Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2988: Thà Chết Chứ Không Chịu Khuất Phục

Nhưng làm sao có thể chứ?

Tu vi của Diệp Hạo cũng chỉ là Thần Hoàng cảnh tầng thứ chín mà thôi.

Cùng cấp bậc với mình.

Hắn làm sao có thể xem thấu được mình chứ?

Bối Tinh Hoa không biết rằng Diệp Hạo tu hành Khuy Tâm thuật Kim Thế cảnh trung kỳ.

Môn thần thông này có thể thăm dò được tâm tư của tu sĩ.

Quả thực đáng sợ.

- Diệp tông chủ, ngươi . . . ngươi. . . .

Bố Tinh Hoa nhìn Diệp Hạo có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

U quang trong mắt Diệp Hạo nhanh chóng tiêu tán.

- Trong thế hệ tuổi trẻ Thiên Xu tông các ngươi, người mạnh nhất là Tẩy Cầm Nhi sao?

- Đúng vậy, Tẩy Cầm Nhi sư tỷ là người nắm giữ lệnh bài tử kim.

Bối Tinh Hoa kiêu ngạo nói.

- Ha ha, người nắm giữa lệnh bài tử kim cũng không có gì phải kiêu ngạo cả.

Diệp Vô nhịn không được nói ra.

Diệp Hạo trừng Diệp Vô một cái, Diệp Vô cười hì hì rồi nín cười, cũng không dám nói gì nữa.

Bố Tinh Hoa chấn động trong lòng.

- Chẳng lẽ Diệp tông chủ ngươi cũng giữ lệnh bài tử kim?

Nhưng rất nhanh Bố Thiên Hoa đã gạt bỏ ý nghĩ này đi, bởi vì một trăm người đứng đầu đều có danh tiếng, theo lý thuyết sẽ khôgn có tên của Diệp Hạo.

- Thiên Xu tông các ngươi chuẩn bị kiến tạo bao nhiêu Truyền Tống trận?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Năm trăm bốn mươi hai cái.

- Nhiều như vậy?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Trong khu vực của Lục Đạo chúa tể chỉ có bốn trăm hai mươi sáu văn minh, nhưng giữa thiên địa này vẫn còn một số thế lực cường đại, bởi vậy trên thực tể khu vực của Lục Đạo chúa tể có năm trăm bốn mươi hai thế lực.

Bố Tinh Hoa nhìn Diệp Hạo cung kính nói.

- Nói như vậy thực lực của một trăm mười sáu thế lực kia cũng tương đối cường đại?

- Đúng vậy.

Có tộc cho dù là Thiên Xu tông chúng ta cũng phải kiêng dè không thôi.

- Khi toàn bộ những thế lực này đều được liên kết với nhau, chẳng lẽ không sợ khu vực Lục Đạo đại loạn?

- Đây là lệnh của phía trên.

Bố Tinh Hoa chỉ chỉ phía trên.

Đáp án không cần nói cũng biết.

Đây là do Lục Đạo chúa tể hạ lệnh.

- Các đại thế lực cũng đừng nghĩ an tâm.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Bố Tinh Hoa trầm mặc.

Hắn rất may mắn, sau lưng của hắn có một tông môn cường đại, bằng không có lẽ sẽ bị những thiên kiêu kia huyết tẩy.

- Viêm Hoàng tông sẽ phối hợp Thiên Xu tông kiến tạo Truyền Tống trận giữa các hành tinh.

Diệp Hạo nói đến đây liền đổi đề tài nói.

- Nếu ngươi không còn chuyện gì nữa thì lui xuống đi.

Bố Tinh Hoa cung kính rời đi.

Đợi đến khi ra khỏi thư phòng của Diệp Hạo, thân thể căng cứng như dây đàn của Bố Tinh Hoa mới hơi buông lỏng xuống.

- Diệp Vô, đến cùng cha ngươi có tu vi gì vậy?

- Ngươi không phải đã nhìn thấy rồi sao? Thần Hoàng cảnh tầng thứ chín đấy.

- Thế nhưng vì sao ta lại cảm thấy cha ngươi rất rất mạnh?

- Không ngại nói cho ngươi biết, khi ta ở trước mặt cha ta, ngay cả ánh mắt của hắn ta cũng chịu không được.

- Xếp hạng của cha ngươi. . . ?

- Chuyện này ta không thể nói cho ngươi biết được.

- Diệp huynh, chúng ta cũng coi như mới quen đã thân, ngay cả chuyện ày cũng không nói cho ta, thật sự không nên nha.

Bố Tinh Hoa giả bộ cả giận nói.

Diệp Vô nghĩ một hồi thấp giọng nói.

- Cha ta không khảo hạch ở khu vực này.

Bố Tinh Hoa hiểu ra.

- Khó trách . . .

Bây giờ hắn rốt cục cũng hiểu vì sao trong trăm người đứng đầu lại không có tên Diệp Hạo.

Người ta căn bản không khảo hạch ở khu vực của Lục Đạo chúa tể.

- Vậy xếp hạng của cha ngươi. . . ?

Ngay sau đó Bố Tinh Hoa lại hỏi.

- Bố huynh, chuyện này thực sự ta không thể trả lời.

Diệp Vô kiên định lắc đầu.

- Nếu không mẹ ta lại đánh gãy chân ta.

- Thôi được rồi.

Bố Tinh Hoa cũng không tiện lại hỏi thăm.

Khi các đại văn minh trong khu vực Lục Đạo chúa tể kiến tạo Truyền Tống trận, khu vực của các chúa tể khác cũng đang kiến tạo Truyền Tống trận.

Chuyện này khiến trong lòng rất nhiều thế lực bất an.

Bọn họ biết một khi giữ các văn minh được liên kết với nhau, trật tự cũ sẽ sụp đổ.

Một năm qua đi!

Hai năm qua đi!

Ba năm qua đi!

Chỉ trong vẻn vẹn ba năm, Truyền Tống trận giữa các văn minh đã hoàn thành.

Cũng trong thời gian này, một lượng lớn thiên kiêu nhao nhao cưỡi Truyền Tống trận đánh tới các văn minh nhỏ yếu.

- Đoạt.

Tròng mắt của những thiên kiêu kia đều đỏ lên.

Những văn minh cường đại kia cho dù bọn họ dựa vào chiến tướng cũng không thể nào làm xằng làm bậy được.

Thế nhưng những văn minh không có cường giả Siêu Thoát cảnh hay cường giả Siêu Thoát cảnh có tu vi thấp, trong mắt bọn họ chính là miếng bánh thơm.

Lan Hồng Tuyết là một tên giữ lệnh bài kim sắc.

Hắn đã nghe nói Thần vực yếu đến đáng thương.

Khi Truyền Tống trận hoàn thành, hắn lập tức tiêu mấy ngàn Hoàng thạch chạy tới Thần vực.

Ngay khi đi ra khỏi Truyền Tống trận, Lan Hồng Tuyết liền triệu hoán chiến linh trong lệnh bài của mình ra.

Chiến linh đằng không tràn ra uy thế Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

- Ha ha, các ngươi thấy run sợ chưa? Các ngươi thấy tuyệt vọng chưa?

Nhìn vẻ mặt choáng váng của tu sĩ bốn phía, trong lòng Lan Hồng Tuyết dâng lên một lòng hư vinh.

Thế nhưng rất nhanh hắn phát hiện ánh mắt của những tu sĩ này nhìn mình giống như đang nhìn một tên ngu xuẩn.

- Các ngươi muốn chết phải không? Dám dùng ánh mắt đó để nhìn ta?

Lan Hồng Tuyết giận dữ nói.

Mà đúng lúc này chiến linh đang lơ lửng giữa không trung kêu thảm một tiếng, tiếp đó dưới thần sắc không thể tin được của Lan Hồng Tuyết mà đứt đừng đoạn.

- Không thể nào.

Lan Hồng Tuyết hét lớn.

- Viêm Hoàng tông là nơi mà tên cặn bã như ngươi cũng có thể làm loạn?

Một tướng sĩ Viêm Hoàng tông cười lạnh nói.

- Các ngươi biết ta là ai không?

Lan Hồng Tuyết bất an nhìn tướng sĩ kia.

- Bất luận tu sĩ nào dám làm loạn ở Viêm Hoàng tông đều sẽ bị đánh giết.

Tướng sĩ kia vừa nói đến đây, chiến kiếm trong tay liền rời khỏi tay, kiếm ý đáng sợ trực tiếp cắt đứt Lam Hồng Tuyết thành từng đoạn.

Nhìn từng khúc Lan Hồng Tuyết rớt xuống đất, đám người đều kinh ngạc nhìn tướng sĩ kia.

- Chuyện gì vậy?

- Lan Hồng Tuyết đứng thứ tám trăm ba mươi tư đấy.

- Sao vị này có thể làm được?

- Chiến kiếm trong tay tướng sĩ kia là Cấm Kỵ cấp.

- Thì ra là vậy.

- Đột nhiên phát hiện Truyền Tống trận xây dựng ở Viêm Hoàng tông đối với Thần vực chúng ta chính là chuyện tốt, những ngày này Viêm Hoàng tông đã liên tục chém giết ba thiên kiêu muốn làm loạn rồi.

- Ta thật sự muốn biết Viêm Hoàng tông làm như vậy chẳng lẽ không sợ bị tính sổ sao?

- Có lẽ ngươi không biết thế lực sau lưng hai thiên kiêu làm loạn trước đó đã bị đại quân viễn chinh của Viêm Hoàng tông nhổ tận gốc rồi.

- Cái gì?

Đại Hoang vực!

Cho dù Thánh Sơn liều mạng ngăn cản nhưng vẫn không thể nào ngăn được thân ảnh kia.

Thâ ảnh kia giống như Ma Thần, chỉ cần động một ý niệm là có thể khiến cho núi sông bay màu.

- Cầu viện.

- Cầu viện.

- Cầu viện.

- Viêm Hoàng tông bên kia còn chưa phái cao thủ tới sao?

- Tín hiệu chúng ta vừa mới gửi đi, Viêm Hoàng tông cho dù điều động cao thủ cũng không phải trong thời gian ngắn đã có thể qua được.

Một thanh niên cao lớn anh tuấn chắp hai tay sau lưng, hắn nhìn tu sĩ liều mạng phản kháng phía dưới, ánh mắt tràn ngập dữ tợn.

- Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, dâng toàn bộ nữ tử Thánh Sơn cho ta, bằng không ta sẽ san bằng tất cả các ngươi.

- Thánh Sơn ta thà chết chứ không chịu khuất phục.

Toàn thân Kim Trúc dính đầy máu tươi, trong lòng tràn đầy bi thương.

Chênh lệnh giữa hai bên thực sự quá lớn.

Bây giờ Phá đạo nhân đã là Cấm Kỵ hậu kỳ, nhưng vẫn không thể nào ngăn được thân ảnh giữa không trung kia.

Khủng bố vô biên!

- Các ngươi đã ngu ngốc như vậy, cũng đừng trách ta không khách khí.

Thân ảnh giữa không trung thấy bộ dáng không sợ chết của tướng sĩ Thánh Sơn, rốt cục cũng bị chọc giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận