Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1743: Hà Thần Gả Tôn Nữ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Bạch y thiếu nữ tên Ngao Tuệ lần này nữ giả nam trang chính vì giải sầu một chút.

Thế nhưng nàng lại không ngờ tới liên lụy đến Tây Hải Đại Thái Tử.

- Việc này không liên quan đến ngươi.

- Ngươi nếu không phải nói Hoa Áo là thị vệ Tây Hải Đại Thái Tử, ngươi cảm thấy ta có thể dưới cái nhìn của vạn người mà đánh hắn sao?

Diệp Hạo nhìn Ngao Tuệ nói khẽ.

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

- Ta không hiểu ý ngươi.

- Người nào không muốn ở trước mặt mỹ nữ biểu hiện một chút.

- Mỹ nữ?

Ngao Tuệ nói đến đây, trừng lớn hai mắt.

- Ngươi… ngươi làm sao biết ta là nữ tử?

- Trang phục này của ngươi, đồ đần cũng nhìn ra.

Diệp Hạo im lặng nói.

- Có nam tử nào cơ ngực phát triển như ngươi không? Vả lại ngươi có gặp qua nam tử nào mặt bôi son phấn chưa?

- Không được nói nữa!

Diệp Hạo nhún vai.

- Cho nên chuyện này ngươi cũng có trách nhiện, không phải sao?

Ngao Tuệ nghĩ nghĩ cảm thấy thật đúng có chuyện như vậy.

- Thế nhưng ngươi cũng phải nhìn xem người ta có thân phận gì chứ.

Ngao Tuệ có chút ảo não nói.

- Vào lúc đó ta làm sao có thể nghĩ đến điểm ấy nữa?

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi còn cười? Chuyện này Tây Hải Đại Thái Tử khẳng định sẽ không bỏ qua.

Ngao Tuệ nói xong, đại não điên cuồng vận chuyển.

- Để ta nghĩ một chút, đúng rồi, có cách.

Ngao Tuệ bỗng nhiên nghĩ ra.

- Ngày mai Hà Thần chọn rể, nếu ngươi có thể lấy được ưu ái, cho dù Tây Hải Đại Thái Tử cũng không dám động tới.

- Hà Thần?

Diệp Hạo giật mình.

- Cửu Khúc Hà, Hà Thần.

Ngao Tuệ nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Chẳng lẽ ngươi không biết?

- Thực lực Hà Thần rất mạnh?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi.

- Cấp bậc Bán Thần cũng không phải ta có thể biết được.

Ngao Tuệ lắc đầu.

- Đi thử.

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra thần sắc hứng thú.

Diệp Hạo nghĩ dù sao cũng chả có chuyện gì làm, không bằng đi nhìn chút.

- Vậy ngươi nhanh một chút đi theo ta.

Ngao Tuệ vội nói.

Hà Thần!

Cường giả Bán Thần Thất Trọng Thiên!

Mà tin tức Hà Thần chọn rể này đã nhanh chóng truyền khắp Thất Trọng Thiên, rất nhiền Thiên Kiêu Cự Đầu đều rối rít tiến về Phủ Đệ Hà Thần.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là Ngao Tuệ không dẫn hắn tiến tới phủ đệ Hà Thần mà là mang hắn đến một tiệm Pháp Bảo.

- Ngươi dẫn ta tới đây làm gì?

Diệp Hạo nhìn về phía Ngao Tuệ nói.

- Tòa Dị Bảo Các này là sản nghiệp của đại tôn nữ Lạc Ngữ Lan của Hà Thần.

Ngao Tuệ nhẹ giọng nói.

- Nếu ngươi chọn trúng vị này thì có thể toàn lực ứng phó theo đuổi nàng.

- Lạc Ngữ Lan?

Diệp Hạo nhai nhai nhấm nuốt một cái cái tên này, hỏi lại.

- Thực lực Lạc Ngữ Hà thế nào?

- Hình như là Thiên Kiêu, nhưng thiêu phú chủ yếu nàng là Luyện Khí, nghe nói hiện tại đã đến Vương cấp Trung gian Luyện Khí Sư.

Vương Cấp Trung Giai Luyện Khí Sư?

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên.

Kỳ thật đến cảnh giới Tiên Vương mọi người ít nhiều đều nắm giữ Luyện Khí Thuật, nếu không đến lúc đó chẳng lẽ ngươi còn phải trông cậy vào Khí Vương luyện chế Vương Cấp Pháp Bảo cho mình?

Nhưng những Tiên Vương này luyện chế Pháp Bảo đều là cấp thấp nhất trong Vương Cấp.

Nói cách khác chính là Vương Cấp Nhất Phẩm.

Thế nhưng hiện tại Lạc Ngữ Lan lại có thể luyện chế Vương Cấp Trung Phẩm cũng không đơn giản.

Đây cũng là lý do Diệp Hạo sinh ra một chút hứng thú.

Đợi đến lúc hai người Diệp Hạo vào Dị Bảo Các mới phát hiện thanh niên tu sĩ ở đây không có 1000 cũng có 800.

Mà những thanh niên này dù kém cỏi nhất cũng là Thiên Kiêu.

- Thiên Kiêu Thất Trọng Thiên nhiều thế nhỉ?

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn Ngao Tuệ.

- Tôn nữ Bán Thần chọn rể hấp dẫn không những Thiên Kiêu Cự Đầu Thất Trọng Thiên ta mà còn Lục Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên thậm chí Nhất Trọng Thiên nữa.

Ngao Tuệ giải thích đến đây đột nhiên nhớ ra.

- Ngươi không phải tu sĩ Thất Trọng Thiên sao?

- Không phải.

- Khó trách ngươi dám lỗ mãng đắc tội với Tây Hải Đại Thái Tử.

Ngao Tuệ tựa hồ hiểu ra.

Diệp Hạo quét mắt bốn phía một cái.

- Tạo sao ta không thấy thân ảnh của Lạc Ngữ Lan?

- Ngươi muốn nhìn thấy Lạc Ngưc Lan?

Lúc này một thanh niên đứng bên người Diệp Hạo, ranh mãnh nói.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Muốn nhìn thấy Lạc Ngữ Lan rất đơn giản, chỉ cần ngươi có thể phát giải bất kì một trong những vấn đề phía trên đều có thể thấy nàng.

Người than niên chỉ từng mặt bình phong cách đó không xa nói.

Diệp Hạo theo phương hướng người thanh niên kia chỉ nhìn sang.

-100 đề này đều là Luyện Khí Chi Đạo?

- Đúng vậy, cho nên nếu ngươi không phải Luyện Khí Sư thì nên từ bỏ tâm tư này đi.

Người thanh niên vừa nói đến đây nhìn thấy Diệp Hạo nhanh chân đi tới phía những bình phong, tiếp đó, dưới sự chấn kinh của toàn trường lấy xuống một đạo bình phong, cầm bút xoát xoát viết lên.

- Vị này là ai?

- Chưa từng thấy qua.

- Chẳng lẽ hắn có thể phá giải câu đố Ngữ Lan tiểu thư lưu lại?

Ngay lúc tu sĩ toàn trường đang trao đổi, bình phong trong tay Diệp Hạo toát ra một đạo kim sắc quang huy.

Người thanh niên vừa mới trào phúng Diệp Hạo ngạc nhiên nói.

- Hắn thật sự giải được?

Chỉ khi viết được câu trả lời chính xác bình phong mới có thể toát ra kim sắc quang huy.

Mà lúc này, một thiếu nữ vô cùng kinh diễm cùng một thị nữ đồng hành mà đến.

- Khuynh quốc khuynh thành.

- Gặp một lần ngộ chung thân.

- Ta yêu nàng.

Tu sĩ Thiên Kiêu Cự Đầu giữa sân nhìn nữ tử vô cùng kinh diễm trước mắt, tròng mắt cũng muốn rớt ra ngoài.

Không chút nào nghi ngờ người đi ra chính là Lạc Ngữ Lan.

Đôi mắt phượng của Lạc Ngữ Lan lộ ra một nụ cười, nụ cười hoa nhường nguyệt thẹn.

- Vị công tử này, mời.

Lạc Ngữ Lan phát ra lời mời về phía Diệp Hạo.

- Từ đã.

Lúc này một thanh niên mặc kim sam vượt ra khỏi mọi người.

Tài hoa xuất chúng!

Phong mang tất lộ!

Trương dương tùy ý!

Bởi vì thanh niên này đi tới không hề nhìn Thiên Kiêu bốn phía.

- Vị này là ai?

Diệp Hạo hỏi Ngao Tuệ.

- Cháu ruột Kim Tàm, thực lực Cự Đầu.

Ngao Tuệ truyền âm với Diệp Hạo.

- Nghe đồn tu vi Trận Đạo của Kim Phong rất cao, từ 10 năm trước đã đặt chân đến Vương Cấp Trung Giai.

- Cháu ruột Kim Tàm?

Diệp Hạo nhìn Kim Phong một cái, không biết nên nói gì.

Lão Tổ Kim Phong còn thiếu hắn một cái thiên đạo nhân tình.

Đương nhiên Kim Phong không biết người trước mắt chính là ân nhân trong tộc mình.

- Ngươi không biết ta?

Kim Phong nhìn Diệp Hạo không vui nói.

- Ta cần phải biết rõ ngươi hả?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi lại.

- Ngươi.

Trong mắt Kim Phong lóe ra hàn quang nhàn nhạt, bất quá cân nhắc đây là nơi nào, Kim Phong vẫn nhịn xuống, hắn nhìn về phía Lạc Ngữ Lan nói.

- Ta cảm thấy phá giải một đề không có tư cách lấy được sự ưu ái của Lạc tiểu thư.

- Vậy ngươi cảm thấy phá giải bao nhiêu đề mới thích hợp?

Trong mắt Lac Ngữ Lan lộ ra yêu kiều, hỏi.

Kim Phong nhìn lướt qua nói.

- 100 đề Trận Đạo này, ta cảm thấy chỉ có 30 đề giải được tiểu thư có thể hiểu được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận