Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1216: Số lớn Tiên Vương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Độc Cô tiền bối?

Trong lòng tu sĩ toàn trường không khỏi rung động.

Lấy thực lực Diệp Hạo hiện tại mà phải kêu tiền bối cũng không có bao nhiêu người.

Bọn họ nhìn theo ánh mắt Diệp Hạo.



Lúc này mới chú ý thấy một thân ảnh mặt đan bào bạch sắc không biết từ khi nào đã xuất hiện giữa không trung, mà ngay lúc đạo thân ảnh này xuất hiện, toàn bộ thiên địa tựa như không nhận nổi uy áp trên người hắn mà sụp đổ.

Kinh khủng vô biên vô hạn;

Cường hoành khó nói rõ;

Bá đạo rung động tâm thần.

Tiên vương Phùng gia nhìn thấy thân ảnh này, tâm thần run rẩy kịch liệt.

- Ngươi… ngươi…

Cô Độc Đan không nói gì mà chỉ phất tay.

Lấy cái phất tay này, đám người mới nhìn thấy từ sau lưng Cô Độc Đan đi ra từng tôn thân ảnh cao cao tại thượng.

Ngắn ngủi mười mấy lần hô hấp, xuất hiện mười mấy đạo thân ảnh.

Tiên Vương Phùng gia Phùng Tĩnh Nghiệp có một loại cảm giác muốn té đái.

Cô Độc Đan mạnh bao nhiêu Phùng Tĩnh Nghiệp không biết rõ, hắn chỉ biết Cô Độc Đan sâu không lường được, thế nhưng mười đạo thân ảnh sau lưng Cô Độc Đan, Phùng Tĩnh Nghiệp lại nhận ra một chút.

Tu vi mười đạo thân ảnh này không một ai yếu hơn hắn.

Bởi vì thực lực Phùng Tĩnh Nghiệp là Tiên Vương ngũ chuyển.

Tiên Vương lục chuyển không thể gây uy áp với hắn như vậy.

Chỉ có Tiên Vương Cao Giai mới có thể làm được.

- 10 cường giả Tiên Vương.

- Nếu lại thêm cường giả được gọi là Cô Độc Đan kia nữa thì chính là 11 tôn Tiên Vương.

- Khó trách Diệp Hạo không sợ hãi.

- Có nội tình như vậy còn sợ bố con thằng nào nữa?

Cô Độc Đan cùng 11 Tiên Vương xuất hiện bên người Diệp Hạo một lão giả mập mạp mở miệng nói.

- Thiếu Các Chủ, muốn chúng ta giết chế gia hỏa chướng mắt này không?

Nghe vậy Phùng Tĩnh Nghiệp giật nảy mình.

- Hiểu lầm, hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi.

- Hiểu lầm? Vừa nãy ta mới thấy ngươi uy hiếp Thiếu Các Chủ kia mà?

Lão giả nghiêng mắt nhìn Phùng Tĩnh Nghiệp nói.

- Không.

Phùng Tĩnh Nghiệp kinh sợ.

Không sợ không được.

Thực lực 10 Tiên Vương đều tại Tiên Vương cao giai, hơn nữa đứng đầu có lẽ là Tiên Vương đỉnh phong.

Đội hình như vậy mà chém giết hắn chỉ tốn vài lượt hô hấp.

- Đi thôi.

Diệp Hạo nhìn Phùng Tĩnh Nghiệp chằm chằm một hồi nói.

- Diệp Hạo, thả hổ về rừng như vậy có phải…

Cô Độc Đan trầm giọng nói.

Phùng Tĩnh Nghiệp không khỏi lảo đảo một cái.

- Không sao.

Diệp Hạo trầm mặc rồi đáp.

Phùng Tĩnh Nghiệp dù sao cũng chưa làm việc gì quá phận, vì trận xung đột này mà giết hắn thì có chút hơi quá.

Phùng Tĩnh Nghiệp nào còn dám ở đây nữa, lập tức quay người rời đi.

Vị Trưởng Lão Phùng gia kia như cha mẹ chết cả người thất hồn lạc phách.

Hắn biết Lão Tổ đã từ bỏ hắn.

Vô luận hắn thần phục hay vẫn lạc đều không liên quan đến Phùng gia nữa.

- Ta thần phục.

Trầm mặc một hồi Phùng Đức Hào khổ sở lên tiếng nói.

Mà sau Phùng Đức Hào từng người lựa chọn thần phục.

Thật sự không có biện pháp.

Không thần phục chỉ có chết.

Người nào muốn chết?

- Từ xưa thắng làm vua thua là giặc, không có gì phải giải thích.

Không thể không nói vẫn có Tiên Tôn kiên cường.

- Chết thì chết, không có gì ghê gớm.

- Vì Tiên Vương ra sức đánh cược một lần, mặc dù thất bại thì có làm sao?

Đối mặt với những Tiên Tôn kiêng cường kia không thể nói gì.

Diệp Hạo giết hết tất cả.

Nhìn hơn 20 Tiên Tôn cao giai vẫn lạc mấy trăm vạn tu sĩ thật lâu cũng không nói ra được lời.

Những năm này Tiên Vực dù phát sinh tranh đấu kịch liệt nhưng Tiên Tôn cao giai cũng không chết bao nhiêu người cả.

Thế nhưng Diệp Hạo vừa mới trở về đã giết chết hơn 20 người.

- Diệp Tông Chủ, ta có thể xin hỏi ngươi một việc được không?

Ngay lúc Diệp Hạo chuẩn bị về tông một nữ hài thanh tú động lòng người mở miệng hỏi.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo hỏi lại.

- Ngươi giết hơn 20 Tiên Tôn cũng không lo lắng Phúc Tinh trách cứ ngươi sao?

- Phúc Tinh? Là ai vậy?

Diệp Hạo làm mặt không biết hỏi tiếp.

Toàn trường ngạc nhiên.

Phúc Tinh là ai vậy?

Phúc Tinh thế nhưng là Yêu Nghiệt vang vọng khắp Tiên Vực nha?

Toàn bộ Nam Vực đều là hoa viên sau nhà hắn.

Nhìn bóng lưng Diệp Hạo rời đi, bọn họ ý thức được đối kháng giữa cấp bậc Yêu Nghiệt có thể lại tới.

Diệp Hạo có thể không biết Phúc Tinh Nam Vực sao?

Không thể nào!

Trở lại tông môn, Diệp Hạo thu xếp ổn thỏa cho đám người Cô Độc Đan mới đến nơi giam giữ những Tiên Tôn kia.

Trên đường Khổng Dĩnh Nhi lo lắng nói.

- Công tử, nghe đồn Phúc Tinh nắm giữ tạo hóa nghịch thiên cùng rất nhiều Thần Thông.

- Những năm này, Yêu Nghiệt bại trong tay ta không phải chỉ một hai người đâu.

Diệp Hạo nhìn Khổng Dĩnh Nhi nói.

- Thế hệ trẻ ta không sợ bất luận kẻ nào.

Diệp Hạo có tự tin như vậy bởi vì hắn còn đang lột xác.

Nhìn bộ dáng tự tin của Diệp Hạo khiến trái tim Khổng Dĩnh Nhi cũng dần dần trở lại bình thường.

- Thừa dịp ta ở nơi này, ngươi nhanh tăng thực lực Tông Môn lên đi.

- Công tử lại muốn rời đi sao?

Khổng Dĩnh Nhi nhạy bén phát giác.

- Ta chuẩn bị tiến về Tứ Trọng Thiên tìm Khí Vương Đại Đạo.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Khí Vương Đại Đạo liên quan đến thành tựu tương lai của ta.

Kỳ thật Diệp Hạo có thể dùng Đại Đạo khác để thay thế, bất quá vì tương lai đặt chân đến Thần cảnh, hắn không cho phép Đại Đạo mình có một chút tì vết.

- Lúc nào đi?

- 1 năm sau.

- Nhanh vậy?

- Ừm.

91 Tu vi Tiên Tôn cao giai bị giam giữ tại gian phòng mà Diệp Hạo tự tay bố trí.

Mà bên trong gian phòng có ba đạo trận pháp.

Dù những Tiên Tôn cao giai này liên thủ cũng không thể phá giải được.

Theo lấy chiến lực Diệp Hạo đặt chân đến Tiên Vương tam chuyển đỉnh phong, trận pháp do hắn bố trí đã sớm đạt đến Tôn Cấp cực hạn, có thể nói dù Tiên Tôn 12 chuyển trong thời gian ngắn cũng đừng hòng phá, lại càng không cần phải nói đám này chỉ có Tiên Tôn bát chuyển, Tiên Tôn cửu chuyển.

- Ta biết các ngươi muốn cái gì.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Ta có thể cho các ngươi Cửu phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan, cũng có thể cho các ngươi Đô Ách Đan, thậm chí Thập phẩm Tôn cấp Tiên Giai Đan.

Diệp Hạo nói đến đây, hô hấp của những Tiên Tôn cũng trở nên dồn dập.

- Nhưng phải xem biểu hiện của các ngươi đã.

Diệp Hạo bình thản nói.

- Ta nếu đã lựa chọn thần phục, sẽ thề sống chết hiệu trung với Diệp Tông Chủ.

Phùng Đức Hào trầm giọng nói.

Theo lấy Phùng Đức Hào biểu lộ cõi lòng, cả đám Cao Giai Tiên Tôn đều lên tiếng.

- Các ngươi đều là Tiên Tôn cao giai, hẳn biết rõ Tiên Vương vạn kiếp bất gia thân, bởi vậy dù bây giờ ta có bố trí một vài thủ đoạn lên các ngươi, thế nhưng tương lai các ngươi đặt chân đến Tiên Vương, những thủ đoạn kia tự nhiên cũng sẽ bị Vô Thượng Kim Thân hủy diệt.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Cho nên ta không dự định bố trí cấm chế cho các ngươi.

Nghe được lời này của Diệp Hạo, toàn bộ mọi người đều ngẩn ngơ.

Tình huống gì đây?

Đối phương dĩ nhiên không bố trí phòng vệ bọn hắn?

- Bất quá một vài cảnh cáo ta cũng phải nói trước.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm những Tiên Tôn cao giai này nói.

- Các ngươi thần phục phải có bộ dáng thần phục, nếu ai dám rắt tâm hại người, ta không ngại mà rút hồn phách các ngươi để đốt đèn trời.

- Ta muốn biết ta có thể liên hệ cùng Tông Tộc được không?

- Liện hệ đương nhiên có thể, chỉ cần các ngươi dựa theo quy củ Tông Môn là được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận