Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1806: Tướng Đối Với Tướng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Hôm nay Diệp Hạo mở ra hai mắt.

Diệp Hạo nhìn qua cổ phác tự nhiên.

Đây là dấu hiệu của phản phác quy chân.

Nhưng loại tình huống này chỉ xuất hiện trên người tu sĩ Tiên Vương 12 chuyển.

Nhưng hiện tại, Diệp Hạo mới có tu vi Tiên Vương thập chuyển thôi.

Tiên Vương thập chuyển!

Trăm năm ngộ đạo dù Diệp Hạo không cố ý tăng tu vi nhưng vẫn đặt chân đến cảnh giới này.

Mà Tiên Vương Thập chuyển còn có cách xưng hô khác.

Tiên Vương Đỉnh Phong!

Sau khi đặt chân đến cảnh giới này, hắn không phải vô địch ở Tiên Vương cảnh, nhưng người có thể thắng được hắn cũng không có bao nhiêu.

Lúc Diệp Hạo vươn người đứng dậy, Cô Độc cũng đứng lên.

Cả người Cô Độc lộ ra phong mang tất lộ, toàn thân chảy xuôi ba động bá đạo, trong lúc phất tay tràn đầy cường đại.

Hai con mắt giống như ngọn lửa cháy hừng hực.

- Ta ngoại trừ ổn định cảnh giới Đệ Tam Cảnh, hơn nữa còn tiến một bước nhỏ.

Cô Độc nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

Giờ khắc này, Cô Độc rất tự tin.

Loại tự tin này không chỉ trong lời nói.

- Ta cũng tiến một bước nhỏ ở Đệ Nhị Cảnh.

Lúc này Vân Nghê Thường vươn người đứng dậy, trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ.

- Ta cũng tiến một bước nhỏ tại Đệ Nhị Cảnh.

Định Hải Châm cười to một tiếng.

Định Hải Châm còn hưng phần hơn cả Vân Nghê Thường.

Bởi vì hắn đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh năng lượng Sinh Mệnh cũng tăng vọt lên.

- Ùm bò ò.

Lúc này Lão Hoàng Ngưu vẫy đuôi đi tới.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía Lão.

- Những năm nay, ngươi dưới sự trợ giúp bởi năng lượng Sinh Mệnh của ta mà cũng đã đạt đến ba ngàn năm.

Lão Hoàng Ngưu đánh ra một tiếng phì phì trong mũi, nói.

- Chiến đấu nhất thời nửa khắc cũng không có vấn đề gì.

Đường Phiên Phiên rời khỏi Đại Uyên, Lão Hoàng Ngưu cũng theo nàng rời đi.

Theo tu vi Diệp Hạo hiện tại đã tăng sinh mệnh năng lượng của Lão lên rất nhiều.

Hiện tại đã đạt dến ba ngàn năm.

- Ngươi đứng một bên theo dõi được rồi.

Diệp Hạo nhìn Lão Hoàng Ngưu. cười nói.

- Đừng khiến ta phải ức chế quá.

Lão Hoàng Ngư cười ha hả nói.

- Nhớ năm đó ta cũng là Đệ Nhị cảnh ngang dọc.

- Vậy ngươi cứ xuất thủ đi, tuyệt đối không nên vận dụng cấm kỵ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

- Ngươi cũng biết ta còn có thủ đoạn cuối cùng.

- Được.

Lão Hoàng Ngưu gật đầu.

Diệp Hạo trầm ngâm một cái rồi khống chế một tia Thần Quang đánh vào thể nội Lão Hoàng Ngưu.

- Có Thần Quang này ta tin ngươi có thể kiên trì lâu hơn.

- Thần Quang?

Lão Hoàng Ngưu giật mình.

- Thần Quang năm đó Thái Cổ đặt chân đến Thần Cảnh đã ngưng kết.

Diệp Hạo ứng tiếng.

- Có thể cho ta một tia không?

Định Hải Châm xoa xoa đôi bàn tay.

- Ta thử tan Thần Quang vào thể nội xem thế nào.

- Một tia Thần Quang không có tác dụng quá nhiều.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Vào lúc thích hợp ta sẽ cho người mấy viên Thần Thạch.

- Thần Thạch?

Trong mắt Định Hải Châm lộ ra vẻ mừng như điên.

- Tông Chủ, trong tay ngươi có Thần Thạch?

- Hiện tại còn chưa có

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía 3000 Tiên Vương.

- Đợi chút nữa giữa các Bán Thần sẽ đại chiến, nhiệm vụ của các ngươi ngoại trừ đóng giữ Trận Pháp, cũng phải quan sát trận đại chiến, điều này trợ giúp rất lớn cho sự phát triển sau này của các ngươi.

Ánh mắt hơn 3000 Tien Vương phát sáng lên.

Trước đó, bọn họ còn cảm thấy Viêm Hoàng Tông không có bao nhiêu phần thắng.

Bất quá bây giờ nhìn thấy Cô Độc cùng 3 vị Bán Thần trước mặt, trong lòng cũng không còn ý nghĩ này.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động đưa 3000 Tiên Vương ra khỏi Tiểu Thiên Địa, sau đó bọn họ nhanh chóng phân biệt đi về phía từng trận điểm của Trận Pháp.

Tổng bộ luôn là nơi Diệp Hạo đầu tư nhiều nhất.

Những năm nay vì phòng ngừa cường giả Bán Thần tập kích, hắn đã sớm bố trí mấy đạo Trận Pháp có thể chống lại Bán Thần.

Lấy thực lực Trận Đạo hiện tại của Diệp Hạo hoàn toàn có thể đồ Thần.

Đương nhiên cái này cần một lượng lớn Tiên Vương phối hợp.

Mà hiện tại Viêm Hoàng Tông thiếu Tiên Vương không?

Không hề thiếu!

Theo lấy hơn 3000 Tiên Vương lần lượt tìm được từng trận điểm Trận Pháp, Diệp Hạo nói với tất cả tu sĩ Viêm Hoàng Tông.

- Chư vị, hiện tại ba tôn Bán Thần đột kích, các ngươi có sợ không?

- Không sợ.

Tướng sĩ Viêm Hoàng Tông trăm miệng một lời đáp.

Thời gian trăm năm, Viêm Hoàng Tông mở rộng cung ứng tài nguyên, khiến cho thực lực tu sĩ Tông môn lại tăng lên một bậc.

Đương nhiên kết quả là tài nguyên Diệp Hạo lấy được cũng tiêu hao một khoảng.

Đó cũng là lý do tại sao Diệp Hạo lại hạn định thời gian trong vòng trăm năm.

Điều này khiến Diệp Hạo rất đau đầu.

Hiện tại, Tiên Tôn Viêm Hoàng Tông đạt đến 300 vạn, Tiên Chủ 3000 vạn, còn lại thì là Kim Tiên Cảnh, Ngọc Tiên cảnh cơ hồ không có.

Có thể tưởng tượng được, thực lực này nếu để cho tu sĩ Thất Trọng Thiên biết thì sẽ gây oanh động đến cỡ nào?

Bởi vì thực lực như vậy đã không phải quét ngang Nhất Trọng Thiên nữa, mà hoàn toàn có thể chinh chiến Thất Trọng Thiên a.

Nhưng Diệp Hạo không có tâm tư này.

Hắn chỉ muốn yên lặng phát triển.

- Hiện tại chúng ta phải làm gì?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Giết.

- Giết.

- Giết.

Theo tiếng rống to của các tu sĩ Viêm Hoàng Tông, ba đạo thân ảnh không hẹn mà cùng xuất thủ.

Bọn họ nhao nhao đánh nát công kích của Thiên Kiếm, Băng Cơ và Lão Tổ Viêm Ma Tộc.

- Cái gì?

- Làm sao có thể?

- Ba Bán Thần?

Thiên Kiếm, Băng Cơ, Viêm Ma ba đại cường giả kinh sợ.

Không ai ngờ đến Viêm Hoàng Tông sẽ xuất hiện ba Bán Thần.

Cái này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của bọn họ.

- Lão Hoàng Ngưu.

Thiên Kiếm ngạc nhiên nhìn Lão Hoàng Ngưu nói.

- Tại sao ngươi còn chưa chết?

- Ngươi còn chưa chết, sao ta có thể chết được?

Lão Hoàng Ngưu nhìn Thiên Kiếm, trong mắt tràn đầy sát ý dữ tợn.

- Trước đó khinh thường ta tuổi già sức yếu, hiện tại để ta công bằng đánh một trận.

- Mặc dù ta không biết ngươi làm sao có thể kiên trì đến hiện tại, nhưng ngươi còn bao nhiêu khí huyết để tiêu xài đây?

Thiên Kiếm nhìn chằm chằm Lão Hoàng Ngư, trong lòng có một loại dự cảm không tốt, bởi vậy hắn lên tiếng thuyết phục.

- Ta khuyên ngươi không nên tranh đoạt vũng nước đục này.

- Ba ngàn năm thọ nguyên, đủ không?

Lão Hoàng Ngưu nói đến đây, toàn thân tuôn ra uy thế ngập trời, hai mắt hắn phóng ra thần mang còn muốn sáng hơn cả sao.

- Ba ngàn năm.

Trong lòng Thiên Kiếm run lên.

Sự lợi hại của Lão Hoàng Ngưu, Thiên Kiếm cũng đã lĩnh hội qua.

Lão gia hỏa này liều mạng sẽ là một đối thủ khó chơi.

- Một trận chiến ở thương khung, ta nghĩ ngươi cũng không dám đánh nát Nhất Trọng Thiên đâu.

Lão Hoàng Ngưu lạnh lùng nói.

- Ngươi đã một lòng muốn chết, như vậy ta sẽ tiễn ngươi một đoạn.

Thiên Kiếm nói lập tức phá không đi tới thương khung.

Lão Hoàng Ngưu giẫm lên độn quang đuổi theo.

Vân Nghê Thường rất xinh đẹp.

Dù so với tuyệt sắc chi tư như Băng Cơ cũng không hề thua kém.

Bởi vậy hai nữ nhân gặp mặt lần đầu đã xuất hiện tranh phong.

- Có dám ra ngoài Thượng Thiên đánh một trận?

Vân Nghê Thường nhìn Băng Cơ nói.

- Ngươi cảm thấy mình là đối thủ của ta sao?

Băng Cơ nhìn Vân Nghê Thường một cái, cười lạnh quát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận