Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2752: Liệt Hỏa Sư Tử

Diệp Hạo chủ động ném ra cành ô liu về phía thanh niên kia.

Thái Thượng chi thể ở nơi này hình thành từ lâu đời, cho dù Diệp Hạo và Tiểu Lục cũng không thể hấp thụ hết được, nếu đã như vậy vì sao không cho đối phương cùng hấp thụ chứ?

Thanh niên kia trầm ngâm một chút rồi chắp tay về phía Diệp Hạo.

- Cảm tạ.

Dù thế nào cũng là Diệp Hạo tới trước, về tình về lý cũng phải nên nói cảm ơn.

- Ta còn có một bằng hữu ở gần đây nữa.

Hứa Kiệt Thăng đột nhiên nhớ đến Liêu Hồng còn đang núp trong bóng tối.

- Không sao, vào cùng đi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Vậy bây giờ ta đi gọi bằng hữu của ta.

Hứa Kiệt Thăng nói xong lập tức rời khỏi.

Khi Hứa Kiệt Thăng rời khỏi, Liêu Hồng đang núp trong bóng tối cũng lặng lẽ rời khỏi theo.

Lúc này Tiểu Lục mở ra con mắt màu hổ phách.

- Diệp Hạo, vừa rồi có một nữ tử núp trong bóng tối...

- Ta biết.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Không cần để ý.

Rất nhiều văn minh cũng đồng nghĩ với việc có đủ loại truyền nhân. Dù thời điểm này Diệp Hạo không thuộc hàng mạnh nhất, nhưng không phải ai cũng có thể đối phó được. Cho dù là Liêu Hồng hay Hứa Kiệt Thắng cũng không mang lại quá nhiều uy hiếp với Diệp Hạo.

Bởi vậy cần gì phải để ý chứ?

Đại khái qua nửa phút sau, Hứa Kiệt Thăng mới dẫn theo nữ tử áo đỏ vào. Hai người bọn họ khách sáo với Diệp Hạo một phen rồi mới tách ra lựa chọn vị trí hấp thụ cho mình.

Hai người Hứa Kiệt Thăng cũng không phải là người ngu. Nếu đấu với Diệp Hạo và Tiểu Lục, bọn họ cũng không có quá nhiều phần thắng, đã như vậy vì sao không thể sống chung hòa bình được chứ?

Thời gian dần trôi qua, Diệp Hạo dần dần cảm thấy pháp lực của mình chuẩn bị tới gần Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Đúng vậy.

Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Cho đến ngày hôm nay, tu vi Diệp Hạo còn chưa đạt đến Thần Vương cảnh đỉnh phong. Nhưng cũng vì hắn không đạt tới đỉnh phong, Diệp Hạo mới có cơ hội tăng lên ở trong này.

Hắn cảm thấy mỗi tế bào của hắn đều ẩn chứa sức sống, chỉ mỗi cái phất tay thôi cũng tràn đầy lực lượng cường đại. Nhưng Diệp Hạo không biểu hiện ra ngoài.

Khi ở trong này hắn nhất định phải đề cao cảnh giác. Ai cũng không biết Hứa Kiệt Thăng và Liêu Hồng có thể đột nhiên ra tay hay không?

Đại khái qua nửa này sau, Tiểu Lục mới đứng dậy.

- Diệp Hạo, ta hấp thu đã đến cực hạn.

Bất kỳ tu sĩ nào đều có cực hạn.

Lúc này Tiểu Lục đã hấp thu đến cực hạn.

Diệp Hạo cười cười nói.

- Chờ ta một chút.

Thật ra dù là tốc độ hấp thu hay năng lượng hấp thu, Diệp Hạo đều vượt xa Tiểu Lục, nhưng dù là vậy Diệp Hạo vẫn chưa hấp thu đến cực hạn.

Vài phú sau, Hứa Kiệt Thăng và Liêu Hồng cũng lần lượt đạt đến cực hạn.

Hai người bọn hắn liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhận ra tia không thể tưởng tượng nổi.

Bởi vì Diệp Hạo đến sớm hơn bọn hắn, nhưng đến bây giờ Diệp Hạo còn chưa đạt đến cực hạn.

Điều này nói rõ cái gì?

Bọn họ biết rất rõ.

- Có động thủ không?

Liêu Hồng truyền âm nói.

- Ngươi nghĩ đối phương sẽ không cảnh giác sao?

Hứa Kiệt Thăng suy nghĩ một chút nói.

- Hiện giờ không phải lúc thích hợp.

- Được rồi.

Liêu Hồng nghĩ một hồi nói.

Sau đó Hứa Kiệt Thăng cùng Liêu Hồng đi ra cửa động khoanh chân ngồi xuống.

- Diệp Hạo, bọn họ đang giúp chúng ta hộ pháp sao?

Tiểu Lục kinh ngạc nói.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu cười.

- Bọn họ là người tốt.

Tiểu Lục sáng tỏ nói.

- Bây giờ nói như vậy còn hơi sớm.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Chẳng lẽ...

Tiểu Lục vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Lâu ngày mới rõ lòng người.

Khiến đám người Hứa Kiệt Thăng không ngờ rằng bọn họ đã chờ ở cửa động tận hai canh giờ, nhưng Diệp Hạo vẫn chưa xong.

Khi bọn họ rầu rĩ đắn đo không biết có nên đi hay không, mặt đất bỗng nhiên chấn động, là một con sư tử toàn thân tràn ngập hỏa diễm cuồn cuộn từ xa đến.

- Liệt Hỏa thần sư.

Sắc mặt Liệt Hồng lập tức thay đổi.

- Con sư tử này đã giết ba cao thủ.

Hứa Kiệt Thăng ngạc nhiên nói.

- Làm sao bây giờ?

Liêu Hồng nhìn Hứa Kiệt Thăng nói.

- Ta không tin chúng ta liên thủ còn không phải là đố thủ của hắn.

Hứa Kiệt Thăng bên này vừa nói xong, phía sau liền xuất hiện một chuôi chiến kiếm cực lớn, từ trên chuôi chiến kiếm tràn ra chấn động khủng bố như thủy triều.

Liệt Hỏa Thần Sư thấy Hứa Kiệt Thăng dám ra tay về phía mình mới tức giận nói.

- Tự tìm cái chết.

Liệt Hỏa Thần Sư nói xong, ngọn lửa trên người liền hóa thành một thân ảnh nối liền đất trời. Thân ảnh trà ngập hỏa diễm, tự hồ có thể đốt sạch cả vùng không gian ở đây.

- Giết.

Đến lúc này Hứa Kiệt Thăng cũng không còn đường lui. Cự kiếm mang theo chấn động hủy diệt thiên địa chém tới. Nhưng khiến Hứa Kiệt Thăng không ngờ rằng thân ảnh kia chủ dùng một quyền là có thể đập vỡ pháp tướng chiến kiếm của mình. Ngay sau đó cái chân khổng lồ của thân ảnh kia đập tới đầu hắn.

- Hồng Loan.

Liêu Hồng nói đến đây liền hóa thân trở thành một con chim loan to lớn. Chim loan đập cánh nhào tới thân ảnh kia.

Thân ảnh kia nhất thời không quan sát liền bị đụng ngã. Nhưng khi chim loan đang chủ bị phu ra hỏa diễm lại bị thân ảnh kia băt được cái đuôi.

Hồng Loan không ngừng mà đập cánh nhưng không thể làm nên chuyện gì.

Thân ảnh kia cười dữ tợn rồi bỏ Hồng Loan vào trong miệng nó.

Hứa Kiệt Thăng lập tức trở nên gấp gáp.

- Thiên Kiếm quyết.

Một ngón tay duỗi ra.

Xoát!

Một chuôn chiến kiếm phá vỡ trời cao trảm vào trên người thân ảnh kia. Còn chưa qua một lần hô hấp, trên người thân ảnh kia đã xuất hiện mấy chục vết thương.

Máu tươi văng đầy trời.

Mà đúng lúc này một tia sáng màu xanh lặng yên không một tiếng động cắn vào trên tay hắn.

- Thứ quỷ gì thế này?

Liệt Hỏa Thần Sư vừa nói đến đây cũng đã cảm thấy một trận mê muội.

- Không tốt, trúng độc.

Liệt Hỏa Thần Sư nhận ra được điểm ấy, hắn không cần suy nghĩ lập tức chạy xa.

Lúc này dù Liệt Hồng hay Hứa Kiệt Thăng vẫn còn sức chiến đấu kinh người, mà núp trong bóng tối vẫn còn một cao thủ dùng độc, nếu hắn tiếp tục ở lại nơi này chiến đấu chính là tự tìm đường chết.

Còn chưa chạy được bao xa, Liệt Hỏa Thần Sư đột nhiên cảm thấy nguy hiểm cận kề.

Nhìn lại, một vòng kiếm quang, chỉ trong nháy mắt đã vọt tới.

Liệt Hỏa Thần Sư bị áp chế trên mặt đất không thể động đậy được. Chỉ sau vài hơi thở, Liệt Hỏa Thần Sư không còn hô hấp nữa.

Hứa Kiệt Thăng kiêng kỵ nhìn vào thân ảnh Diệp Hạo.

- Không ngờ các hạ là cao thủ kiếm đạo.

- Có cơ hội trao đổi một chút.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo không nói cho Hứa Kiệt Thăng biết mình là cao thủ toàn bộ phương diện.

Lúc này Tiểu Lục đi tới bên người Liệt Hỏa Thần Sư.

- Con sư tử này chết rồi.

- Con sư tử này nếu không phải vì trúng độc của ngươi cũng sẽ không chết nhanh như vậy.

Diệp Hạo nhìn một hồi nói khẽ.

Mặc dù kiếm đạo của Diệp Hạo mạnh, nhưng vẫn không thể chỉ dùng một đòn là có thể xử lý con sư tử này.

- Hắc hắc.

Tiểu Lục bắt đầu cười hắc hắc.

Đúng lúc này Diệp Hạo để ý thấy xếp hạng của hắn đã thay đổi.

Hắn xếp hạng từ ba ngàn hai trăm hai mươi hai lập tức tăng vọt lên tám trăm hai mươi tư.

Chiến tích bốn.

- Xem ra con sư tử này giết chết ba chí tôn.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Ngay sau đó Diệp Hạo để ý thấy sư tử trước mặt hóa thành bốn nguồn sáng.

Diệp Hạo biết bốn nguồn sáng này đại biểu cho bốn chí tôn.

- Chư vị đều xuất lực, vậy mỗi người một phần.

Diệp Hạo nhìn ánh mắt tràn đầy lửa nóng của Hứa Kiệt Thăng và Liên Hồng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận