Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 352: Bị Âm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------------------

Bởi cái gọi ếch ngồi đáy giếng!

Vô Nha Tử nhìn những lúc Diệp Hạo xuất thủ đã có thể khẳng định tu sĩ cùng cấp bậc không ai có thể làm đối thủ của hắn.

Đáng tiếc Diệp Hạo đạt đến Thông Thiên Cảnh cần thời gian quá dài.

Nếu lúc ba mươi bốn mươi tuổi mà đạt đến cảnh giới này thì có lẽ có thể so sánh được cùng mệnh tinh.

Ông ta không biết cốt linh của Diệp Hạo là giả.

Nếu mà Vô Nha Tử biết thật ra Diệp Hạo chỉ mới mười tám tuổi thì không biết sẽ có biểu hiện đặc sắc như thế nào?

Nhưng mà, cho dù tu sĩ Kim Đan Cảnh tầng một đối mặt với nhiều Thị Huyết Phong như vậy cũng phải chật vật mà chạy, Vô Nha Tử không bỏ chạy vì giờ ông ta đã là cường giả Kim Đan Cảnh tầng ba.

Theo thời gian trôi qua, chân nguyên trong cơ thể Diệp Hạo bắt đầu có dấu hiệu suy yếu.

Lúc này, bên cạnh Diệp Hạo xuất hiện ba bóng người.

Ba bóng người này không phải ai khác mà chính là ba phân thân của hắn.

- Ba cái phân thân?

Vô Nha Tử giật mình nói.

Đợi đến lúc ba phân thân của Diệp Hạo xuất thủ, trong lòng Vô Nha Tử càng chấn kinh hơn, bởi vì ông ta chú ý ba phân thân này có thực lực bằng ba thành của bản tôn.

Phân Thân Quyết gì vậy trời?

Tại sao bản thân hắn chưa từng nghe qua?

Nhưng Diệp Hạo có ba phân thân ở đây đã không cần phải lo lắng cho hắn nữa.

Bởi vì ba phân thân này xếp thành hình tam giác bảo vệ Diệp Hạo ở giữa.

Vô Nha Tử bắt đầu nghiêm túc đánh giết Thị Huyết Phong xung quanh.

Thị Huyết Phong hung hãn không sợ chết.

Nhưng khi cả đoàn đã chết hết một phần ba thì chúng cũng không cam lòng lui đi.

Vô Nha Tử nhìn đàn Thị Huyết Phong rời đi nhưng không đuổi theo.

Thật ra, ông cũng tiêu hao rất nhiều chân nguyên a.

Nếu đánh thêm nữa thì ông cũng chỉ có đường bỏ chạy.

Vô Nha Tử đi đến bên cạnh Diệp Hạo, hắn lập tức mở mắt.

- Tiền bối, nhân lúc đám Thị Huyết Phong rời đi người cũng khôi phục một chút tu vi đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Vô Nha Tử đang chuẩn bị hỏi thăm thân phận của Diệp Hạo mà nghe hắn nói vậy cũng gật đầu.

Khoảng nữa giờ sau, Diệp Hạo và Vô Nha Tử đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

- Đám Thị Huyết Phong kia là có chuyện gì vậy?

Lúc hai người đang đi lên trước, Diệp Hạo quay sang hỏi.

- Ta nghĩ những tu sĩ này hơn phân nữa mà muốn cướp Huyết Đan của Thị Huyết Phong.

Vô Nha Tử trầm giọng nói.

- Huyết đan?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Thị Huyết Phong thôn phệ sinh linh đến một trình độ nhất định sẽ ngưng tụ huyết đan, mà những huyết đan này có tác dụng tăng lên tu vi cũng như thọ nguyên của người phục dụng.

Vô Nha Tử chậm rãi nói.

- Người vì tiền mà chết, chim vì ăn mà vong.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Nếu đám tu sĩ này mà không gặp được Diệp Hạo và Vô Nha Tử, có lẽ đã phải dừng lịch lãm tại đây.

Bọn họ sẽ không chết được, dù sao trong tay họ đều có Truyền Tống Ngọc Phù.

- Đúng vậy, từ giờ chúng ta cũng phải cẩn thận hơn.

Vô Nha Tử gật đầu nói.

Bởi vì, từ giờ họ muốn đi vào địa phận của Thị Huyết Phong.

Nếu gặp phải Thị Huyết Phong có thực lực cường đại thì Vô Nha Tử cũng phải dừng lại ở đây.

Trong lúc hai người đang đi tới thì nghe một âm thanh cầu cứu.

- Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng…

Diệp Hạo và Vô Nha Tử liếc nhau rồi không hẹn mà cùng tiến tới.

Hai người chạy đến trước vài trăm mét thấy một tu sĩ bị mấy chục Thị Huyết Phong cắn xé.

Vô Nha Tử lắc đầu.

Bây giờ, họ xuất thủ cũng không có ý nghĩa gì.

Tu sĩ này vẫn lạc là chuyện không thể tránh khỏi.

Diệp Hạo nhìn mặt đất.

Ở đó còn có mấy tu sĩ khác bị cụt chân, đứt tay, tinh hoa máu huyết của những thi thể đó đã bị thôn phệ.

- Lui.

Vô Nha Tử nhìn xung quanh truyền âm nói.

Chỗ này, số lượng Thị Huyết Phong nhiều lắm.

Vô Nha Tử quét mắt một vòng phát hiện xung quanh không có một vạn cũng có tám ngàn Thị Huyết Phong, quan trọng hơn, ở đây có không ít Thông Thiên Cảnh, thậm chí có một số con không yếu hơn ông ta nữa.

Trong lúc hai người chuẩn bị lui thì một tiếng nổ chói tai hướng về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo giơ tay chụp lấy vật bay đến.

Một cục đá?

Sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống.

Thần niệm Vô Nha Tử không che giấu nữa mà bao phủ bốn phía.

Bây giờ, ông ta không lo lắng bị bại lộ nữa, mà thực tế hai người họ cũng đã bại lộ rồi.

Cục đá kia đã làm vị trí của hai người triệt để lộ ra.

Nhưng chuyện làm Vô Nha Tử cảm thấy kinh ngạc là thần niệm của ông ta không phát hiện được ai âm họ.

Oanh!

Từng thần niệm kinh khủng hướng về phía hai người.

Vô Nha Tử còn tốt một chút.

Diệp Hạo thì sắc mặt hơi trắng bệch, thậm chí đứng còn không vững.

- Đi.

Vô Nha Tử hất ống tay áo lên mang theo Diệp Hạo chạy về phía xa. Nhưng hai người chạy chưa được bao xa đã bị mấy trăm con Thị Huyết Phong chặn đường.

Ông ta giờ cũng không nương tay nữa.

Nhưng cho dù Vô Nha Tử mạnh hơn thì trong nháy mắt cũng không có khả năng xông qua mấy trăm con Thị Huyết Phong này.

Sau khi chết hơn một trăm con Thị Huyết Phong, càng ngày càng có nhiều Thị Huyết Phong vậy quanh hai người hơn.

Vô Nha Tử thấy cảnh này chỉ cuòi khổ.

- Không trốn thoát được.

- Chưa chắc.

Diệp Hạo nói xong, thi triển Không Gian Chi Thuật kéo Vô Nha Tử đi.

Trong nháy mắt, thân thể hai người lập tức biến mất.

Biến mất không còn chút gì.

Mấy ngàn con Thị Huyết Phong choáng váng.

Bọn chúng thấy hai người Diệp Hạo biến mấy lập tức tìm xung quanh xem hai người trốn ở chỗ nào?

Vô Nha Tử nhìn không gian u ám trước mặt, kinh ngạc nói:

- Không gian,

- Ừm, không gian.

Diệp Hạo nói ra.

- Không phải Nguyên Anh Cảnh mới có thể sử dụng không gian được sao?

Vô Nha Tử chấn kinh hỏi.

- Thể chất của tôi có chút đặc thù.

Diệp Hạo nói đến đây lợi dụng Không Gian Thuật cảm ứng xung quanh, rất nhanh hắn đã cảm ứng được một người áo trắng gần đó.

- Minh Kim Cổ.

Thấy người này, mắt Diệp Hạo lóe ra sát khí.

- Minh Kim Cổ?

Sắc mặt Vô Nha Tử biến đổi nói:

- Cậu nói Minh Kim Cổ ở đây?

- Ừm.

- Minh Kim Cổ quá hèn hạ.

Vô Nha Tử phẫn nộ nói:

- Hăn nhất định muốn biến chúng ta thành thức ăn cho Thị Huyết Phong, như vậy Thị Huyết Phong có thể ngựng tụ nhiều huyết đan hơn.

- Tên khốn kiếp.

Diệp Hạo nói đến đây, thần niệm đánh về phía pháp bảo trong tay Minh Kim Cổ.

Trong nháy mắt, thân hình Minh Kim Cổ khẽ động, sau đó hắc chật vật rơi ra từ trong không gian.

Minh Kim Cổ xuất hiện hấp dẫn phần lớn Thị Huyết Phong, đám Thị Huyết Phong này lập tức đánh về phía hắn.

Sắc mặt Minh Kim Cổ biến đổi. Hắn chỉ có tu vi Kim Đan tầng một sao có thể là đối thủ của đám Thị Huyết Phong này được?

Tuy hắn không biết vừa mới xảy ra chuyện gì nhưng giờ chạy là thượng sách, khi Pháp Bảo trong tay hắn sáng lên, thân hình Minh Kim Cổ lại lần nữa trốn vào không gian.

Bạn cần đăng nhập để bình luận