Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2401: Phạm Thượng Làm Loạn

Tông chủ Ảo ảnh chính là tâm ma. Sau khi hắn đi tới, vẻ mặt Ngự Long nghiêm túc nói,

- Tướng sĩ dưới quyền ngươi tế bái là vị nào?

Tâm ma vung tay lên, pháp tướng Thâm Uyên liền xuất hiện ở trước mặt Ngự Long. Thời điểm Ngự Long thấy rõ là ai, con ngươi hung hăng co rụt lại.

- Thật là Thâm Uyên đại nhân.

- Ngươi biết?

Tâm ma nghi ngờ nói.

- Ta nơi nào có tư cách nhận biết Thâm Uyên đại nhân?

Ngự Long lắc đầu.

- Thâm Uyên đại nhân rất mạnh sao?

- Chẳng lẽ ngươi không biết Thâm Uyên đại nhân là tồn tại cấm kỵ sao?

- Tồn tại cấm kỵ?

Tâm thần tâm ma run lên. Tồn tại cấm kỵ có ý tứ gì?

Hắn làm sao có thể không biết đây?

- Ta hiểu rõ Thâm Uyên đại nhân không nhiều, hắn chỉ để cho ta thu thập mười vạn tín đồ.

Tâm ma nhẹ nhàng nói.

- Thiên Thần cấp?

- Đúng vậy.

- Ngươi bây giờ không phải thu thập sáu vạn tín đồ rồi sao?

Ngự Long suy nghĩ một chút liền nói,

- Ta sẽ giúp ngươi thu thập bốn vạn tín đồ.

Nghe vậy tâm ma lại lắc đầu nói.

- Thâm Uyên đại nhân để cho ta tự thân đi làm.

- Dạng này à.

Trên mặt Ngự Long lộ ra vẻ tiếc nuối. Ngự Long thực sự muốn giúp Thâm Uyên làm việc.

- Bất quá nếu ngươi thật muốn làm cái gì, không bằng cho ta một chút tài nguyên đi.

Tâm ma nhìn xem sắc mặt Ngự Long làm sao đoán không ra Ngự Long đang suy nghĩ gì.

- Cái này cho ngươi.

Ngự Long tiện tay cho tâm ma một cái túi càn khôn,

- Đây là túi càn khôn một tôn Thần Vương ta đã từng đánh chết, ngoài ra ngươi cần tài nguyên gì cứ đòi Tư Mã Như Long.

Nói đến đây, Ngự Long lại đưa cho tâm ma một tấm lệnh bài,

- Đây là thân phận lệnh bài của ta, gặp bài như gặp người, sau này ngươi làm việc cũng thuận tiện.

- Đa tạ đại nhân.

Tâm ma vội nói.

Tâm ma bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới Ngự Long hào sảng như vậy?

...

Viêm Hoàng tông!

Những năm nay, Triệu Vị Ương không những củng cố cảnh giới bản thân, còn đem tu vi nàng duy nhất một lần đẩy lên Thần Hoàng tầng thứ ba, thậm chí cách Thần Hoàng tầng thứ tư cũng không có bao xa. Mặt khác Chu Tổ được Triệu Vị Ương trợ giúp cũng đạt tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ hai. Diệp Hạo để Chu Tổ trông nom Viêm Hoàng tông, hắn và Triệu Vị Ương lại về tới hạ giới.

- Vị Ương, ngươi nghe qua Tuyết Tổ sao?

- Biết rõ, bất quá Tuyết Tổ đã vẫn lạc rất nhiều năm.

- Nàng chính là Tuyết Trích Tiên.

- Tuyết Trích Tiên?

Triệu Vị Ương khẽ giật mình nói,

- Nàng ẩn núp thật sâu.

Bởi vì Triệu Vị Ương cũng không có xem thấu thân phận Tuyết Trích Tiên có chuyển thế.

- Tuyết Trích Tiên rời đi.

- Nàng đi báo thù sao?

- Ân.

- Nghe nói lúc ấy vây công Tuyết Tổ chính là Phong Vũ Lôi Điện bốn tôn cao giai Thần Hoàng, bất quá bây giờ bốn vị này đã sớm đặt chân đến Thần Hoàng đỉnh phong.

Triệu Vị Ương nhẹ nói,

- Dù là Tuyết Trích Tiên khôi phục tu vi kiếp trước cũng không phải là đối thủ.

- Tuyết Trích Tiên nói đi tìm cơ duyên.

- Thần Hoàng rất nhiều sao?

Diệp Hạo nghĩ một lát hỏi.

- Thần Vực tồn tại đã bao nhiêu năm, chỉ sợ không có người nào có thể nói rõ?

Triệu Vị Ương nhìn xem Diệp Hạo trầm giọng nói,

- Một thời đại nào lại có thể không sinh ra cao thủ? Còn nữa bên trong rất nhiều cấm địa Thần Vực, trong cấm địa nào lại không có lão yêu quái?

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi liền hỏi tiếp,

- Ngươi biết Thâm Uyên không?

Con ngươi Triệu Vị Ương lập tức híp lại,

- Ngươi làm sao biết cái tên Thâm Uyên này?

- Ta làm qua một lần giao dịch với Thâm Uyên.

Diệp Hạo thản nhiên nhìn Triệu Vị Ương nói.

- Giao dịch gì?

- Thâm Uyên giúp ta lĩnh ngộ thời gian áo nghĩa, ta giúp Thâm Uyên tìm mười vạn Thiên Thần tín đồ.

- Lập xuống lời thề?

- Lập.

- Thâm Uyên người này rất tà, ta không đề nghị ngươi cùng hắn gặp nhau.

Triệu Vị Ương trầm ngâm một hồi nói.

- Thâm Uyên là tồn tại cấm kỵ sao?

- Tồn tại cấm kỵ chân chính là không thể gọi thẳng tên huý.

Triệu Vị Ương nói khẽ,

- Thâm Uyên sớm tại nhiều năm trước đó chính là nửa bước đại năng.

- Phổ Đà là nửa bước đại năng sao?

- Phổ Đà mà ngươi cũng biết?

- Phổ Đà cũng truyền thụ ta thời gian áo nghĩa qua.

- Ngươi tiểu tử này, vận khí cũng quá tốt đi?

Triệu Vị Ương nghe đều có chút hâm mộ. Vô luận là Phổ Đà hay là Thâm Uyên cũng là nửa bước đại năng. Mà Diệp Hạo đều gặp tất cả.

- Phổ Đà vốn có danh xưng hiền giả.

- Đáng tiếc lúc ấy Phổ Đà đại nhân không có lưu lại cho ta phương thức liên lạc.

- Thâm Uyên lưu lại cho ngươi phương thức liên lạc?

- Thâm Uyên nói qua sau khi ta gọp đủ mười vạn Thiên Thần tín đồ hắn đưa ta một phần cơ duyên.

- Khoảng cách thời gian hết hạn còn bao lâu?

- Còn có 70 năm.

- Thời điểm 70 năm sau ngươi giao phó người vạn Thiên Thần tín đồ thông tri Triệu Tổ.

- Triệu Tổ đại nhân đột phá sao?

- Mười năm trước đã đột phá đến nửa bước đại năng, ta nghĩ qua tiếp 70 năm là có thể lĩnh ngộ tiến một bước.

- Tốt.

Sau khi Diệp Hạo thỉnh giáo một vài vấn đề xong xa xa liền thấy một khỏa tinh thần sáng chói. Chính là Viêm Hoàng đại thế giới!

Sau khi đến Viêm Hoàng đại thế giới, Diệp Hạo phát hiện văn minh tu hành của thế giới này cực kỳ phát đạt. Bất quá cũng ở hợp tình lý. Thời điểm lúc ấy Diệp Hạo rời đi lưu lại quá nhiều tài nguyên kinh thế. Những thứ kia cũng là thuật pháp thần thông cao cấp nhất chư thiên vạn giới. Còn nữa Diệp Hạo còn để lại tài nguyên trọng bảo khó có thể tưởng tượng. Viêm Hoàng đại thế giới chỉ cần không phát sinh lớn náo động tu hành văn minh liền sẽ kéo dài kéo lên.

- Đây cũng là đạo thống ngươi lưu lại sao?

Triệu Vị Ương nhìn lướt qua lại hỏi.

- Đúng vậy.

- Rất phồn hoa.

Triệu Vị Ương tán thưởng.

Diệp Hạo gật đầu cười. Mà thời điểm ánh mắt của hắn chú ý Viêm Hoàng tông, sắc mặt lại trầm xuống. Bởi vì hắn nhìn thấy Viêm Hoàng tông đang giương cung bạt kiếm!

- Thực Thiên, tông chủ truyền cho ngươi thần thông, ban thưởng ngươi tài nguyên, ngươi sao có thể phạm thượng?

Một thiếu nữ mặc lam bào cầm chiến kiếm trong tay, ánh mắt lẫm liệt nhìn một thiếu niên tài hoa xuất chúng.

- Lam Vũ, mạnh được yếu thua, đạo lý này, ngươi bây giờ cũng không minh bạch sao?

Tiếng thiếu niên kia lạnh lùng nói.

- Ngươi đây là vong ân phụ nghĩa.

Thiếu nữ áo lam nắm chiến kiếm trong tay run rẩy. Thiếu niên kia vung tay lên liền đem thiếu nữ áo lam chấn bay ra ngoài miệng phun máu tươi rơi. Thân hình Hạo Nguyệt lóe lên liền ôm lấy thiếu nữ áo lam.

- Lam Vũ, ngươi không sao chứ?

Hạo Nguyệt quan tâm nói.

Lam Vũ cùng Thực Thiên là người nối nghiệp tông môn bồi dưỡng. Chỉ là ai có thể nghĩ đến Thực Thiên lại rắp tâm hại người?

- Đường Phiên Phiên, nếu ngươi thức thời thì đem tài nguyên phủ khố cho ta, bằng không ta sẽ đại khai sát giới.

Thực Thiên nhìn về phía Đường Phiên Phiên từ đầu đến cuối đều hiện ra thần sắc vô cùng bình tĩnh nói.

- Viêm Hoàng đại thế giới bình tĩnh vẫn chưa tới một ngàn năm, không nghĩ tới cũng có vài gia hỏa kìm nén không được tà ác trong lòng.

Đường Phiên Phiên nói xong đứng lên.

- Hôm nay phàm là phạm thượng làm loạn toàn diện đều phải chết.

Nói đến đây, từ trên thân Đường Phiên Phiên liền tràn ra chấn động mênh mông. Cỗ ba động này trong nháy mắt vượt qua cực hạn của thế giới có khả năng gánh chịu. Hai đầu gối Thực Thiên mềm nhũn quỳ trên mặt đất. Trên mặt hắn lộ ra thần sắc khó tin,

- Làm sao có thể? Mạnh nhất trên đời này không phải chỉ là Tam Cấp Thần Minh sao?

- Ta không biết ngươi thông qua hạng phương thức gì đạt tới Tứ Cấp Thần Minh? Nhưng mà ta phải nói cho ngươi chính là Tứ Cấp Thần Minh xa xa cũng không phải cực hạn.

Đường Phiên Phiên nhàn nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận