Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 923: Quận chúa ngang ngược

Vô Danh giới thiệu xong, Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú kinh ngạc phát hiện chín bản thần thông trước mặt không bản nào không phải thần thông Tiên Tôn đỉnh phong.

Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú hơi chút chần chờ lựa chọn một môn thần thông khác nhau.

Sau đó, Diệp Hạo thu hồi bảy môn thần thông còn lại.

- Diệp Hạo, sao ngươi có nhiều thần thông vậy?

Vô Danh tò mò hỏi.

- Ngươi đoán.

Diệp Hạo trừng mắt.

- Những thần thông này đều ở thời kì khác nhau, tạo hóa ngươi cũng quá mức nghịch thiên rồi?

Vô Danh lặng lẽ nói ra.

Diệp Hạo không có trả lời vấn đề Vô Danh, hắn nhìn về phía Sở Kiều Kiều

- Thời gian kế tiếp, hai người các ngươi tới Minh Ngộ Tháp đi.

- Minh Ngộ Tháp?

Sở Kiều Kiều nghi ngờ hỏi

- Đây là chỗ nào?

- Minh Ngộ Tháp là một kiện pháp bảo có thể gia tăng cảm ngộ, ngươi nhất định phải giao nạp đại lượng Tiên Thạch mới có thể đi vào tu luyện.

Một đoạn thời gian ở Tiên Vực, Diệp Hạo cũng không phải ở không.

- Hiệu quả như thế nào?

- Minh Ngộ Tháp có hết thảy năm tầng, tầng một có thể giúp ngươi tăng cảm ngộ lên gấp đôi, tầng hai có thể giúp ngươi tăng cảm ngộ lên gấp 4 lần, cứ thế suy ra, tầng năm có thể giúp ngươi tăng cảm ngộ lên gấp 10 lần.

Diệp Hạo giải thích.

- Giá cả bao nhiêu?

Sở Kiều Kiều hỏi tiếp.

- Ở một ngày, tầng một tốn 50 Thượng Phẩm Tiên Thạch, tầng hai tốn 100 Thượng Phẩm Tiên Thạch, tầng ba tốn 200 Thượng Phẩm Tiên Thạch, tầng bốn tốn 400 Thượng Phẩm Tiên Thạch, tầng năm tốn 800 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Nếu ở tầng năm một năm chẳng phải tốn tới 30 vạn?

Sở Kiều Kiều tính một cái, trợn mắt há hốc mồm nói.

- Phải.

Diệp Hạo gật đầu.

Trên thực tế, toàn bộ Tiên Đình không có bao nhiêu tu sĩ xa xỉ đến mức tu luyện cả năm trong đó.

- Kỳ thật, không tất yếu ở trong đó cả ngày, lúc cảm ngộ thần thông đi là được.

Lúc này, Vô Danh nói ra.

Sở Kiều Kiều nhẹ gật đầu.

Không phải ai cũng có tư cách nắm giữ cơ hội gia tăng cảm ngộ Đại Đạo.

Sở Kiều Kiều đã làm xong công tác chuẩn bị xuất huyết.

Đợi đến bốn người cơm nước no nê, Diệp Hạo mang theo Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú đến Cảm Ngộ Tháp.

Đến Cảm Ngộ Tháp, Chung Thần Tú đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Ngộ Đạo Tháp ở Đằng Long Các hiệu quả như thế nào?

- Vậy phải hỏi Vô Danh, ta chưa từng đi Ngộ Đạo Tháp.

Diệp Hạo chỉ Vô Danh nói.

- Ngộ Đạo Tháp có hiệu quả gấp 20 lần, dù Tiên Tôn cũng có tác dụng.

Vô Danh nói khẽ

- Mà Cảm Ngộ Tháp đối với Tiên Tôn lại vô dụng.

Gấp 20 lần?

Nghe được con số này, Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Gấp 20 lần cảm ngộ.

Điều này thể hiện cái gì?

Nghĩ tới đây, bọn họ mới hiểu ra tại sao có nhiều cường giả xuất hiện như vậy.

Có lẽ ngay từ đầu chênh lệch không lớn, nhưng theo thời gian đưa đẩy, loại chênh lệch này sẽ kéo dài vô hạn.

Một đoàn người đi tới Cảm Ngộ Tháp thì phát hiện trước cửa Cảm Ngộ Tháp có rất nhiều tu sĩ xếp hàng.

- Nhiều như vậy?

Chung Thần Tú kinh ngạc nói.

- Cho tới bây giờ vẫn có không ít tu sĩ đến Cảm Ngộ Tháp, có lẽ bọn họ không thanh toán nổi một tháng, nhưng ba năm ngày vẫn không có vấn đề.

Diệp Hạo mang theo ba người xuyên qua đoàn người đi đến một thông đạo khác.

Nhưng thông đạo này vẫn có không ít tu sĩ xếp hàng.

Điều này cũng hợp tình hợp lí, bởi vì nơi này là Tiên Đình Hạch Tâm.

Đến nơi này ai không có quan hệ?

Bất quá Diệp Hạo cùng Vô Danh không có ý đồ chen ngang.

Trong quá trình chờ đợi, sau lưng Diệp Hạo cùng Vô Danh vang lên một tiếng nói.

- Mục Quận Chúa đến, các ngươi không biết nhường sao?

Quận Chúa?

Chỉ có nữ nhi Tiên Vương mới có tư cách xưng Quận Chúa.

Bởi vậy khi nghe âm thanh này, tu sĩ sau lưng Diệp Hạo nhao nhao né tránh.

Vô Danh nhíu mày đi ra thì bị Diệp Hạo đè xuống.

Diệp Hạo hướng Vô Danh lắc lắc đầu.

Hết thảy loại này đều ưa thích gây náo động.

Cần gì phải làm nàng mất mặt mũi?

Vô Danh dừng lại một chút rồi cũng theo Diệp Hạo né tránh.

Lúc Vô Danh cùng Diệp Hạo né tránh, Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú đã tránh đường từ sớm.

Đây hoàn toàn là một loại phản ứng vô ý thức.

Diệp Hạo không muốn trêu chọc phiền phức, nhưng phiền phức lại luôn tìm tới cửa.

Tùy tùng vừa mới mở miệng lẫm liệt nhìn Vô Danh chất vấn

- Vừa rồi, ngươi lui rất chậm, phải chăng không tình nguyện?

Con mẹ nó.

Đây chính là gây chuyện.

- Đừng tự tìm phiền phức.

Vô Danh lạnh lùng nhìn thị vệ, nói.

- Ngươi nói ai?

Vô Danh vừa dứt lời, một âm thanh ngang ngược vang lên giữa không trung, tiếp lấy, một nữ tử sau lưng thị vệ nắm Trường Tiên (Roi Dài) quất về phía Vô Danh.

Âm bạo kinh khủng vang lên triệt để chấn kinh toàn trường.

Vô Danh đang muốn chụp lại, tốc độ Trường Tiên đột nhiên nhanh gấp mấy lần quất vào bờ vai Vô Danh.

Thân thể Vô Danh co quắp một cái.

Máu tươi từ trên thanh sam chảy xuống.

- Ngươi tự tìm cái chết.

Vô Danh nổi giận.

Không phải Vô Danh không phải đối thủ thiếu nữ, Vô Danh chỉ không ngờ thiếu nữ lại đánh lén.

- Toàn bộ Tiên Đình không mấy người dám la lối với ta như vậy?

Thiếu nữ vừa dứt lời, Trường Tiên quất tới Vô Danh lần nữa.

Lúc Vô Danh chuẩn bị xuất thủ, Diệp Hạo đứng bên cạnh đưa tay bắt chặt cây Trường Tiên.

Mục Nguyệt Thanh lộ ra ánh mắt chấn kinh.

Thế hệ trẻ không mấy người có thể bắt lấy Trường Tiên.

- Buông ra.

Mục Nguyệt Thanh tức giận quát.

Lúc Mục Nguyệt Thanh dùng sức kéo lại, Diệp Hạo đột nhiên buông ra, theo quán tính ảnh hưởng, Mục Nguyệt Thanh lùi liên tục mấy bước xém nữa té ngã.

- Thật to gan, ngươi biết nàng là ai không?

Thị vệ Mục Nguyệt Thanh giận tím mặt quát.

Diệp Hạo khẽ động tâm thần, Trường Tiên trong tay Mục Nguyệt Thanh lập tức xuất hiện trong tay hắn.

Không phải Mục Nguyệt Thanh không cản lại.

Diệp Hạo cường thế xuất thủ rung chuyển tâm thần khiến nàng không thể nắm chặt Trường Tiên.

Ba!

Trường Tiên hung hăng quất lên mặt thị vệ, một vết roi đẫm máu xuất hiện trên mặt hắn, giống như một đầu Ngô Công(rết) to lớn dữ tợn.

- Ngươi dám quất ta?

Thị vệ không thể tin được.

Đánh chó phải ngó mặt chủ

Thanh niên này lại dám xuất thủ quất vào mặt mình?

Ba!

Đáp lại thị vệ là roi thứ hai.

Roi thứ hai quất vào đầu hắn, cái ót bị máu tươi nhuộm đỏ.

Roi thứ ba!

Rơi thứ tư!

Roi thứ năm!

. . .

Roi thứ tám!

Roi thứ chín!

Roi thứ mười!

Vô luận thị vệ thi triển thân pháp cỡ nào vẫn bị Diệp Hạo khống chế Trường Tiên đánh trong vòng 1 trượng (3,33m).

Sau khi Diệp Hạo quất mười roi, trong lòng thị vệ dâng lên sợ hãi nồng đậm.

Diệp Hạo muốn quất chết bản thân sao?

- Quận Chúa, cứu ta.

Thị vệ vội hô.

Mục Nguyệt Thanh mới tỉnh mộng, vội vàng chỉ Diệp Hạo, gào thét

- Ngươi dừng tay cho ta.

Ba!

Mục Nguyệt Thanh lảo đảo lui một bước, nàng ngơ ngác nhìn vết máu trên bờ vai, gương mặt xinh đẹp tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận