Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1841: Ta Không Vội

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Qua điều tra sơ bộ, ta hoài nghi Diệp Hạo là Cao Giai Đan Sư.

Một thanh niên mở miệng nói.

- Thái Khang, ngươi không phải Cửu Phẩm Đan Sư sao?

La Châu Ngọc nhìn về phía một thanh niên.

Nghe vậy, Thái Khang gật đầu.

- Loại tôm tép nhãi nhép này giao cho ta đi.

- Ba ngày sau, Diệp Hạo sẽ công khai bán Tiên Đan, khi đó ngươi trước vạn chúng chú mục đưa lời khiêu chiến hắn.

Ánh mắt La Châu Ngọc lộ ra sát khí.

- Ta muốn để hắn thân bại danh liệt.

- Không cần vội vã giết chết hắn, ta phải từ từ làm nhục hắn.

La Kinh Thừa cắn răng nghiến lợi nói.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Diệp Hạo rất bất đắc dĩ.

Hắn không nghĩ tới mình trêu chọc phải Chân Truyền Đệ Tử của Thánh Đức Thư Viện.

Đối với Thánh Đức Thư Viện, Diệp Hạo sớm có nghe thấy.

Nhân Tộc đỉnh tiêm thế lực.

Từng đi ra không chỉ một vị Thần Linh.

- Chuyện này đều tại ta.

Vẻ mặt Hàn Sở Di tự trách nói.

- Nên tới sớm muộn cũng tới.

Diệp Hạo cười nói:

- Không sao.

- Nhưng với tính cách của La Châu Ngọc rất có thể sẽ trả thù ngươi.

- Trả thù thì trả thù thôi, ai sợ ai còn chưa biết.

Diệp Hạo vừa nói xong, Hàn Sở Di đã trừng lớn hai mắt.

- Ngươi có biết La Châu Ngọc là cao thủ Tiên Vương thập chuyển hay không?

- Vậy ngươi có biết ta cũng là cao thủ Tiên Vương thập chuyển?

Diệp Hạo trừng mắt lại nhìn nàng.

- A.

Hàn Sở Di kinh trụ.

- Đùa ngươi chơi thôi.

Diệp Hạo cười ha ha.

Hàn Sở Di trừng Diệp Hạo một cái.

Chuyện như vậy cũng có thể nói đùa à?

Thật ra, Hàn Sở Di đã đoán qua tu vi của Diệp Hạo.

Hơn phân nửa là Tiên Vương Cao Giai.

Điều này cũng là suy đoán của Hàn Trung và Hàn Trung Thành.

Về phần Tiên Vương Đỉnh Phong thì bọn hắn chưa từng nghĩ qua.

Bởi vì Diệp Hạo học qua thật sự quá nhiều kiến thức.

Đan Đạo, Trận Đạo, Khí Đạo, ba loại đại đạo này khiến cho tinh lực của hắn tiêu hao cực nhiều.

- Thật ra, ngươi nên từ bỏ Khí Đạo hoặc Trận Đạo.

Hàn Sở Di nói khẽ.

- Tại sao?

- Bởi vì điều này sẽ ảnh hưởng đến phát triển võ đạo của ngươi.

- Ta cảm thấy tu vi của ta vẫn có thể.

- Tu vi của ngươi giờ thật không tệ, nhưng cùng đỉnh tiêm so sánh, còn có một chút chênh lệch.

- Ví dụ như La Châu Ngọc.

- La Châu Ngọc chỉ là đệ tử Chân Truyền xếp thứ ba tại Thánh Đức Thư Viện thứ

Hàn Sở Di gật đầu.

- Mà các tộc khác đều có cường giả cấp bậc này.

Diệp Hạo đang định nói cái gì thì Hàn Trung Thành đi đến.

- Diệp Công Tử, Tông Văn Lâm muốn gặp ngươi.

- Tông Văn Lâm?

Diệp Hạo nghi ngờ nói.

Nhìn thấy thần sắc mờ mịt trên mặt Diệp Hạo, Hàn Sở Di nói:

- Ngươi không biết Tông Văn Lâm?

- Ta tại sao phải biết Tông Văn Lâm?

Hàn Sở Di thật sự không biết nói gì:

- Tông Văn Lâm là Thiếu Tộc Trưởng Tông gia, đồng thời cũng là đệ tử Chân Truyền thứ tư của Thánh Đức Thư Viện.

Diệp Hạo ồ một tiếng sau đó nói.

- Vậy Tông Văn Lâm tìm ta làm gì?

- Có thể đến để thu phục ngươi.

Hàn Sở Di trầm ngâm một chút nói.

- Thu phục ta?

Miệng Diệp Hạo sừng lộ ra một vòng trào phúng.

- Sau ba ngày, La Châu Ngọc chuẩn bị để cho Thái Khang khiêu chiến ngươi.

Lúc này, một giọng nói thong thả vang lên trong phòng, chợt một đạo thân ảnh áo bào tím âm thầm đi ra.

Diệp Hạo lườm thân ảnh kia một chút, trong mắt không có bao nhiêu vẻ ngoài ý muốn.

- Thái Khang?

Hàn Sở Di kinh hô.

- Sao hắn lại tới đây?

- Thái Khang là tùy tùng của La Châu Ngọc, chẳng lẽ ngươi ngay cả điều này cũng không biết?

Thân ảnh áo bào tím thản nhiên nói.

- Lần này hỏng rồi.

Trên mặt Hàn Sở Di lộ vẻ kinh hoảng.

- Thái Khang rất lợi hại hả?

Hàn Trung Thành nhìn thấy bộ dáng của Hàn Sở Di, vội hỏi.

- Mười năm trước, Thái Khang đã đặt chân đến Vương Cấp Cửu Phẩm Đan Sư, giờ khẳng định căn cơ đã ổn định.

Hàn Sở Di lo lắng nói, nhưng mà nàng lại nghĩ đến điều gì:

- Tông sư huynh, ngươi có thể giúp đỡ Diệp Công Tử hay không?

- Có thể.

Tông Văn Lâm cười nhạt nói:

- Chỉ cần hắn đồng ý đi theo ta, ta có thể ra mặt ngăn cản.

Diệp Hạo nhàn nhạt cười cười.

Tu vi của Tông Văn Lâm, Diệp Hạo liếc mắt đã nhìn ra.

Tiên Vương thập chuyển.

Nhưng mà hắn vừa mới đặt chân đến cảnh giới này không bao lâu.

Diệp Hạo tự tin mình một chiêu có thể trọng thương Tông Văn Lâm.

Hắn có tự tin như vậy, cũng có thực lực như vậy.

Từ khi tìm ra đại đạo của mình, Diệp Hạo không sợ bất kỳ người nào cùng giai.

Đạo!

Dung luyện ngàn vạn Thần Thông của bản thân.

Một loại cường đại từ bên trong.

Diệp Hạo vì sao muốn kiên trì tu luyện Đan Đạo, Trận Đạo và Khí Đạo?

Cũng bởi vì ba loại đại đạo này có thể dung nhập vào thể nội của hắn.

Trên thực tế, Diệp Hạo mỗi giờ mỗi khắc đều cường đại lên, mà loại cường đại tăng phúc này không quá rõ ràng, nhưng qua sau mười năm tám năm, vậy sẽ rất kinh khủng.

Giờ rất nhiều Thiên Kiêu tăng cường Tạo Hóa bản thân, nhưng ai có thể ngờ Diệp Hạo mỗi giờ mỗi khắc đều cường đại?

Nhìn thấy Diệp Hạo không có bất kỳ biểu thị gì, Hàn Trung Thành vội vàng nói:

- La Châu Ngọc để cho Thái Khang khiêu chiến Diệp Công Tử, Diệp Công Tử hoàn toàn có thể không đáp ứng.

- Ngươi xem thường La Châu Ngọc rồi.

Nghe vậy, Tông Văn Lâm thản nhiên nói:

- Nữ nhân La Châu Ngọc này tính tình bạo ngược, không đạt mục đích thề không bỏ qua, nàng kiểu gì cũng sẽ tìm được cơ hội làm cho Diệp Hạo phải đáp ứng tỷ thí.

- Tông Văn Lâm nói không sai, La Châu Ngọc là như vậy người.

Lúc này, một giọng nói nũng nịu vang lên giữa không trung, tiếp theo một thiếu nữ mặc lụa mỏng giẫm một đầu Hồng Lăng xuất hiện trong sân.

Thiếu nữ này không coi ai ra gì đi vào phòng của Diệp Hạo.

- Tiểu Miêu.

Ánh mắt Tông Văn Lâm lộ ra vẻ ngưng trọng:

- Ngươi tới đây làm gì?

Tông Văn Lâm cố nhiên cường hoành.

Nhưng Tiểu Miêu cũng không yếu.

- Đương nhiên đến gặp Diệp Hạo của ta.

Tiểu Miêu lấy tay nhỏ mềm mại không xương của mình đặt trên bờ vai Diệp Hạo:

- Muốn tỷ tỷ giúp ngươi ra mặt hay không?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua tay nhỏ của Tiểu Miêu, tiếp theo đưa tay ôm bờ eo của nàng, ánh mắt lộ ra đắm đuối:

- Được.

Thân thể Tiểu Miêu cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng lập tức ngưng tụ, nàng tàn nhẫn thở hổn hển mấy hơi thở hồng hộc mới nói:

- Diệp Hạo, theo tỷ tỷ đi gặp Tộc Trưởng chúng ta đi.

- Gặp Tộc Trưởng ngươi làm gì?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Tộc Trưởng chúng ta muốn gặp ngươi.

Nói tới đây, Tiểu Miêu trừng mắt nhìn hắn nói tiếp.

- Mỹ nữ linh miêu nhất tộc chúng ta rất nhiều, đến lúc đó có thể ban cho ngươi ba năm người.

- Nhưng ta nhìn trúng ngươi thôi.

Diệp Hạo đưa tay vuốt ve bờ eo của Tiểu Miêu.

- Để Tộc Trưởng của ngươi ban ngươi cho ta, thế nào?

Tiểu Miêu cũng chịu không nổi.

Bàn tay Diệp Hạo giống như có được một cỗ ma lực thần kỳ, làm cho nàng ý loạn.

Nàng vội vàng đẩy hắn sang một bên.

- Trong tộc, ta chỉ có tư chất trung thượng thôi.

Trên mặt Tiểu Miêu lộ ra nụ cười nói.

- Nhưng ta muốn ngươi, làm sao bây giờ?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Tiểu Miêu ráng nhịn một bàn tay đập chết Diệp Hạo, cắn răng nói:

- Tỷ tỷ ta một lòng Võ Đạo.

- Vậy thì lúc nào ngươi mới muốn lập gia đình.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói tiếp.

- Dù sao ta cũng không vội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận