Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2461: . Xông Lên Mây Xanh.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta khuyên ngươi nên rời đi đi.

Kiếm Vân thấp giọng nói,

- Ta nghe nói Yêu Cơ là ma đầu giết người không chớp mắt.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn Kiếm Vân một cái. Hắn không nghĩ tới Kiếm Vân nói lời ấy?

- A tỷ ta sẽ không lừa gạt ngươi.

Kiếm Vân nhìn thấy Diệp Hạo không đáp lập tức cấp bách,

- Bên trên Tầm Mộc dĩ nhiên có cơ duyên, nhưng ngươi cũng cần phải có mệnh cầm.

Diệp Hạo cười một cái nói,

- Ta cho ngươi biết cái bí mật.

- Bí mật gì?

Kiếm Vân tò mò hỏi.

- Kỳ thật ta rất lợi hại.

Diệp Hạo hướng về Kiếm Vân trừng mắt nói,

- Yêu Cơ như vậy, một ánh mắt của ta liền có thể giết nàng.

Kiếm Vân trợn mắt hốc mồm.

- Có phải bị giật mình hay không?

- Ta bị ngươi hù dọa.

Kiếm Vân gật đầu một cái,

- Ngươi thổi quả thực không biên giới.

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười. Kiếm Vân không tin cũng bình thường. Thế hệ trẻ tuổi mạnh nhất toàn bộ Thần Vực là ai?

Đương nhiên là truyền nhân từ hoàng triều đi ra. Bọn họ chính là thiếu niên chí tôn hàng thật giá thật.

Kỳ thật bản thân Thần Vực cũng có thiếu niên chí tôn, tông chủ Viêm Hoàng tông Diệp Hạo, chấp pháp sứ trận đạo tổng các Triệu Thiên, nữ nhi đan đạo tổng các chủ Vương Túy Mặc, thiên tài thiếu nữ Nam Đẩu thư viện Bạch Tiểu Bạch.

- Bọn người Diệp Hạo có phải thiếu niên chí tôn hay không ai cũng không biết, nhưng mà đám người Đông Hoàng Dũng lại là thiếu niên chí tôn hàng thật giá thật.

- Nếu không phải bọn Triệu Thiên là thiếu niên chí tôn sao mấy người Yêu Cơ không khiêu chiến?

- Diệp Hạo dạng này ngươi cảm thấy ai sẽ đi khiêu chiến? Sau khi cùng Diệp Hạo kết oán còn muốn tìm hắn luyện đan hay không?

- Nói như vậy mà nói chỉ có Bạch Tiểu Bạch không có bối cảnh?

Ngay tại thời điểm tu sĩ bên trong chỗ đàm luận đến Bạch Tiểu Bạch, một thiếu nữ tướng mạo bình thường lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phụ cận.

- Bạch Tiểu Bạch.

- Bạch Tiểu Bạch ở chỗ nào?

- Nữ tử mặc quần áo màu vàng kia!

- Làm sao phổ thông như vậy?

- Bạch Tiểu Bạch dựa vào thực lực chinh phục Nam Đẩu thư viện.

- Cũng không biết mấy tôn thiếu niên chí tôn kia có thể khiêu chiến Bạch Tiểu Bạch hay không?

Lúc này thanh niên gánh vác lấy một chuôi trọng kiếm hướng về Bạch Tiểu Bạch đi tới. Trong mắt mọi người lập tức lộ ra chờ mong.

- Ngươi chính là Bạch Tiểu Bạch?

Thanh niên kia đi đến bên người Bạch Tiểu Bạch lạnh lùng hỏi.

Bạch Tiểu Bạch nhìn thanh niên kia một cái nói,

- Lăn.

- Ngươi biết ta là ai sao?

Thanh niên kia mới vừa nói đến đây Bạch Tiểu Bạch liền xuất thủ. Quyền ý ngập trời hóa thành một con mãnh hổ hướng về thanh niên kia thôn phệ. Sắc mặt thanh niên kia hoàn toàn thay đổi. Hắn không nghĩ tới Bạch Tiểu Bạch nói ra tay liền xuất thủ?

Chiến kiếm sau lưng hắn hóa thành một đạo hắc quang xuất hiện ở trong tay của hắn, ngay sau đó hắn mang theo chuôi chiến kiếm này liền hướng về phía trước quất tới. Đại xảo bất công, trọng kiếm vô phong. Thời điểm hai người đụng va vào nhau lập tức đưa tới va chạm mạnh kinh thiên. Tu sĩ trong sân lui về phía sau đồng thời ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Hai vị này đều chẳng qua là Hợp Thần cảnh a?

- Hợp Thần cảnh tầng mạnh như vậy sao?

- Ta cảm thấy ta Hợp Thần cảnh tầng thứ hai này ở trước mặt bọn họ cũng không đủ nhìn?

- Ta Hợp Thần cảnh tầng thứ ba này đều run sợ trong lòng được không?

- Ta muốn biết hai người bọn hắn ai có thể thắng?

- Ta cảm thấy hẳn là Kiếm Thần Sơn Trang Vương Trọng Kiếm.

- Ta ngược lại cảm thấy hẳn là Bạch Tiểu Bạch.

- Vì sao ngươi khẳng định như vậy?

- Bạch Tiểu Bạch cường thế nhiều năm như vậy, làm sao có thể không có thực học?

Liền ở tu sĩ trong sân kịch liệt tranh luận bụi bặm trong sân lại thời gian dần dần tán đi. Mà lúc khi thấy rõ một màn trong sân bọn họ một trận trợn mắt hốc mồm. Bọn họ nhìn thấy cái gì? .

Kiếm Thần Sơn Trang Vương Trọng Kiếm bị đánh gục xuống, trong miệng mũi cuồn cuộn rơi ra máu tươi, trọng kiếm trong tay tức thì bị đánh rớt.

- Chỉ chút thực lực ấy cũng đi ra trang bức?

Bạch Tiểu Bạch nhìn xem Vương Trọng Kiếm cười lạnh nói,

- Ai cho ngươi dũng khí?

Con mắt Vương Trọng Kiếm lập tức liền đỏ.

- Ngươi ——?

- Kiếm Thần Sơn Trang bất quá tồn tại hạng chót bên trong hoàng triều, bởi vậy ngươi không cần ở trước mặt ta báo ra thân phận của ngươi.

Bạch Tiểu Bạch không khách khí chút nào nói,

- Còn có vì sao ngươi đi ra sớm hơn truyền nhân hoàng triều khác, không phải bởi vì ngươi có bao nhiêu ưu tú, hoàn toàn bởi vì ngươi quá rác rưởi, chỉ có rác rưởi mới có thể bị sớm phóng xuất.

- Ngươi.

Vương Trọng Kiếm tức khí công tâm, một ngụm nghịch huyết phun tới.

- Bạch Tiểu Bạch, ngươi nói lời này có hơi quá?

Lúc này Đông Hoàng Dũng cau mày nói.

- Vậy ngươi giải thích với ta một chút vì sao truyền nhân hoàng triều cường đại không có phóng xuất, mà các ngươi lại thật sớm liền đi ra giới mô xuất hiện ở Thần Vực?

Bạch Tiểu Bạch nhìn xem Đông Hoàng Dũng cười lạnh nói.

Đông Hoàng Dũng trầm mặc không nói.

- Đây là bởi vì những đại lão đánh cờ kia để cho các ngươi cướp đoạt cơ duyên tăng lên bản thân, bằng không đợi đến sau khi chút truyền nhân hoàng triều cường đại kia đi ra ngoài liền không có chuyện các ngươi nữa?

Bạch Tiểu Bạch nói không thể nghi ngờ hướng trên vết thương của bọn họ xát muối. Bất quá bọn hắn hết lần này tới lần khác còn không phản bác được?

Bởi vì Bạch Tiểu Bạch nói đúng là sự thật. Bất quá cũng chỉ có Bạch Tiểu Bạch dám nói như vậy, ngươi biến thành người khác nói một chút thử xem?

Đúng lúc này đám người đột nhiên chú ý tới quang tráo bao phủ ở bốn phía Tầm Mộc đột nhiên xé rách một cái lỗ hổng.

- Tình huống như thế nào?

- Chẳng lẽ nói bây giờ có thể tiến vào sao?

- Đoán chừng là vậy.

- Xông lên.

Sau khi những tu sĩ này làm sơ do dự liền từng cái vọt tới.

- Ngươi có phải sẽ xông Tầm Mộc hay không?

Lúc này Kiếm Thanh nhìn Diệp Hạo nói.

- Đúng vậy.

- Vậy ngươi đi theo ta.

Kiếm Thanh suy nghĩ một chút nói.

- Tốt.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Thời điểm Diệp Hạo theo Kiếm Thanh hướng về bên trong quang tráo phóng đi liền bảo Cao Phi cùng nhau đi tới. Kiếm Thanh nhìn Cao Phi một cái không có nói gì. Sau khi vọt vào quang tráo bọn họ phát hiện tu sĩ tựa hồ đánh mất năng lực phi hành, bọn họ từng người bắt đầu leo.

- Cơ duyên hơn phân nửa liền ở phía trên.

- Ta cảm thấy thời điểm ta leo trèo giống như gánh vác lấy một tòa thần sơn.

- Áp lực thực sự quá lớn.

- Vừa rồi ta chú ý tới Bạch Tiểu Bạch thiếu niên chí tôn tựa hồ có thể bay thẳng.

- Giam cầm nơi này tựa hồ không có bao nhiêu ảnh hưởng với bọn hắn.

Sau khi Kiếm Thanh cảm thụ một phen liền nói,

- Ta mang các ngươi đi.

Nói xong Kiếm Thanh vẫy tay một cái liền triệu hoán ra một thanh thần kiếm, sau khi Diệp Hạo ba người đạp vào thần kiếm Kiếm Thanh tiện tay bóp kiếm quyết, thần kiếm phóng lên tận trời, vượt qua tu sĩ khác. Cứ như vậy đi qua thời gian không có bao lâu Kiếm Thanh liền không kiên trì nổi. Nàng lái chiến kiếm dừng lại ở một chỗ trên vách đá lồi ra.

- Ta nghỉ ngơi một hồi.

Kiếm Thanh nói khẽ.

- A tỷ, tỷ còn có thể kiên trì sao?.

Kiếm Vân vẻ mặt lo lắng nói.

- Không có việc gì.

Kiếm Thanh nhìn Kiếm Vân một cái ôn nhu nói. Nghỉ ngơi nửa khắc đồng hồ sau Kiếm Thanh liền triệu hoán chiến kiếm đám người Diệp Hạo lần nữa bước lên. Kiếm Thanh không có chú ý tới thời điểm nàng ngự sử chiến kiếm Diệp Hạo lại lặng yên động khắc một cái pháp ấn hư vô bên trên chiến kiếm ở dưới chân bọn hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận