Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3311: Thiên Băng Địa Liệt

Lão tổ Tuyệt Long lĩnh kia cũng đã nhìn ra được môt vài manh mối, Bách Thảo các rõ ràng muốn chạy trốn.

- Nếu chúng ta đã ký hiệp nghị, vậy cứ dựa theo nội dung của hiệp nghị đi.

Hoa Bích Nhi nhìn lão giả kia lãnh đạm nói.

Hôm nay Bách Thảo các nếu không trả lại tiền vối cho chúng ta, nói không chừng chúng ta sẽ động thủ tranh đoạt.

Khi lão giả kia nói câu này, trên người tản ra khí tức khí tức mênh mông, uy thế kinh khủng khiến toàn bộ Bách Thảo các phải run rẩy không thôi.

- Các hạ muốn làm gì?

Đúng lúc này một thanh âm trong trẻo lạnh lùng phá vỡ trời cao, là một trung niên bạch y từ bóng tối đi ra.

Trung niên bạch y, phiêu dật như tiên.

Nhìn qua lại giống như một thư sinh bạch y phiêu dật.

Chỉ khác biệt là khí tức trên người hắn khiến chư thiên cũng phải vì đó mà trầm luân, run rẩy.

Lão tổ Tuyệt Long lĩnh cảm thấy khí tức phô thiên cái địa nghiền ép về phía hắn, trong quá trình này hắn lại sinh ra cảm giác không thể địch lại.

Hắn nhìn trung niên bạch y, khắp khuôn mặt đều là vẻ không thể tin được.

Không hề nghi ngờ, có thể trấn áp được hắn chí ít cũng nằm trong cảnh giới Kim Thế cảnh đỉnh phong, nhưng cái cảnh giới Kim Thế cảnh đỉnh phong này hắn không phải chỉ gặp một hai người, dù vậy hắn cũng chưa từng nhìn thấy ai cường đại như trung niên bạch y trước mắt.

Khiến hắn hoàn toàn không có ý nghĩ ngăn cản.

Thật kinh khủng.

- Các hạ là ai?

Lão tổ Tuyệt Long lĩnh khổ sở hỏi.

Hắn biết phần tài nguyên mà Bách Thảo các vay mượn không thể nào lấy lại được.

Một vị trước mắt đã có thể trấn áp toàn bộ Tuyệ Long lĩnh, cho dù mấy cường giả nhà khác tới cũng sẽ không thể thay đổi được bấy kỳ điều gì.

Gì sao mấy nhà bọ họ đều không có Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Lùi một bước, cho dù nếu có chẳng lẽ có thể là đối thủ của vị nào sao? Hắn tin ở trong cấp độ Kim Thế cảnh, vị này chính là vô địch.

- Tần Thương Hải.

Trung niên bạch y lãnh đạm nói.

- Tần Thương Hải?

Ánh mắt lão tổ Tuyệt Long lĩnh lộ ra tia nghi hoặc.

Cái tên này hắn đã từng nghe qua, có chút quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời hắn lại không nghĩ ra được.

Đột nhiên một tia sáng xoẹt qua thứ hải hắn.

Hắn đột nhiên nhớ ra Tần Thương Hải là ai rồi.

- Ngươi . . . Ngươi là đệ tử thân truyền của Nghịch Thương Thiên tiền bối?

Trung niên bạch y gật đầu một cái.

Thấy một màn như vậy, trong lòng lão tổ Tuyệt Long lĩnh cảm thấy đắng chát.

Hắn biết mình hoàn toàn không có cơ hội lấy lại tài nguyên.

- Có thể trả lời ta hai vấn đề được không?

Hắn trầm mặc một hồi rồi mới mở miệng nói.

- Ngươi hỏi.

Tần Thương Hải thản nhiên nói.

- Thứ nhất, mấy vực gần đây đều xuất hiện mưa máu, đây là dấu hiệu gì?

- Không phải chỉ mấy vực gần đây mới xuất hiện mưa máu, mà là toàn bộ thiên hà Chủng Thiên đều xảy ra tình trạng này.

Tần Thương Hải trầm giọng nói.

- Đây là lời cảnh báo của thiên địa, rất nhanh gốc rễ đại đạo thiên hà Chủng Thiên sẽ chết đi.

- Gốc rễ đại đạo chết đi?

Lão giả kia hoảng sợ nói.

- Không sai.

- Đại đại sụp đổ sẽ có hậu quả gì?

- Thứ nhất, lúc đại đạo sụp đổ thiên địa sẽ bắt đầu lần ban tặng cuối cùng, đến lúc đó những tài nguyên đang ẩn giấu sẽ xuất hiện; thứ hai, sau khi đại đao sụp đổ, tu vi của tu sĩ sẽ trì trệ không tiến.

- Cái gì? Trì trệ không tiến?

Sắc mặt lão giả lập tức trở nên khó coi.

- Nói tóm lại, thiên hà Chủng Thiên sẽ trở thành vùng đất chết.

- Đây chính là lý do vì sao Bách Thảo các lại liều mạng đi tìm tài nguyên?

- Không sai.

- Ta không hiểu lấy thân phận của ngươi nếu đi tìm tài hoàn oàn có thể lấy được càng nhiều, vì sao lại để Bách Thảo các…?

Hắn nói đến đây liền dừng lại, nhưng ý muốn nói lại cực kỳ rõ ràng.

- Đợi chút nữa Nghịch Thiên nhất mạch sẽ cước sạch tài nguyên của các vực gần đây, chúng ta cũng không cần thiết phải tranh đoạt tài nguyên với Bách Thảo các.

- Nghịch Thiên nhất mạch?

Nghe được chữ này, con ngươi lão giả kia co rụt lại.

Chẳng lẽ Nghịch Thiên nhất mạch không chỉ có duy nhất một người trước mặt này?

- Chúng ta nên làm gì?

Lão giả kia trầm mặc một hồi sau hỏi.

- Không nên đi tranh đoạt tài nguyên không thuộc về các ngươi.

Tần Thương Hải nhắc nhở nói.

- Mặt khác thừa dịp bây giờ vẫn còn một chút thời gian, kêu đệ tử trong tộc các ngươi có thể đột phá đến đâu thì đột phá.

- Cảm tạ vì đã nhắc nhở.

Lão giả kia chắp tay với Tần Thương Hải rồi rời đi.

Quá trình hai người nói chuyện không hề giấu diếm bật luận người nào, bởi vậy toàn bộ Bách Thảo các đều biết sắp xảy ra chuyện gì.

- Khó trách trước đó Tông chủ lại liều mạng thu gom tài nguyên, thì ra nàng đã biết chuyện này từ lâu.

- Nếu nói như vậy, ngay từ đầu Tông chủ không hề nghĩ đến việc sẽ trả phần tài nguyên vay của Tuyệt Long lĩnh và Thần Hoàng sơn.

- Chúng ta đều trách oan Tông chủ rồi.

- Ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao những năm này Tông chủ lại phát sinh xung đột với nhiều tông môn như vậy, toàn bộ đều là vì muốn chúng ta không ngừng đột phá, thừa dịp mười năm này tăng tu vi của bản thân.

- Tông chủ dụng tâm lương khổ rồi.

- Đúng vậy.

- nhưng Bách Thảo các chúng ta sao lại được Nghịch Thiên nhất mạch che chở vậy?

- Ta cũng muốn biết.

Mà lúc này Diệp Hạo xuất hiện.

Ngay trong nháy mắt Diệp Hạo xuất hiện, ký ức bị phong ấn của những tu sĩ kia được khôi phục.

- Diệp công tử . . . là chí tôn?

- Không không không, Diệp công tử là vương giả trong hàng ngũ chí tôn.

- Diệp công tử là Tộc trưởng Nghịch Thiên nhất mạch, khó trách cường giả của Nghịch Thiên nhất mạch lại xuất hiện.

- Năm đó Diệp công tử đã tạo ký ức giả về hắn cho chúng ta.

- Thân phận của Diệp công tử quá kinh người, khó trách Diệp công tử lại làm vậy.

Khi các đệ tử Bách Thảo các líu ra líu rít, Diệp Hạo nhìn về phía Hoa Bích Nhi nói.

- Bắt đầu để một bộ phận tu sĩ di chuyển, mặt khác phái quân đoàn đến khu vực gần đây chuẩn bị cướp đoạt tài nguyên.

- Tuân mệnh.

Hoa Bích Nhi cung kính nói.

Nếu Bách Thảo các đã thần phục Diệp Hạo, như vậy cũng phải có dáng vẻ thần phục, bằng không còn có thể thống gì chứ?

Ngay sau đó Hoa Bích Nhi hạ lệnh cho phần đệ tử có khả năng chiến đấu không mạnh tiến hành di dời tông môn.

- Tông chủ, dời tông môn thế nào?

Một trưởng lão hỏi.

- Về sau chúng ta sẽ bỏ tổ địa, ngươi nói xem nên dời thế nào?

Hoa Bích Nhi nhàn nhạt nói.

- Chúng ta sẽ đi đâu?

- Đi tới một nơi có thể tiếp tục tu hành.

- Thật sự phải đi?

Trưởng lão kia có chút không nỡ hỏi.

- Chẳng lẽ ngươi muốn ở lại vùng đất chết này sao?

Hoa Bích Nhi nhìn trưởng lão kia hỏi.

Ai mà muốn ở lại vùng đất chết này chứ?

Khi Bách Thảo các tiến hành di dời, Hoa Bích Nhi phái toàn bộ tinh nhuệ trong tông ra ngoài.

Các nàng nhanh chóng đã chiếm được những đại vực gần đó.

- Bách Thảo các đang làm cái gì vậy?

- Đúng vậy, nhìn hành động này, Bách Thảo các muốn khai chiến sao?

- Các vực gần đó không có một tông nào có thể sánh ngang bằng Bách Thảo các.

- Ta nghi ngờ sắp có chuyện gì đó xảy ra.

Mà lúc này, đợt mưa máu đột nhiên ngừng lại, tiếp đó bầu trời bể nát giống như một tấm gương, mà mặt đất cũng nhanh chóng sụp đổ.

Một màn này đã hù doạ toàn bộ tu sĩ thiên hà Chủng Thiên.

Chuyện gì thế này?

Thiên băng địa liệt?

Bạn cần đăng nhập để bình luận