Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1531: Tà ma

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Trong hầm khoáng sản có rất nhiều loại nguy hiểm.

Vì vậy, trừ phi nô lệ, ai lại nguyện ý đến đây?

Mà giờ có cơ hội trước mặt của bọn hắn.

- Đại nhân, tin tức này thật sao?

Trung niên gọi Lão Trương kích động hỏi.

- Chuyện như vậy, ngươi cảm thấy ta dám nói loạn à?

Thanh niên áo lam cười nói.

Nghe thanh niên nói vậy, tất cả ba trăm thợ khoáng đều hưng phấn kêu lên.

Thoát khỏi tiện tịch!

Ai mà không muốn?

Đợi đến khi thanh niên áo lam rời đi, thật lâu sau đám người Lão Trương cũng chưa bình tĩnh được.

Mà lúc này, Lão Trương nhìn thấy thần sắc Diệp Hạo bình tĩnh như thường hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi không cao hứng sao?

- Tại sao phải cao hứng?

Diệp Hạo nhìn Lão Trương nói:

- Ta muốn rời khỏi đây lúc nào cũng có thể.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, sắc mặt Lão Trương đại biến:

- Ngươi có biết trên người của chúng ta in dấu xuống nô lệ ấn ký không? Cho dù chúng ta chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không có tác dụng gì.

- Nô lệ lạc ấn?

Diệp Hạo lấy thần niệm quét qua Lão Trương thấy một chữ “nô” trên cánh tay.

Chữ “nô” đẫm máu, không thanh trừ được.

Diệp Hạo nhìn thấy chữ “nô” và Lão Trương tự thân Huyết Mạch tương liên.

Trừ phi nắm giữ phương pháp giải khai nô lệ ấn ký, nếu không muốn giải trừ ấn ký vô cùng khó khăn.

Nhưng mà ấn ký này Diệp Hạo không coi vào đâu, tu vi Trận Đạo của hắn sớm siêu việt Thập Nhị Phẩm.

- Ngươi và ta gặp nhau là duyên.

Diệp Hạo thản nhiên nói:

- Để ta giúp ngươi xóa đi.

Diệp Hạo nói tới đây, vuốt ống tay áo Lão Trương lên, tay của hắn đặt lên nô lệ ấn ký. Ngay lập tức, nô lệ ấn ký trên cánh tay Lão Trương biến mất.

Lão Trương kinh ngạc nhìn một màn này, ánh mắt lộ ra vẻ chấn động.

- Ngươi ——sao ngươi làm được?

- Làm được chuyện này rất khó hả?

- Ta nghe nói cho dù Trận Đạo Sư cấp bậc Tiên Chủ cũng không phá giải được.

- Nô lệ ấn ký trên người ngươi không bao nhiêu phức tạp cả.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Trận Sư Cấp bậc Tiên Chủ hơi nghiên cứu một phen, có thể phá giải.

- Tại sao ngươi biết những thứ này?

- Bởi vì ta một Trận Sư.

- Vậy sao ngươi lại là bị đưa đến nơi đây?

- Ta chỉ xé rách Không Gian không cẩn thận xuất hiện ở đây thôi.

- A.

Lão Trương thật kinh sợ.

Làm nửa ngày, Diệp Hạo không phải nô lệ.

Nhưng chợt Lão Trương nghĩ tới điều gì.

- Nơi này là quặng khoáng sản Tiêu gia, ngươi lỗ mãng xông vào, ngươi giải thích thế nào về thân phận của ngươi đây?

- Xông đi ra thôi.

- Ở đây có cường giả cấp bậc Tiên Tôn thủ hộ đó.

Lão Trương khẽ lắc đầu nói:

- Còn nữa quặng khoáng sản quan hệ đến vận mệnh một gia tộc, vụng trộm còn không biết có bao nhiêu cao thủ đâu?

Diệp Hạo đang nghe Lão Trương nói:

- Nói vậy, ngươi tạm thời ở đây đào quáng, quá một tháng chúng ta nghỉ.

- Các ngươi cũng sẽ nghỉ?

- Bình thường thì thợ khoáng sản không có ngày nghỉ, nhưng mà Đại Tiểu Thư nhân nghĩa, hàng năm đến cuối năm thì cũng cho chúng ta ba ngày nghỉ.

Lão Trương cười nói.

- Đại Tiểu Thư là ai?

- Tiêu gia Đại Tiểu Thư - Tiêu Vũ Hàm.

- Tiêu Vũ Hàm rất lợi hại hả?

Diệp Hạo nhẹ giọng cười nói.

- Đại Tiểu Thư là một Thiên Kiêu.

- Thiên Kiêu à.

Diệp Hạo vuốt cằm.

Trước kia, Thiên Kiêu đúng là lợi hại.

Nhưng giờ Thiên Kiêu lại không đáng coi vào đâu nữa.

- Nhưng mà giờ ngươi phải bồi tiếp ta đào Khoáng Thạch.

Lão Trương nhìn Diệp Hạo chân thành nói:

- Vừa rồi ngươi cũng nghe vị kia nói, lần này chúng ta chỉ cần đào Khoáng Thạch đạt đệ nhất thì có khả năng thoát khỏi tiện tịch.

Dừng một chút, Lão Trương nói tiếp:

- Nói thật ta muốn đường đường chính chính thoát khỏi tiện tịch.

- Khoáng Thạch đào thế nào?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi.

Đào Khoáng Thạch?

Nghe rất có ý tứ!

Thật ra, Diệp Hạo đi tới Lục Trọng Thiên cũng không có chuyện gì đặc biệt.

Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi?

Không bằng đào Khoáng Thạch:

- Bên trong khoáng sản ẩn chứa Thiên Địa Chi Lực, vì vậy, thần niệm hoàn toàn không thể xem thấu, ẩn trong khoáng sản ẩn chứa rất nhiều tà ma, vì vậy, lúc đào phải cực kỳ thận trọng.

Lão Trương lấy ra một cái cuốc đào lên bức tường trước mặt:

- Nhìn thấy không? Đây là Khoáng Thạch.

- Đơn giản như vậy?

Diệp Hạo khẽ giật mình thốt.

- Viên Khoáng Thạch này là Khoáng Thạch thô, dưới tình huống bình thường đều bị đá bao quanh.

Lão Trương khẽ lắc đầu.

- Vậy các ngươi làm sao phát hiện nơi nào có Khoáng Thạch?

- Nhìn vận khí của ngươi chứ sao.

Lão Trương bất đắc dĩ nói:

- Chúng ta chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí đào móc, vì vậy có thể đào được bao nhiêu, ai cũng không biết.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vận dụng Kiến Vi Chi Mâu.

Mà khi hắn vận dụng Kiến Vi Chi Mâu, trong mắt hắn xuất hiện một tràng cảnh mênh mông.

Chỉ thấy tầng nham thạch dày đặc trong mắt Diệp Hạo biến mất, tiếp theo hắn thấy từng mai Khoáng Thạch lóe ra quang trạch.

Bên trong những Khoáng Thạch này hoặc ẩn chứa Linh Lực cường hoành, hoặc ẩn chứa một gốc dược liệu, hoặc ẩn chứa một Thạch Linh.

Nhìn thấy vậy, Diệp Hạo ra tay tiến hành đào.

Lão Trương cũng tìm một chỗ bắt đầu đào.

Mà làm cho Lão Trương cảm thấy khiếp sợ là tốc độ Diệp Hạo đào rất nhanh.

Lão Trương vội vàng ngăn cản:

- Không thể đào nhanh như vậy, vạn nhất móc ra tà khí không xong.

- Tà khí?

Diệp Hạo lần nữa vận dụng Kiến Vi Chi Mâu, rất nhanh hắn nhìn thấy chỗ sâu dưới khoáng sản giấu một con mắt đỏ ngầu, khác biệt đây là con ngươi này không có bất kỳ cái gì sắc thái.

- Đây là ——?

Diệp Hạo nhíu mày.

Hắn có thể cảm nhận được bên trong con ngươi ẩn chứa tà lực cường hoành.

Không có thực lực Tiên Tôn hoàn toàn không chống lại được.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm, cường hoành thần niệm cưỡng ép quán xuyên dày đặc nham thạch.

Đây là Kim Cương Nham.

Cho dù thần niệm cường giả Tiên Tôn cũng rất khó đâm xuyên.

Nhưng thần niệm Diệp Hạo sớm đã đạt tới Vương Cấp.

Vì vậy, thần niệm của hắn dễ dàng xuyên qua.

Mà thần niệm của Diệp Hạo chạm phải con ngươi, con ngươi đó đột nhiên phóng ra vô song hàn quang, hàn quang tràn ngập bốn phía. Nhưng trong sát na đó, thần niệm Diệp Hạo bạo phát ra năng lượng hủy thiên diệt địa.

Răng rắc!

Con ngươi kia bị thần niệm của Diệp Hạo chấn vỡ.

Nhưng ngay lập tức, con ngươi lại tụ hợp lại.

Diệp Hạo giật mình.

Tình huống như thế nào đây?

Không phải nó đã bị mình chấn vỡ sao?

Tại sao lại khôi phục?

Không rõ ràng cho lắm, Diệp Hạo lần nữa động thủ.

Lần này, con ngươi kia vỡ vụn sau đó vậy mà lần nữa tụ hợp.

- Có bản lĩnh ngươi tiếp tục tụ hợp cho ta.

Diệp Hạo lần nữa động, hắn dùng thần niệm chấn vỡ con ngươi.

Mà sau lần này, con ngươi kia lại không tụ hợp nữa.

Thần niệm Diệp Hạo cẩn thận kiểm tra một phen, lại xác nhận nó đã hoàn toàn chết đi mới rời khỏi nơi này.

- Sức khôi phục thật kinh người.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, thần niệm hóa thành một cái bóng mờ đi tới Tiểu Thiên Địa:

- Tiền bối, ngươi đối với chuyện Lục Trọng Thiên hiểu rõ bao nhiêu?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận