Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1406: Phản bội

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần



-----------------------

Lương Lộ Thi hỏi ra câu nói này, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy chờ mong.

Nhưng nàng không ngờ, Diệp Hạo tiện tay cho nàng một chuôi Tử Sắc Chiến Kiếm.

- Chiến Kiếm này do ta lấy Tử Viêm Kim luyện chế.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Một vài phù văn bên trên dùng Tử Kim khắc họa.

Lương Lộ Thi kinh hỉ mà đánh giá Chiến Kiếm trong tay, chốc lát sau đã ném ra một đống vấn đề.

Diệp Hạo kiên nhẫn giải thích từng cái.

Mà lúc Lương Lộ Thi rời đi, một đám tu sĩ liền đòi hỏi pháp bảo cùng Tiên Đan.

Đương nhiên bọn họ đều lấy lý do quan sát.

- Bọn họ sẽ không dừng lại.

Hạ Vũ Vi đi đến bên người Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Những vật này ta cũng đã không dùng được.

Diệp Hạo nhìn Hạ Vũ Vi một cái.

- Lưu trên người sẽ trở thành bùa đòi mạng.

- Người chấp nhận số phận như thế?

Hạ Vũ Vi nhìn Diệp Hạo chằm chằm, gằng từng chữ hỏi.

- Không chấp nhận số phận thì có thể làm gì?

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

- Công tử không phải một người như vậyy!

Diệp Hạo cười không đáp.

- Tổng Các Chủ nó cho chúng ta mưu đoạt tạo hóa cùng thần thông trên người của công tử.

Hạ Vũ Vi trầm mặc một hồi mở miệng nói.

- Thừa dịp hiện tại còn nhiều thời gian hãy liên hệ với người sau lưng đi.

- Tại sao ngươi lại nói cho ta những thứ này?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi lại.

- Bởi vì ta không muốn nhìn thấy anh hùng tuổi xế chiều.

Hạ Vũ Vi đón nhận ánh mắt của Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Diệp Hạo lại chậm rãi mở hai mắt ra.

Hạ Vũ Vi nhìn thấy Diệp Hạo thờ ơ nên đắp chăn lông, sau đó rồi ngồi xổm xuống bóp chân cho hắn.

Một ngày đi qua!

Hai ngày đi qua!

Ba ngày đi qua!

Cứ như vậy trôi qua mười ngày, một thanh niên tài hoa xuất chúng đưa ra ý muốn quang sát Không Gian Pháp Bảo của Diệp Hạo nhưng hắn lại cự tuyệt.

Diệp Hạo cự tuyệt khiến thanh niên rất kinh ngạc.

Bởi vì những ngày này Diệp Hạo như có cầu tất ứng.

Mà hiện tại Diệp Hạo cự tuyệt khiến Liêu Thừa Ân ý thức được trong Không Gian Pháp Bảo của đối phươn khẳng định giấu rất nhiều trọng bảo.

- Diệp công tử, ta chỉ muốn nhìn xem, không hề có ý gì khác.

Liêu Thừa Ân cười nói.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Diệp công tử, một chút mặt mũi ngươi cũng không cho?

Sắc mặt Liêu Thừa Ân trầm xuống.

Liêu Thừa Ân là Cự Đầu Khí Đạo Tổng Các.

Luận thân phận hay địa vị đều không kém hơn Hạ Vũ Vi.

- Ngươi có mặt mũi gì?

Lúc này Hạ Vũ Vi từ đằng xa đi tới.

- Hạ Vũ Vi, chuyện của ta không tới phiên ngươi chen vào.

Liêu Thừa Ân lườm Hạ Vũ Vi một cái, sau đó nói.

- Ta không hứng thú với việc của ngươi, nhưng ngươi uy hiếp Diệp công tử thì không được.

- Hạ Vũ Vi, ngươi tựa hồ quên nhiệm vụ của mình rồi?

- Nhiệm vụ ta tới đây để bảo vệ an toàn cho Diệp công tử.

- Hạ Vũ Vi, ngươi còn muốn che giấu?

Sắc mặt Liêu Thừa Ân âm trầm.

- Mời ngươi đi cho.

Hạ Vũ Vi nhàn nhạt nói ra.

- Được, ta đi.

Liêu Thừa Ân dứt khoát rời đi.

Đợi đến lúc đệ tử Khí Đạo Tổng Các lần lượt rời đi, Hạ Vi Vũ nói khẽ.

- Diệp công tử, ngươi không sao chứ?

Diệp Hạo nhìn Hạ Vi Vũ một cái nói.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo đang lúc nhắm mắt nghỉ ngơi, Cô Độc trong Tiêu Thiên Địa lại mở miệng.

- Vị Vân Tiêu Cung kia hỏi ta, ngươi thế nào rồi?

- Ngài nói cho vị kia biết, hôn lễ trì hoãn nửa năm.

Diệp Hạo trả lời.

- Ngươi không lo lắng hôn sự thất bại?

Cô Độc trầm giọng nói.

- Không lo.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Cô Độc cũng không chần chờ mà hồi âm với lão ẩu.

Lão bà trầm mặc một lúc rồi lên kiểm tra thân thể Diệp Hạo, tâm sự một hồi mới rời đi.

Vân Tiêu Cung!

- Tu vi Diệp Hạo không hề tăng lên.

Bạch phát lão ẩu ngưng trọng nói với Hạo Nguyệt.

- Như vậy thì có thể nói rõ cái gì?

Hạo Nguyệt nói xong chỉ quần áo trên ngườ, hỏi.

- Lão Tổ, bộ này thế nào?

- Hạo Nguyệt, đừng giả mù sa mưa a

Lão ẩu trầm giọng nói.

- Tôn Cấp chiến hạm của Diệp Hạo cũng đã qua cải tạo đặc thù, nơi đó đã sớm trở thành Động Thiên Phúc Địa, tu sĩ Chân Tiên cảnh ở đó, dù không tận lực tu hành, tu vi cũng vụt vụt tăng lên. Nhưng qua những ngày này, Diệp Hạo lại không hề tăng lên một chút, ngươi phải rõ ràng.

- Không tăng lên thì không tăng lên.

Hạo Nguyệt yêu kiều cười nói.

- Cái này có gì to tác đâu.

- Ngươi.

Bạch phát lão bà nhìn Hạo Nguyệt, trong mắt đầy phẫn nộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Hạo Nguyệt lại coi như không nhìn thấy thần sắc lão.

- Lão Tổ, Diệp Hạo làm sao khôi phục? Hôm nay cần thông tri với các đại Thế Lực Tứ Trọng Thiên không?

- Diệp Hạo nói trì hoãn nửa năm.

- Trì hoãn nửa năm.

Hạo Nguyệt suy nghĩ một cái chút nói.

- Vậy trì hoãn nửa năm.

- Chẳng lẽ ngươi không muốn biết Diệp Hạo vì sao muốn trì hoãn?

Lão bà đầu bạc trầm mặt hỏi.

- Ta không cần biết những chuyện này.

Hạo Nguyệt nói khẽ.

- Ta chỉ biết nửa năm sau đó, hắn sẽ cùng ta đính hôn đủ rồi.

- Ngươi thực sự không còn thuốc chữa nữa.

Lão ẩu có chút chàn nản cất lời.

Thái độ của Hạo Nguyệt cho bà ý thức được dù tiếp tục thuyết phục cũng vô dụng.

- Ngươi đấy, cả một đời đều điên cuồng.

Hạo Nguyệt nhìn bạch phát bà lão nói.

- Vô luận đúng sai ta đều nhận.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Một tháng trôi qua!

Hai tháng đi qua!

Ba tháng trôi qua!

Hạ Vũ Vi một tấc cũng không rời mà bồi bạn cùng Diệp Hạo.

Điều này khiến cho đám người Liêu Thừa Ân không có biện pháp mà bức bách hắn.

Mà lúc này một nữ tử vội vàng chạy đến trước mặt Hạ Vũ Vi nói.

- Vũ Vi tỷ tỷ, Liên Tú tẩu hỏa nhập ma.

- Cái gì?

Sắc mặt Hạ Vũ Vi hoàn toàn thay đổi, vội vàng theo nữ tử kia rời đi.

Đẩy ra cánh của phòng Liên Vũ trong lòng Hạ Vũ Vi đột nhiên nhớ tới một việc.

Sao phòng Liên Tú lại đóng chặt?

Sau một khắc, nàng cảm giác được bốn phía không gian bị giam cầm, cùng lúc đó từng đạo Trận Văn bao phủ nàng.

- Trận Pháp.

Sắc mặt Hạ Vũ Vi không khỏi thay đổi.

- Hạ Vũ Vi, đây là không gian khốn trận.

Lúc này thân ảnh Liêu Thừa Ân xuất hiện.

- Ta phải hao phí thời gian ba ngày mới có thể luyện chế thành công đó.

- Ngươi hèn hạ.

Hạ Vũ Vi tức giận quát lớn.

-Hạ sư tỷ, ngươi không nên vùng vẫy.

Một nữ tử sắc mặt có chút không tự nhiên từ chỗ tối đi ra.

- Trận pháp trong phòng ngoại trừ không gian khốn trận còn có Thúc Linh Trận, ngươi càng giãy dụa Tiên lực trong cơ thể ngươi tiêu hao càng nhanh.

- Liên Tú, ngươi dĩ nhiên cùng một giuộc với Liên Thừa Ân?

Trong mắt Hạ Vũ Vi lộ ra vẻ phẫn nộ nồng đậm.

Liên Tú nghe thế không dám ngẩng đầu nhìn vào mắt Hạ Vũ Vi, bất quá nàng vẫn thấp giọng nói.

- Hạ sư tỷ, chuyện này do mọi người cùng nhau quyết định.

- Cùng nhau quyết định?

Hạ Vũ Vi hướng về chỗ tối nhìn lại.

Lúc này mới chú ý đến toàn bộ đệ tử Đan Đạo Tổng Các đều ở nơi này.

- Tốt, tốt, tốt.

Hạ Vũ Vi chỉ những cái kia Đệ Tử, khuôn mặt hiện vẻ thất vọng.

Bị đồng môn phản bội! Loại tư vị này thật không tốt a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận