí hửng nói.

- Bây giờ có thể buông ta ra được chưa?

Kim thân trong thức hải Diệp Hạo vung tay lên liền triệt hạ cấm chế. Con cún há miệng lập tức thôn phệ sạch sẽ linh lực bốn phía, khi nó nhìn thấy Diệp Hạo chuẩn bị động thủ mới nói gấp.

- Ta cắn nuốt những linh lực tiêu tán trên không trung mà thôi, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn bọn chúng tan biến lãng phía sao?

Diệp Hạo đen mặt lại nói.

- Ngươi có biết vừa rồi ngươi thôn phệ bao nhiêu tài nguyên không hả?

- Những tư nguyên này không bằng một tông môn Vương cấp cất giữ đâu.

Con cún vô tình nói.

- Một Vương cấp tông môn muốn cất giữ những tư nguyên này, ngươi biết cần tồn bao nhiêu thời gian mới có thể làm được không hả?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Chờ gia trưởng thành, bất cứ lúc nào cũng có thể cho ngươi thứ ngươi muốn, tất cả đều mạnh hơn những tư nguyên này nhiều.

- Vậy ngươi cho đi.

- Gia bây giờ không có.

Con cún nói xong lại ợ một cái.

- Gia ăn hơi nhiều, muốn ngủ.

Nói xong thân thể của hắn lung la lung lay, chỉ sau mấy hơi thở cả người đều ngã xuống.

Nhìn con cún đang ngáy Đường Phiên Phiên nghiêm túc nói.

- Chúng ta nên xử lý con cún này như thế nào?

- Ta sẽ an bài một khu vực cho con cún này, đồng thời ta sẽ triệu hồi thời gian linh vực ở khu vực kia.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ta không biết rõ con chó nhỏ này rốt cuộc là ai? Nhưng chắc hẳn lai lịch của nó sẽ không thấp.

- Ta lo nó sẽ cắn lại ngươi?

Đường Phiên Phiên lại lo lắng nói.

Con chó nhỏ này biểu hiện ra quá quỷ dị. Đã vượt khỏi cảm nhận của người bình thường.

- Không sao.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Ta tin tưởng nó sẽ không vong ân phụ nghĩa.

Nói xong Diệp Hạo vì con cún này mà mở ra một khu vực. Sau khi đặt cun cún lên trên thảm Diệp Hạo mới yên lặng rời khỏi. Khi Diệp Hạo rời khỏi không lâu con cún mới he hé mở mắt.

- Chưa tới Thần Hoàng cảnh mà đã nắm trong tay thời gian áo nghĩa, tiểu tử này không tệ.

Con cún lẩm bẩm nói.

Ngay sau đó con cún lại nhắm mắt ngái ngủ....

- Ta chuẩn bị vận dụng tín ngưỡng lực.

Trong thư phòng của Diệp Hạo, hắn nhìn Đường Phiên Phiên nhẹ nhàng nói.

- Tín ngưỡng lực?

Đường Phiên Phiên có chút kinh ngạc nói.

- Vì sao ngươi lại dngf tín ngưỡng lực?

Hiện tại lượng tín ngưỡng lực mà Viêm Hoàng tông góp nhặt đã đến một con số cực kỳ kinh khủng, chỉ là cho tới nay Diệp Hạo không hề động tới.

- Tu vi của ta bây giờ là Hợp Thần cảnh tầng thứ bảy, không đủ để tới Hốn Độn thế giới của Tuyên Cổ hoàng triều.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo vẫn biết rõ thực lực của mình. Bây giờ hắn còn chưa làm được chế phách ở Hợp Thần cảnh nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận