Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1593: Phủ lên

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

- Thiên Kiếm Tông các ngươi thật phách lối.

Ánh sáng lạnh trong mắt Diệp Hạo hóa thành sát khí.

Người thanh niên kia rên một tiếng, lảo đảo lùi lại mấy bước, khóe miệng tràn ra máu tươi.

- Ngươi biết ngươi đang làm gì không?

Thanh niên kia chỉ vào Diệp Hạo, quát.

Diệp Hạo không hề phản ứng mà chỉ phất tay hút đệ tử Cổ Tượng Tông đón tiếp mình tới bên cạnh, một đạo Đan Ấn ba động cường hoành tràn vào thể nội của đệ tử kia, thương thế hắn nhanh chóng khôi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được

Qua mấy hơi thở, thương thế người đệ tử kia khôi phục không sai biệt lắm.

- Muốn báo thù không?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

Hắn muốn đáp, nhưng dường như nghĩ đến điều gì, cuối cùng vẫn im lặng không nói.

- Đi thôi, làm việc ngươi muốn làm.

Diệp Hạo nhìn hắn, nói

- Ta sẽ bảo hộ ngươi chu toàn.

Nghe được như thế, trong mắt người hắn lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Diệp Hạo thân phận gì?

Hắn như thế nào không biết?

Diệp Hạo nếu đã nói sẽ bảo vệ hắn chu toàn, như vậy khẳng định sẽ bảo vệ được hắn.

Thiên Kiếm Tông xác thực rất mạnh.

Nhưng Diệp Hạo cũng không yếu!

Người đệ tử đi đến trước mặt thanh niên kia rồi vung tay lên.

Thanh niên vừa định phản kích thì phát hiện toàn thân đã bị cầm giữ.

Ba!

Quai hàm của hắn tức khắc sưng lên.

Ba!

Xương mũi hắn kia bị đánh gãy.

Ba!

Khóe miệng của hắn bị xé rách.

Ba!

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)

. . .

Diệp Hạo không biết hành động vả mặt có thể bị nghiện hay không.

Chứ người đệ tử của Cổ Tượng Tông kia sau khi đánh 100 cái tát vẫn không có xu thế dừng lại.

Mà tên đệ tử Thiên Kiếm Tông đã sớm bất tỉnh!

Những Đệ Tử còn lại của Thiên Kiếm Tông không phải không muốn cứu, nhưng bọn họ đã bị Diệp Hạo giam cầm không thể nhúc nhích.

- Đổi người khác đi!

Diệp Hạo chỉ ba tên đệ tử Thiên Kiếm Tông còn lại nói.

Vương Man lúc này tựa như tỉnh lại từ trong mộng.

Hắn xoa xoa bàn tay dính máu lên người, sau đó đi về hướng ba tên Đệ Tử Thiên Kiếm Tông.

Ba!

Ba!

Ba!

Vang lên không dứt!

Rất nhanh 3 tên đệ tử còn lại của Thiên Kiếm Tông cũng bị đánh thành đầu heo.

- Treo bọn họ lên ngoài sơn môn.

Diệp Hạo nhìn Vương Man nói.

Vương Man lại nhìn về phía Tông Chủ - Lâm Hồng.

Kỳ thật Lâm Hồng đã sớm tới, nhưng hắn không có ngăn cản.

Lâm Hồng trừng mắt Vương Man một cái

- Diệp Công Tử nói, ngươi không nghe sao?

Nghe vậy, Vương Man vung tay lên cuốn tới bốn tên kia đến giữa không trung, sau đó treo chúng lên sơn môn.

- Đây là một khối Lưu Ảnh Thạch.

Diệp Hạo đưa cho Vương Man một khối tinh thạch rồi nói.

- Thác Ấn nội dung khối Tinh Thạch này xuống rồi truyền bá cho toàn bộ Lục Trọng Thiên.

- Tuân mệnh.

Vương Man vội đáp lời.

Sau khi Vương Man rời đi, Lâm Hồng vội vàng tiến lên đón.

- Diệp Công Tử.

- Lâm Tông Chủ, việc này đối với Cổ Tượng Tông các ngươi không ảnh hưởng gì chứ?

- Cổ Tượng Tông Chúng ta có được ngày hôm nay đều nhờ Diệp Công Tử ban cho.

Lâm Hồng nhẹ nhàng lắc đầu

- Chỉ cần Diệp Công Tử ngươi nói một câu, Cổ Tượng Tông ta bất chấp sinh tử đi theo.

Lâm Hồng làm người tương đối chất phác.

Thế nhưng chất phác không có nghĩa khờ khạo!

Diệp Hạo có thân phận cỡ nào?

Yêu Nghiệt của Cửu Trọng Thiên!

Thế Lực phía sau Diệp Hạo không kém gì Thiên Kiếm Tông.

Hơn nữa bản thân Lâm Hồng cũng cực kỳ chán ghét Thiên Kiếm Tông, bởi vậy tại thời điểm này tự nhiên chọn Diệp Hạo.

Ai sẽ lựa chọn một người ngang ngược càn rỡ?

Lâm Hồng bồi Diệp Hạo đi tới phòng khách, sau đó hai người hàn huyên một hồi, Diệp Hạo lên tiếng.

- Lâm Tông Chủ, lần này rất có thể ta sẽ cùng Thiên Kiếm Tông gây thù, không biết ngươi có cân nhắc qua đường lui cho Cổ Tượng Tông hay chưa?

- Cổ Tượng Tông là Thiên Lôi của Diệp Công Tử, chỉ cần ngươi lên tiếng là được.

Lâm Hồng hơi chút trầm ngâm rồi trầm giọng nói.

Đây chính là biểu lộ trung thành.

- Cổ Tượng Tông các ngươi cũng do ta liên lụy.

Diệp Hạo nhìn Lâm Hồng nói.

- Bởi vậy ta sẽ phụ trách Cổ Tượng Tông các ngươi đến cùng, nhưng ngươi cũng phải biết ta sẽ không ở lại Cổ Tượng Tông quá lâu. Như vậy, sau khi ta ly khai Lục Trọng Thiên sẽ mang các ngươi đi Viêm Hoàng Tông.

- Đa tạ Diệp Công Tử.

Lâm Hồng kinh hỉ cảm tạ.

Tuy Viêm Hoàng Tông bây giờ không có quá nhiều cao thủ, thế nhưng tiềm lực phát triển rất lớn.

Tương lai nhất định sẽ trở thành Đại Thế Lực vô thượng.

Cổ Tượng Tông có thể đi theo Viêm Hoàng Tông chính là một cơ duyên rất lớn.

Cổ Tượng Tông hiện tại chỉ có một Thiên Kiêu.

Đó chính là Vương Tượng. Thế nhưng Vương Tượng cũng chỉ là một Thiên Kiêu bình thường, tương lai có thể đặt chân lên Tiên Vương cảnh đã tốt lắm rồi. Dù Vương Tượng đã chiếm được Tạo Hóa Chi Quang cùng Đại Đạo Chi Hoa, nhưng tương lai có thể đặt chân lên Tiên Vương Trung Giai hay không lại lại rất khó nói. Muốn xuyên qua đại bình chướng của Thế Giới mà không có thực lực Tiên Vương Cao Giai thì làm không được.

Nói cách khác, tương lai Cổ Tượng Tông muốn tiến về Ngũ Trọng Thiên thì phải đi theo một Đại Thế Lực hoặc phải trả đại giới.

Nhưng mà cho dù lựa chọn nào, bọn họ cũng không thể mang theo toàn bộ Đệ Tử.

Lúc ấy Cổ Tượng Tông chỉ có thể mang một bộ phận tinh anh rời đi.

Mà hiện tại đi theo Diệp Hạo sẽ không cần lo lắng vấn đề này.

Lâm Hồng tin tưởng Diệp Hạo sẽ xử lý ổn thỏa.

- Đi xử lý một chút sản nghiệp của Cổ Tượng Tông đi.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Dù ít một chút cũng không sao.

- Tuân mệnh.

Lâm Hồng cung kính đáp.

- Đúng rồi, hiện tại phát động tình báo của các ngươi đi, thăm dò một chút tin tức về hai người Thiên Kiếm Tông đang truy nã.

Diệp Hạo lập tức nghĩ tới điều gì.

- Tuân mệnh.

- Vương Tượng đâu?

- Vương Tượng đang tu luyện.

- Kêu hắn tới đây.

Không bao lâu sau, Vương Tượng đồng hành cùng Lâm Hồng đi đến.

- Vương Tượng, ngươi còn giữ liên hệ với những Thiên Kiêu kia không?

- Còn.

- Hiện tại ngươi liên hệ với bọn họ, bảo bọn họ phát động tình báo của Tông Môn, đi thăm dò tin tức về hai người Thiên Kiếm Tông truy nã, vừa có tin tức thì thông tri ta.

Diệp Hạo nhìn hắn, nói.

- Nếu ai có thể tìm được một chút dấu vết để lại, ta sẽ đưa người đó một viên Thập Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan.

Diệp Hạo vừa nói xong, Vương Tượng sáng hai mắt.

Hắn không cần Thập Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan, nhưng không có nghĩa Tông Môn không cần.

Thập Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan mang ý nghĩa một Tiên Vương!

Sau khi Vương Tượng rời khỏi, Diệp Hạo nhìn về phía Lâm Hồng

- Ngươi hiện tại đã là Tiên Tôn Bát chuyển?

- Ừm, dừng lại tại cảnh giới này rất lâu rồi.

Lúc Lâm Hồng nói câu nói này toàn thân kích động đến run rẩy, bởi vì Lâm Hồng ý thức được Diệp Hạo rất có thể sẽ cho hắn một phần cơ duyên.

- Cái này cho ngươi!

Diệp Hạo đưa cho Lâm Hồng một bình ngọc.

Sau khi Lâm Hồng tiếp nhận, phát hiện bên trong bình ngọc có một viên Tiên Đan phát ra ba động cường hoành.

- Đây là Thập Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan?

- Không phải.

Lửa nóng trong lòng Lâm Hồng tức khắc nguội đi một chút

- Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan?

- Không phải.

- Vậy đó là cái gì?

Lâm Hồng giật mình.

Thập Phẩm không phải, Cửu Phẩm cũng không phải, hẳn không phải Bát Phẩm chứ? Bát Phẩm đối với bản thân hắn không có tác dụng nha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận