Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2875: Thời Gian Thần Thông Quyết Đấu

Vẫn là chiêu này?

Khi nhìn thấy Diệp Hạo vận dụng quyền thuật lúc trước, trong mắt Khương Biệt loé lên tia sắc lạnh.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt Khương Biệt trở nên khó nhìn.

Bởi vì uy lực của Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn quyền của lần này mạnh mẽ lên không chỉ gấp đối.

Cửu Trọng Thiên!

Diệp Hạo vừa vận dụng Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền đồng thời còn vận dụng Cửu Trọng Thiên mà Ngân Hà truyền thụ cho hắn.

Trước đó Diệp Hạo đã tu hành đến cục hạn tầng thứ nhất, nhưng theo tu vi Diệp Hạo tăng lên đến Thần Hoàng tầng thứ năm, Cửu Trọng Thiên đã được Diệp Hạo thuận lợi tăng lên tới Cửu Trọng Thiên tầng hai.

Nói cách khác bây giờ sức chiến đấu của Diệp hạo đã tăng lên gấp đôi.

Diệp Hạo không bại lộ hết toàn bộ át chủ bài của mình.

Hắn chỉ tăng lên gấp 1,5 lần.

Nhưng như vậy đối với Khương Biệt mà nói đã là rất kinh khủng rồi.

Khương biệt vận dụng triệu hoán thuật cũng chỉ tăng lên gấp đôi mà thôi, hơn nữa bản thân Khương Biệt đã không phải đối thủ của Diệp Hạo rồi.

Trong nháy mắt hai nguời va vào nhau, Khương Biệt hoảng sợ phát hiện trên bề mặt lang nha bổng xuất hiện một vết nứt.

Tròng mắt của hắn cũng muốn trợn lồi lên.

Đây chính là pháp bảo dùng vật liệu Cấm Kỵ chế tạo thành.

Nhưng ngay sau đó Khương Biệt cũng không còn tâm tư suy nghĩ vấn đề này, bởi vì lực phản chấn cường hãn đã lan tràn đến cánh tay của hắn, gân cốt cùng huyết nhục hắn nhanh chóng bị tróc ra.

A!

Khương Bượt hét thảm lên.

Hắn quyết định nhanh chóng buông lỏng lang nha bổng ra, nhưng hắn vẫn bị quyền ý ngập trời bao vây lấy.

Lui!

Khương Biệt nhanh chóng lui lịa!

Chỉ là lúc này đây, nói lui là có thể lui được sao?

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn quyền đã vây chặt bốn phía.

- Mời tổ tiên ban cho ta lực lượng.

Vào thời khắc mấu chốt, Khương Biệt lại lần nữa gọi tổ tiên.

Chẳng qua khi đỉnh đầu hắn vừa mới xuất hiện miếu thờ, lập tức quyền ý xung quanh đẫ đánh xuyên qua hắn.

Hắn tê liệt ngã xuống trên mặt đất, miéu thờ kia cũng tiêu tán theo.

Diệp Hạo đi tới trước măt hắn, từ trên cao nhìn xuống.

- Đây chính là kết quả của việc không nghe gia gia. Nói.

Khương Biệt giận dữ.

Không nghe lão gia nói?

Tên này cho rằng mình là ai?

- Ta thực sự rất muốn biết, chỉ bằng tên như ngươi, làm sao lại dám công khai tuyên bố khiêu khích ta?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Diệp Hạo, đừng đắc ý. Ta bại, nhưng công khai khiêu chiến cũng khôgn phải mỗi mình ta.

Khương Biệt lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi có bản lãnh thì đánh bại hết bọn hắn đi.

- Từ lúc nào mà thiên kiêu của Khương tộc lại phải trông cậy tới người khác ra mặt dùm?

Diệp Hạo giễu cợt nói.

- Ngươi…?

Trong lúc nhất thời Khương Biệt không biết phản bác thế nào.

- Phàm là người công khai buông lời, ta sẽ bái phỏng từng người.

Diệp Hạo nói đến đây lại ngồi xổm trước mặt Khương Biệt rồi bóp cổ hắn, trước vẻ mặt khiếp sợ của toàn trường, nhét một viên đan dược đen như mực vào trong mồm hắn.

- Ngươi cho ta ăn đan dược gì?

Sắc mặt Khương Biệt lập tức thay đổi.

- Đây là một loại đan độc trong lúc rảnh rỗi ta nghiên cứu ra, loại đan độc này mỗi vào giờ tý sẽ phát tác, loại đau khổ đó ta thấy có lẽ ngươi sẽ không kiên trì được đâu.

Diệp Hạo cừoi híp mắt. nói.

- Đúng rồi, ngươi chỉ còn bảy ngày thôi.

- Là ý gì?

- Loại đau khổ đó càng ngày càng tăng, tới ngày thứ bảy sẽ chết bất đắc kỳ tử.

- Diệp Hạo, ngươi biết ngươi đang làm gì không?

- Ngươi muốn lấy Khương tộc ra để uy hiếp ta?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Nếu ngươi thấy hữu dụng thì cứ làm đi.

Khương Biệt trầm mặc không nói.

- Mà lúc này một mỹ nhân trung niên từ từ hạ xuống.

- Diệp công tử, nể mặt ta, bỏ qua cho Khương Biệt được không?

Diệp Hao nhìn nỹ nhân trung niên cười một cái nói.

- Nếu ta không phải nể mặt tiền bối, ta đã không cho hắn ăn độc đan rồi.

Mỹ nhân trung niên ngẩn người, ngay sau đó vui cười nói.

- Vậy ta phải cảm ta ngươi rồi.

- Tiền bối nếu nói như thế cũng không có vấn đề gì.

Diệp Hạo nói đến đây lại đổi đề tài.

- Tiền bối bây giờ còn có chuyện gì sao?

- Sao vậy?

- Nếu tiền bối không có chuyện gì vậy tiếp tục vất vả củng cố thời không xung quanh.

Diệp Hạo nói xong, ánh mắt tràn đầy lạnh lùng nhìn về phía Không Không nói.

- Ta còn có một vài ân oán cần giải quyết.

Không Không hừ lạnh một tiến nói.

- Diệp Hạo, ngươi cho rằng ngươi đánh bại Khương Biệt, vậy có thể là đối thủ của ta sa?

- Không Không, ta thực sự rất muốn biết ngươi lấy dũng khí từ đâu để nói với ta lời đó.

Diệp Hạo im lặng nói.

- Diệp Hạo, ngươi có thể tung hoành ở Vương cấp, nhưng không có nghĩa là khi ở Hoàng cấp ngươi cũng có thể như vậy.

Không Không lạnh lùng nói.

- Ta sẽ nói thật cho ngươi hay, ngươi đã trở thành quá khứ rồi.

Tiếng nói vừa rơi xuống, thân ảnh của Không Không cũng đồng thời biến mất ngay tại chỗ.

Không gian chi thuật.

Diệp Hạo phát hiện thần niệm của mình căn bản không thể khóa chặt dược thân ảnh của Không Không.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Diệp Hạo không có biện pháp nào.

Xoát!

Thân ảnh của Diệp Hạo cũng biết mất.

Khi vận dụng lưu quang chi thuật, Diệp Hạo đã bắt được tung tích của Không Không.

Hắn để ý thấy Không Không không ngừng di chuyển bên trong không gian thứ nguyên.

Không gian thứ nguyên bên người hắn cũng không ngừng vặn vẹo biến ảo.

Khó trách thần niệm không thể khoá chặt được hắn.

- Diệp Hạo đâu?

Trên mặt Không Không lộ ra vẻ kinh sợ.

Những năm này Không Không tự nhận Không Gian chi thuật của mình tăng lên không chỉ một ít.

Hắn cảm thấy về phương diện tốc độ, ở thế hệ tuổi trẻ không có mấy người có thể so được hắn.

Nhưng bây giờ sao Diệp Hạo lại biến mất?

Sau một khắc, hán cảm thấy lông tơ cả người mình đều bị nổ tung, bởi vì Diệp Hạo đang xuất hiện ở vị trí không gian thứ nguyên của hắn.

- Sao ngươi có thể làm được?

- Khi tốc độ nhanh đến cực hạn, mọi thứ đều không phải là vấn đề.

Diệp Hạo nói đến đây, một quyền trên tay liền háo thành một chuôi chiến kiếm.

Chiến kiếm hoành không;

Kiếm ý tung hoanh;

Không Không lập bức bị buộc ra khỏi không gian thứ nguyên.

Hắn âm trầm nhìn về phía Diệp Hạo cách đó không xa.

- Không ngờ ngươi vậy mà chiếm được một môn thân pháp Siêu Thoát cảnh.

Lời Không Không nói khiến rất nhiều thiên kiêu đều phải biến sắc.

Những thiên kiêu này vì sao lại xem thường Diệp Hạo? Đó là bởi vì cảm thấy Diệp Hạo không có truyền thừa Siêu Thoát cảnh.

Mà bây giờ Diệp Hạo lại đánh thẳng mặt ngay tại chỗ.

- Bây giờ ngươi mới nhận ra sao?

Diệp Hạo. nhìn Không Không, trên mặt lộ ra tia trào phúng.

- Không Không, những năm này ngươi tăng lên rất nhiều, nhưng ta cũng không hề dậm chân tại chỗ.

- Ngươi cho rằng mình nắm giữ một môn thân pháp Siêu Thoát cảnh là có thể làm gì được ta sao?

Không Không nói đến đây, hai tay kết lên pháp ấn.

Khi pháp ấn hình thày, Diệp Hạo liền phát hiện thời gian xung quanh hắn bắt đầu nghịch chuyển.

Thời gian nghịch chuyển!

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra tia kinh ngạc.

Từ Không Gian chi thuật mà Không Không lĩnh ngộ được Thời Gian chi thuật?

Thú vị đấy!

Sau một khác, Diệp Hạo liền vận dụng Tổ Bản Hoàn Nguyên chi thậut.

Đây là thần thông mà Thời Gian chi chủ truyền thụ cho hắn.

Cũng có hiệu quả nghịch chuyển thời gian giống như vậy.

Hai loại thuật pháp thiời gian va chạm mãnh liệt ở giữa không trung, thiên kiêu bốn phía đều khiếp sợ phát hiện thời gian xung quanh bọn họ cũng bắt đầu vặn vẹo.

- Lui.

- Mau lui lại.

- Thời gian chi thuật của bọn họ đã không còn ở vị trí chiến trường của bọn họ nữa.

- Chỉ là không biết ai cao hơn?

- Ta nghĩ Diệp Hạo hẳn không được.

- Bây giờ vẫn khó mà nói được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận