Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 973: Nịnh bợ

Uy thế Đại Tinh Thần, chỉ có cường giả Tiên Vương mới có thể nắm giữ.

Trong khoảnh khắc, cấm chế Tứ Hải Vương Phủ đã bị phá hai tầng, sau khi Tứ Hải Vương Thường Thanh kịp phản ứng đã nhanh chóng xuất thủ, ngay lúc hai đạo Đại Tinh Thần Chi Thế va chạm phía trên Thường gia, một cái hắc động to lớn rõ ràng xuất hiện giữa không trung, ba động kinh khủng khiến cho tu sĩ trong cả tòa Tiên Đình chấn kinh.

Bậc động tĩnh này tự nhiên không có khả năng giấu giếm được trung niên trong sân.

Trung niên là cường giả Tiên Tôn.

Tứ Hải Vương Phủ phát sinh chiến đấu, vị này mới cảm ứng được.

Bởi vì cảm ứng được nên hắn mới run sợ kinh hãi.

- Đại Tinh Thần giao phong, ai đang đánh với Tứ Hải Vương?

Trung niên nói đến đây đột nhiên nghĩ đến cái gì

- Ngươi mời Trấn Bắc Vương sao?

- Bỏ chữ mời đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Còn nữa, ngươi chỉ cảm thấy có một vị Tiên Vương đối phó Tứ Hải Vương sao?

Động tĩnh do hai vị Tiên Vương giao thủ lớn biết bao nhiêu?

Rất lớn, rất lớn.

Lớn đến mức toàn bộ cường giả cấp bậc Tiên Vương đều biết.

- Diệp Hạo là đệ tử lão tiền bối Vô Cương, hắn là người Tứ Hải Vương Phủ có thể ức hiếp sao?

Trấn Bắc Vương vừa dứt lời lại xuất thủ đánh về phía Tứ Hải Vương lần nữa.

- Cái gì?

- Diệp Hạo!

- Sư tôn Diệp Hạo là Vô Cương?

- Không phải Vô Cương đã sớm Phá Toái Hư Không thành Thần rồi sao?

- Người Tứ Hải Vương Phủ khi dễ Diệp Hạo? Tứ Hải Vương Phủ gan to bằng trời?

- Tứ Hải Vương, đồ đệ Vô Danh ta là tùy tùng Diệp Hạo, người Tứ Hải Vương Phủ nhục nhã Diệp Hạo, các ngươi có nên cho ta một cái giao phó không?

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện phía trên Tứ Hải Vương Phủ, tiếp lấy, một đạo Đại Tinh Thần uy thế kinh khủng ngưng tụ không tan, mơ hồ toát ra uy thế ngập trời.

- Diệp Hạo là hảo hữu đồ đệ Trác Tinh Nhi ta, Tứ Hải Vương, hôm nay ngươi nhất định phải xuất ra một cái thuyết pháp.

- Diệp Hạo là hảo hữu đồ đệ Ngọc Long ta, Tứ Hải Vương, hôm nay nếu ngươi không cho một cái giao phó, đừng trách ta không khách khí với ngươi.

- Lão tiền bối Vô Cương là người ta kính nể, hiện tại người Tứ Hải Vương lại ức hiếp đệ tử hắn, Cổ Thiên Thư ta không đồng ý.

Ngắn ngủi mấy hơi thở, phía trên Tứ Hải Vương Phủ đã xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh.

Trên người hơn mười đạo thân ảnh đều chảy xuôi khí tức kinh khủng như vực sâu.

Cả người Tứ Hải Vương bị choáng váng.

Chuyện gì đã xảy ra?

Những Tiên Vương này ra mặt cho Diệp Hạo?

Tứ Hải Vương Phủ đắc tội Diệp Hạo từ lúc nào?

- Chư vị, chuyện này có lẽ hiểu lầm.

Tứ Hải Vương vội nói.

- Hiểu lầm?

Trấn Bắc Vương vung tay lên, không gian trước mặt hắn bị vỡ ra từng tầng, sau đó, thân ảnh Diệp Hạo chật vật xuất hiện trước mặt đám người

- Thiên chi kiêu tử Đằng Long Các bị người Tứ Hải Vương Phủ nhục nhã, ngươi còn nói chuyện này có hiểu lầm?

Hơn 10 vị Tiên Vương nhìn thấy toàn thân Diệp Hạo dính nước trà, ánh mắt toàn bộ bọn họ trở nên lạnh lùng nhìn Tứ Hải Vương.

Người sống nhờ khuôn mặt.

Huống chi thiên chi kiêu tử như Diệp Hạo.

Hiện tại, Diệp Hạo dưới ánh mắt mọi người bị người ta giội một thân nước trà.

Đây không phải biến tướng mà đánh mặt sao?

- Thường Vị, ai bảo ngươi tới đây?

Tứ Hải Vương khẽ động tâm thần, trung niên lập tức xuất hiện trong sân.

Trung niên đang muốn nói cái gì, sắc mặt hắn đột nhiên đại biến.

Bởi vì ngay lúc Tứ Hải Vương xuất hiện, hơn 10 vị Tiên Vương khác cũng xuất hiện theo, hơn nữa, bọn họ còn vây Tứ Hải Vương ở giữa.

- Ta...ta...

Đến hiện tại, nếu Thường Vị còn không ý thức được thanh niên trước mắt có thân phận khó có thể tưởng tượng, hắn cũng sống uổng phí những năm này.

- Nếu ngươi không muốn cả nhà bị liên lụy, thì thành thành thật thật nói chuyện này ra cho ta.

Tứ Hải Vương đè nén lửa giận, gào thét lên.

Nghe được Tứ Hải Vương nói như vậy, Thường Vị sao còn dám ẩn tàng

- Ta phụng mệnh lệnh tam phu nhân đi Vũ Lâm Quân Chấp Pháp Đường cứu Đỗ Lỗi, Đỗ Uy ra.

- Tam phu nhân?

Nghe được như thế, Tứ Hải Vương nắm đại thủ hướng về phía Tứ Hải Vương Phủ, sau một khắc, một trung niên phụ nhân ung dung hoa quý xuất hiện trong sân.

- Cô lớn.

Đỗ Lỗi, Đỗ Uy sớm bị trận thế bậc này dọa sợ, thấy được trung niên phụ nhân giống như bắt được một cọng cỏ cứu mạng.

Khiến Đỗ Lỗi, Đỗ Uy không ngờ là trung niên phụ nhân không thèm nhìn hai anh em bọn họ, bà ta cẩn thận từng li từng tí nhìn Tứ Hải Vương, nói

- Lão gia, không biết người gọi ta đến nơi này làm gì?

- Nói lại chuyện một lần từ đầu chí cuối cho ta nghe.

Tứ Hải Vương lạnh lùng nhìn Thường Vị, nói.

- Ta nghĩ vị này có rất nhiều chuyện không rõ ràng, nếu Tứ Hải Vương tiền bối không ngại hãy để ta kể một lần a.

Lúc này, Tô Tử Hiên tiến lên một bước, nói.

- Nói.

Tứ Hải Vương nhìn Tô Tử Hiên.

- Lúc hai vị bằng hữu Diệp công tử đột phá cảnh giới Tiên Chủ ở trong đình viện, không ít tu sĩ đến đây nhìn trộm, chư vị tiền bối cũng biết nhìn trộm kẻ khác đột phá vốn là chuyện tối kỵ trong tu hành.

Tô Tử Hiên nói khẽ

- Bởi vậy, Diệp công tử chấn nát thần niệm của tu sĩ nhìn trộm, nhưng ai ngờ Đỗ Uy ỷ vào đại ca hắn Đỗ Lỗi là một phó tướng Vũ Lâm Quân, cậy mạnh xông vào còn chưa tính, đã vậy hắn còn muốn lột da tróc thịt Diệp công tử.

- Diệp công tử trừng trị đánh Đỗ Uy một trận, lúc đó, Đỗ Uy ra lệnh đồng đảng gọi đại ca hắn tới, Đỗ Lỗi ỷ vào quyền cao chức trọng mang theo mấy tên Thị Vệ tới muốn bắt Diệp công tử đến cầm tù tại Vũ Lâm Quân.

- Diệp công tử không muốn làm lớn chuyện lên nên nhờ vả ta giải quyết.

- Nhưng hôm nay, ai ngờ người Tứ Hải Vương Phủ xông vào phòng thẩm vấn Vũ Lâm Quân nói muốn dẫn đi hai huynh đệ Đỗ Lỗi, Đỗ Uy, phụng mệnh lệnh Tứ Hải Vương.

- Dưới tình huống này có ai dám hỏi đến, Vũ Lâm Quân đành phải ngoan ngoãn thả người.

- Nhưng hai huynh đệ Đỗ Lỗi, Đỗ Uy đến chết không cũng đổi tính, hôm nay, bọn họ tới đây không chỉ nhục nhã, càng giội nước trà lên mặt Diệp công tử, lúc Diệp công tử muốn động thủ lại bị thần niệm vị này gắt gao khóa lại.

- Đây là những điều ta biết.

Sắc mặt Tứ Hải Vương âm trầm sắp nhỏ nước.

Tam phu nhân cuống quít quỳ xuống.

- Lão gia, ta nhất thời hồ đồ, cầu xin ngươi thứ tội.

Nhìn bộ dáng tam phu nhân khóc lóc, Tứ Hải Vương lạnh lùng lên tiếng

- Ngươi có biết tư tâm của ngươi xém chút nữa đã tống táng Thường gia chúng ta không?

Tứ Hải Vương cũng không phải nói chuyện giật gân.

Thế hệ tuổi trẻ Thường gia có tu vi cao nhất là Thường Hi.

Mà Thường Hi lại không có tư cách vấn đỉnh Tiên Vương, nói cách khác, Thường gia đã bắt đầu xuống dốc. Lúc này không bảo trì quan hệ tốt cùng thế hệ tuổi trẻ, chẳng lẽ đợi đến lúc thế hệ trẻ trưởng thành thay thế Thường gia sao?

Còn nữa, Diệp Hạo là ai?

Dù trong Thập Đại Cự Đầu, hắn cũng là số một số hai.

Thiên tài bậc này là người mà Thường gia có thể đắc tội nỗi sao?

Hôm nay, những Tiên Vương này đứng ra vì cái gì?

Còn không phải muốn che cành ô liu cho Diệp Hạo sao?

Nói cách khác, cường giả Tiên Vương đang nịnh bợ người mà Thường gia đắc tội đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận