Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1725: Thôn Thiên Hồ Lô Hiển Uy



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo vừa tiếp nhập mảnh Chiến Trường Cổ này đã dùng Thần Niệm quét qua một lược sau đó lại tỏ vẻ kinh ngạc.

Bởi vì Diệp Hạo cảm nhận được trên trăm đạo tàn niệm.

Nói cách khác nơi đây có khoảng trăm Tiên Vương đã ngã xuống.

- Các ngươi đừng chạy, chúng ta tâm sự một chút đi.

Diệp Hạo nhìn những đạo tàn niệm nơi xa, lớn tiếng hô.

Mấy trăm đạo tàn niệm tức khắc dừng bước.

- Ngươi không phải muốn động thủ với bọn ta?

Một trung niên kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta mới vận dụng Thôn Thiên Hồ Lô chỉ để tiến vào mảnh Chiến Trường Cổ này thôi.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Ta không định vận dụng Thôn Thiên Hồ Lô để đối phó các ngươi, nói thế nào thì các ngươi cũng là Tiên Hiền của Nhân Tộc.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy mấy đạo tàn ảnh vừa dừng lại kia lập tức chạy mất dép.

- Tại sao bọn họ lại chạy?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Ngươi không cảm thấy lời ngươi vừa nói có ý nghĩa khác sao?

Trung niên kia bất đắc dĩ nói.

Diệp Hạo nghĩ thật đúng là vậy.

Bởi vì mấy tên chạy trối chết vừa rồi đều là Yêu Tộc cùng Ma Tộc.

- Tiền bối, năm đó vì sao ở đây phát sinh đại chiến?

Diệp hạo nhẹ giọng hỏi.

- Bởi vì nơi này là nơi mà Thái Cổ Thương Long vẫn lạc.

- Thái Cổ Thương Long?

- Thái Cổ Thương Long được xưng là người mạnh nhất trong thời kì Thái Cổ của Yêu Tộc.

Trung niên kia nói khẽ.

- Đệ Tam Cảnh?

- Tồn tại vô địch trong Đệ Tam Cảnh.

Trung niên kia nhìn Diệp Hạo ngưng tiếng nói.

- Lúc ấy rất nhiều người đều khẳng định Thái Cổ Thương Long sẽ độ kiếp thành thần, nhưng không biết tại sao hắn lại đột ngột chết đi, thẳng đến hiện tại còn là một bí mật.

- Nghĩa là sao? Chết nhiều người như vậy mà cái bí mật này vẫn không được làm rõ ràng?

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt nói.

- Nơi này thật sự là mộ phần của Thái Cổ Thương Long, bởi vì có người nhìn thấy Thái Cổ Thương Long sắp ngã xuống tại đây, sau đó Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc nhanh chóng đuổi đến nơi này, khi bọn ta chạy tới nhìn thấy được Thái Cổ Thương Long, lúc ấy hắn chỉ còn nửa cái mạng nhưng một kích đã diệt sạch toàn bộ bọn ta.

- Cái gì?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Bởi vì chỗ chiến trường này thực sự quá mênh mông.

Đến hiện tại còn có rất nhiều hài cốt.

Những người có thể lưu lại hài cốt từ thời Thái Cổ đến giờ đều là Tiên Chủ cảnh giới trở lên.

- Toàn bộ các người đều bị Thái Cổ Thương Long giết?

Lúc đầu Diệp Hạo còn tưởng Nhân Tộc, Yêu Tộc cùng Ma Tộc ở trong này tranh giành mà chết.

- Đúng vậy.

Trung niên kia nói đến đây, khuôn mặt hiện vẻ đắng chát.

- Khi tàn niệm của bọn ta được sinh ra cũng là lúc Thái Cổ Thương Long vẫn lạc.

- Thái Cổ Thương Long ở chỗ nào?

- Trung ương chiến trường.

Trung niên kia chỉ ra một phương hướng nói.

- Thái Cổ Thương Long có tàn niệm không?

- Không có tàn niệm.

- Không có tàn niệm?

- Tại sao Thái Cổ Thương Long không có tàn niệm bọn ta cũng không rõ ràng, nhưng hai trăm năm trước Thái Cổ Thương Long dường như có dấu hiệu phục sinh.

- Hơn hai trăm năm trước?

Diệp Hạo nghĩ đó không phải lúc Cửu Trọng Thiên phá toái sao?

- Hơn hai trăm năm trước có phải từng xuất hiện tạo hóa hay không?

- Ừ, một đạo Tạo Hóa Chi Quang cực kì khủng bố, bọn ta chưa kịp phản ứng thì nó đã chui vào thể nội của Thái Cổ Thương Long, sau đó Thái Cổ Thương Long bắt đầu hút máu tươi cùng Tinh Khí của nơi này.

- Các ngươi không nghiên cứu à?

- Không thể nghiên cứu được.

Trung niên cười khổ.

- Chu vi trăm dặm nơi Thái Cổ Thương Long ngã xuống đều không thể tới gần, những năm này đã có hơn ba mươi Tiên Vương bị cắn nuốt tàn niệm rồi.

- Xem ra Thái Cổ Thương Long hẳn muốn sống lại.

- Vô Địch ở thời kì Thái Cổ, nếu hắn sống lại thì đối với Nhân Tộc cũng không có chỗ tốt.

Trung niên nói đến đây liền nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Không bằng ngươi cầm Thôn Thiên Hồ Lô thu hắn đi.

- Ai nói cho ngươi Thôn Thiên Hồ Lô có thể cắn nuốt Bán Thần?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Không phải Thái Cổ Thương Long còn đang khôi phục sao? Thôn Thiên Hồ Lô chưa hẳn không có hiệu quả.

Diệp Hạo suy nghĩ một lúc nhưng vẫn lắc đầu nói.

- Tiền bối cảm thấy Thái Cổ Thương long muốn thôn phệ hoàn toàn nơi này cần bao nhiêu thời gian?

Ta cảm thấy còn cần trăm ngàn năm.

Trung niên kia suy nghĩ một hồi, nói.

- Nếu như vậy thì không sao.

Diệp Hạo cười nói.

- Vì cài gì?

- Ta cảm thấy dù cho Thái Cổ Thương Long thôn phệ toàn bộ tinh khí cùng máu tươi ở đây cũng không có khả năng khôi phục đỉnh phong, qua trăm ngàn năm nữa ta đã sớm đặt chân đến Bán Thần cảnh.

Diệp Hạo nhàn nhã trả lời.

- Ta không biết ngươi có thể đặt chân vào Bán Thần cảnh hay không, nhưng ngươi cảm thấy ngươi đặt chân vào Bán Thần cảnh thì có thể là đối thủ của Thái Cổ Thương Long à?

Trung niên nhếch miệng xem thường nói.

- Đối phương là vô địch trong Đệ Tam Cảnh.

- Đồng giai, ta cũng vô địch.

- Thời kỳ Thái Cổ cùng thời kỳ Kim Cổ có thể giống nhau sao?

- Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên đổi chủ đề thôi.

Diệp Hạo không muốn tiếp tục chủ đề này.

- Ta cảm thấy chúng ta nên dùng Thôn Thiên Hồ Lô thủ một lần dược không?

- Không được.

- Ngươi.

- Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của tiền bối?

- Đường Siêu.

- Đường Tiên Vương, không biết ai là người có thực lực mạnh nhất ở đây?

- Ta.

- Ngài?

- Nói thế nào khi ta còn sống cũng là Tiên Vương Đỉnh Phong.

- Không nhìn ra nha.

- Tiểu tử, đến, hai ta đại chiến ba trăm hiệp.

Diệp Hạo cười cười, lấy Thôn Thiên Hồ Lô ra.

Sắc mặt Đường Siêu lập tức thay đổi.

- Ngươi làm cái gì?

- Tiền bối không phải muốn đại chiến ba trăm hiệp sao?

- Vậy ngươi cầm Thôn Thiên Hồ Lô làm cái gì?

- Chiến đấu chứ làm gì nữa.

- Ngươi cầm Thôn Thiên Hồ Lô trong tay thì còn chiến cái gì?

Đường Siêu không nói mà nhìn Diệp Hạo.

Dù cho Đường Siêu ở thời kì đỉnh phong cũng không phải đối thủ của Thôn Thiên Hồ Lô, đừng nói đến đến hiện giờ hắn chỉ là một đạo tàn niệm.

- Tiểu bối, ngươi không thành thật một chút được sao?

- Tiền bối, có thể lấy truyền thừa của ngài truyền xuống dưới không?

Nghe được Diệp Hạo kêu mình là tiền bối, thần sắc Đường Siêu ngưng trọng lên.

- Ngươi muốn làm cái gì?

- Ta có một bằng hữu tới Cỗ Chiến Trường này, nếu tiền bối không chê thì có thể truyền thừa xuống cho nàng.

- Ngươi nghĩ thật đẹp.

- Vị bằng hữu này của ta là Thiên Sinh Mị Thể.

- Chẳng lẽ ngươi nói nữ tử kia?

- Tiền bối biết?

- Thiên Sinh Mị Thể được tên Hồn Thiên Yêu Vương kia coi trọng.

- Hồn Thiên Yêu Vương.

- Hồn Thiên Yêu Vương là người mạnh nhất trong Yêu Tộc của nơi này, cho dù là ta cũng không chắc chắn có thể thắng hắn.

- Mang ta đến đó.

- Ngươi đi theo ta.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)



- Không nghĩ đến đời này của ta còn có cơ hôi đụng phải Thiên Sinh Mị Thể.

Một nam nhân cao lớn đang nhìn chằm chằm Hoàng Hoàng Nhi trong mắt lóe lên từng tia tà mị.

Hoàng Hoàng Nhi nhìn nam tử trước mặt mà không nhịn được run lẩy bẩy.

Nàng đã sớm bết bản thân khó mà giữ dược torng sạch. Nàng nghĩ mình đụng phải loại tình huống này thì có thể thản nhiên, nhưng chân chính gặp phải nàng mới phát hiện mọi chuyện không như mình tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận