Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2100: Nhị Cấp Thần Minh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Đây là uy áp cấp Bán Thần.

Tiên Vương cao thủ nào dám ngăn cản?

Không muốn sống nữa à!

Rất nhanh ba người Diệp Hạo đã đi đến khu vực Bán Thần.

Đến khu vực này, Diệp Hạo phát hiện ở đây vẫn có tam lục cửu đẳng. Thê đội thứ nhất là Đệ Nhất Cảnh, thê đội Bán Thần này chiếm cứ khu vực không lớn; thê đội thứ hai là Đệ Nhị Cảnh chiếm khu vực lớn hơn; thê đội thứ ba là Đệ Tam Cảnh chiếm cứ một khu vực rất lớn.

Diệp Hạo suy nghĩ một lúc đi thẳng tới khu vực thê đội thứ ba.

Cường giả thê đội thứ ba nhao nhao nhìn về phía ba người.

Lúc này, một thanh niên người đầy đốm đi tới.

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Tuyết Trích Tiên.

Tuyết Trích Tiên đứng lên.

- Lăn.

Trong lúc nói câu này, trên người Tuyết Trích Tiên toát ra kinh khủng Long uy.

Trong mắt thanh niên lộ ra thần sắc nghiền ngẫm

- Long Nữ? Không sai, làm nữ nhân của ta đi.

- Tự tìm cái chết.

Tuyết Trích Tiên nổi giận.

Một chưởng xé rách không gian, trùng điệp không gian chi nhận trảm ra.

Đối mặt không gian chi nhận, thanh niên kia rất bình tĩnh, đợi đến thời điểm lâm thể mới khoát tay.

Từng đạo không gian chi nhận giống như giấy vụn nháy mắt phá toái.

Thần sắc Tuyết Trích Tiên không có biến hóa gì nhiều.

Vừa mới bắt đầu chỉ là một kích thăm dò, nếu đối phương cũng ngăn không được, như vậy cô không cần phải xuất thủ.

Xoát!

Thân ảnh Tuyết Trích Tiên biến mất.

Ngay lúc nàng biến mất, thanh niên kia cũng đã biến mất.

Hai đạo thân ảnh hung hăng đụng vào cùng một chỗ trong không gian.

Nhục thân trực tiếp nhất đối kháng.

Một khắc sau, thanh niên kêu thảm một tiếng, bàn tay hắn bị cứng rắn đụng nát, thậm chí lục phủ ngũ tạng cũng bị thương tổn.

- Lại đến.

Tuyết Trích Tiên, lại một lần nữa cùng đối phương va chạm.

- Dừng tay.

Hắn vội vàng hô.

Nhưng mà Tuyết Trích Tiên làm sao có thể dừng tay được?

Một lần va chạm này kết quả là cánh tay hắn kia bị oanh tạc vỡ nát, cả người hắn giống như một quả đạn pháo rơi xuống phía xa.

Nhìn thấy thanh niên rơi xuống đất, Tuyết Trích Tiên nhẹ nhàng bay xuống.

Tư thế ưu mỹ, chậm rãi hào phóng.

- Nữ tử này không đơn giản.

- Không ngờ đồng cấp bậc đối kháng, Sơn Báo dĩ nhiên bại.

- Nữ tử này sợ có thiên tư thành Thần.

- Có thiên tư thành Thần lại như thế nào? Nàng ta gây đại họa rồi!

Ý tứ gì?

Chẳng lẽ các ngươi không biết ca ca Liệt Báo của Sơn Báo hả?

- Liệt Báo?

- Thiếu tộc trưởng Long Báo nhất tộc - Liệt Báo?

Nữ tử này coi như xong.

Tuyết Trích Tiên quay người nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo không thèm để ý nói ra.

- Liệp Báo gì đó nếu dám xuất thủ, ta sẽ lột da hắn nướng lên.

- Khẩu khí không nhỏ đó.

Nơi xa, một thanh niên thân mặc cẩm bào cười lạnh nói.

Bên cạnh cẩm bào thanh niên vây quanh nam nữ tài hoa xuất chúng.

Diệp Hạo mới vừa muốn nói gì, một lão giả bên cạnh hắn đã mở miệng lên tiếng.

- Thiếu niên trẻ tuổi, vị kia là một đại Vương Tộc —— thiếu tộc trưởng Cửu Đầu Trùng nhất tộc, một thân tu vi cũng đã đặt chân tới Thần cảnh.

Đối mặt lão giả thiện ý nhắc nhở Diệp Hạo biểu đạt cảm tạ.

- Ta và Cửu Đầu Trùng nhất tộc còn có một chút quan hệ.

Lão giả nhìn thấy Diệp Hạo như vậy thì cười đứng lên.

- Ta giúp ngươi hóa giải phần ân oán này.

Lão quá rõ ràng đám thiếu niên này tính tình kiêu ngạo đắc chí. Tranh cường hiếu thắng, ngang ngược bá đạo.

Động một tí là muốn tính mệnh đối phương.

Diệp Hạo đưa tay ngăn cản đường đi của lão giả.

- Ta đối với ngươi biểu thị cảm tạ bởi vì ngươi có thiện ý nhắc nhở.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Nhưng chỉ là một đầu côn trùng chẳng lẽ ta còn kiêng kỵ.

Sắc mặt Lão giả thay đổi.

Giờ khắc này, biến sắc còn có những người ở đây.

Cửu Đầu Trùng nhất tộc là một đại Vương Tộc?

Ai dám nói bộ tộc bọn họ là côn trùng?

Cho dù ba đại Hoàng Tộc cũng không dám.

Cẩm y thanh niên đứng lên, trong mắt tràn đầy vẻ dữ tợn,

- Mặc kệ ngươi có thân phận cỡ nào, hôm nay ta cũng muốn lột da tróc thịt ngươi.

- Ha ha.

Diệp Hạo nói rồi hướng về cẩm y thanh niên vẫy vẫy tay,

- Ngươi?

Oanh!

Toàn bộ Thiên Địa đều nổ tung.

Cẩm y thanh niên giống như Thần Linh kia từ đằng xa đi tới chỗ Diệp Hạo, sóng xung kích kinh khủng một đợt lại một đợt hướng về Diệp Hạo ép đến.

Tu sĩ bốn phía, ngoại trừ Diệp Hạo và Tuyết Trích Tiên toàn bộ đều bỏ chạy.

Thần Linh cuồng nộ rồi.

Ai dám ngăn cản?

Sắc mặt Tuyết Trích Tiên trắng bệch, trái tim phanh phanh nhảy lên.

Không thể động đậy!

Không dám động đậy!

Nàng cảm thấy bản thân lần này như con cừu non.

Giờ khắc này, chỉ có thể chờ đón tử vong tiến đến.

Đúng lúc này, khí thế trên người Diệp Hạo oanh một tiếng nổ tung, giống như cửu khúc tràn ngập bốn phía, khí thế trên người cẩm y thanh niên lập tức bị áp chế.

Sắc mặt Cẩm y thanh niên thoáng một cái thay đổi.

- Ngươi —— ngươi.

- Lăn tới đây cho lão tử.

Diệp Hạo hét lớn một tiếng, sóng âm hóa thành tấm lụa, phá vỡ thức hải của hắn.

Cẩm y thanh niên quang quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Hạo tung đại thủ bắt cẩm y thanh niên tới trước mặt mình, tiếp đến đó vỗ trên người hắn hai lần.

Sau đó, ném hắn như một đầu chó chết xuống mặt đất.

Toàn bộ đều xôn xao.

Cẩm y thanh niên là Thiếu tộc trưởng Cửu Đầu Trùng tộc.

Một thân tu vi càng đạt đến Tại Thế Thần Minh.

Sao Diệp Hạo có thể tùy tiện chế phục hắn?

Chẳng lẽ nói…?

Nghĩ tới đây, thần sắc toàn bộ tu sĩ nhìn Diệp Hạo thay đổi.

- Ngươi là Nhị Cấp Thần Minh? Cẩm y thanh niên chỉ Diệp Hạo, trong mắt lộ ra một tia sợ hãi.

Cái cấp này bậc tồn tại dù Cửu Đầu Trùng nhất tộc bọn họ cũng không có.

Diệp Hạo hài hước nhìn hắn.

- Ngươi giờ mới ý thức được hả?

Cẩm y thanh niên trầm mặc.

Tuyết Trích Tiên trợn mắt há hốc mồm nhìn Diệp Hạo.

Hiện tại, nàng rốt cục ý thức được tại sao Diệp Hạo dám đơn thương độc mã đến Vạn Yêu Đại Lục?

Hóa ra hắn là Nhị Cấp Thần Minh.

- Ngươi nói ra yêu cầu đi.

Cẩm y thanh niên mở miệng.

- Ta muốn một phần ba phủ khố Cửu Đầu Trùng tộc các ngươi.

Diệp Hạo nhìn cẩm y thanh niên nói.

- Lòng dạ người quá tham.

- Bộ tộc các ngươi có thể không cho.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Không cho ta sẽ giết ngươi.

Tâm thần cẩm y thanh niên run lên.

Diệp Hạo dám giết hắn không?

Dám!

Nhị Cấp Thần Minh, gia tộc nào dám đắc tội?

- Thanh Lan, ngươi đi Cửu Đầu Xà nhất tộc.

Cẩm y thanh niên nhìn về phía một thanh niên nói.

- Về nói phụ thân ta mang một phần ba tài nguyên đến đây.

Thanh Lan nhẹ gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

Thanh Lan rời đi còn không đến một phút, một đạo như kinh lôi nổ vang giữa không trung.

- Tên tiểu tạp chủng nào đả thương đệ đệ ta?

Nơi xa, Sơn Báo nghe được câu nói này, sắc mặt trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận