Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3228: Đế Cơ Tự Tin

Tốc độ Diệp Hạo đến Đệ Cửu vực ngày càng nhanh.

Nếu như nói trước đó Đế Cơ còn không có quá nhiều hứng thú với Diệp Hạo, vậy bây giờ từ khi Diệp Hạo lấy được công pháp Nghịch Thương Thiên của Phượng Tuyết, nàng cũng hứng thú với Diệp Hạo nhiều hơn.

Trong lòng của nàng thậm chí còn có một chút chờ mong, chờ mong Diệp Hạo sớm ngày đi tới trước mặt nàng.

- Ngươi không quan tâm đến bối cảnh của Diệp công tử sao?

Thược Dược trầm ngâm một chút vẫn hỏi.

- Cần để ý sao?

Đế Cơ thản nhiên nói.

Thược Dược khẽ giật mình.

Một câu này của Đế Cơ thực sự quá bá đạo.

Rõ ràng không thèm để Diệp Hạo ở trong mắt.

. . .

Công pháp Nghịch Thương Thiên rất bá đạo, cũng rất thâm ảo.

Nếu không phải do Diệp Hạo nắm giữ công pháp nghịch thiên Đại Mộng Tam Thiên Niên, hắn muốn hoàn toàn khống chế trong thời gian ngắn là chuyện không thể nào.

Thứ mà hắn thiếu nhất bây giờ chính là thời gian.

Hắn không có nhiều thời gian để lãng phí.

Có Đại Mộng Tam Thiên Niên, Diệp Hạo có thể nghiên cứu kỹ môn công pháp này hơn, hắn cũng có thể tìm ra điểm thiếu hụt của nó.

Dù sao hiện tại Diệp Hạo mới đến Thần Vương cảnh trung giai, khoảng cách đến Siêu Thoát cảnh vẫn còn rất xa.

Thời gian cứ thấm thoát trôi qua.

Diệp Hạo du lịch ở Đệ Tam vực một vòng rồi đi đến Đệ Tứ vực.

Dừng chân ở Đệ Tứ vực đại khái ba năm sau Diệp Hạo lại lên đường đi tới Đệ Ngũ vực.

- Rốt cục cũng đặt chân đến Thần Hoàng cảnh.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

- Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã đặt chân đến Thần Hoàng cảnh, dù không nói xưa nay chưa từng có cũng không xê xích gì nhiều.

Phượng Tyết nhìn Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Ngươi đang trào phúng ta sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta đang lo lắng cho ngươi.

Phượng Tuyết nhẹ nhàng nói.

- Ngươi tiến cảnh càng nhanh, tương lai khi đặt chân đến Quá Khứ cảnh, phản phệ cũng sẽ càng mạnh, bây giờ ta cũng có thể tưởng tượng được ra lúc đó ngươi bị phản phệ nghiêm trọng đến mức nào.

- Ngươi có từng nghĩ đến một vấn đề?

Diệp Hạo nhìn Phượng Tuyết nói.

- Vấn đề gì?

- Ngươi cảm thấy Đế Cơ có thể tu hành từng bước sao?

- Chuyện này. . . .

Phượng Tuyết ngây ngẩn cả người.

Nhưng có thể sao?

Đế Cơ và Diệp Hạo đều là giữa đường tu hành.

Nói cách khác Đế Cơ căn bản không có khả năng từng bước tu hành.

Tu hành cần lắng đọng.

Diệp Hạo chờ không nổi, Đế Cơ có thể chờ được?

- Ngươi muốn nói gì?

Sau nửa ngày Phượng Tuyết nhìn Diệp Hạo nói.

- Ý ta muốn nói rằng việc Đế Cơ có thể làm, ta cũng có thể làm.

Diệp Hạo mỉm cười.

- Việc Đế Cơ không thể làm, ta cũng có thể làm được.

- Ngươi quá tự tin.

Phượng Tuyết mới vừa nói đến đây, Diệp Hạo đã nhàn nhã nhìn về phía xa.

Chỉ thấy một chiếc chiến hạm đang lao đến phía bọn hắn.

- Chiến hạm Hoàng cấp cao cấp.

Phượng Tuyết khẽ giật mình nói.

- Tay nghề thật kém.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua liền lãnh đạm nói.

- Ngươi cho rằng trình độ luyện khí của ai cũng có thể so được với ngươi?

Phượng Tuyết không khỏi cười nói.

- Với trình độ của ngươi thì nên so với Đệ Cửu vực thì hơn.

Vừa nói đến đây, chiếc chiến hạm đã đi tới trước mặt bọn hắn.

- Hai vị, mau chạy.

Một thanh niên trên chiến hạm hét lớn.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng dò hỏi.

- Bây giờ Ngạt tộc đang huỷ diệt toàn bộ truyền thừa của Thánh Hoả đại lục.

Một thiếu nữ thanh y đứng ở bên cạnh thanh niên kia khổ sở nói.

- Cả Ly Hoả tông chỉ còn lại chúng ta mà thôi.

- Không tốt, Ngạc tộc sắp đuổi kịp.

Lúc này thanh niên kia nói gấp.

Diệp Hạo nhìn về phía xa.

Chỉ thấy một thân ảnh to lớn vượt qua vô tận không gian truy sát mà đến.

Khi chiếc chiến hạm muốn phá vỡ không gian lại phát hiện không gian nơi này đã bị giam cầm.

- Đáng chết.

Thanh niên kia liều mạng điều động chiến hạm, nhưng cuối cùng vẫn phát hiện không thể làm gì được.

- Chạy không thoát.

Trên mặt thiếu nữ thanh ý tràn ngập vẻ không cam lòng.

- Sao các ngươi không chạy tiếp?

Sau một khắc một thân ảnh xuất hiện ở phía trước chiến hạm.

Trên người hắn là một lớp vảy vừa dày vừa nặng, toàn thân tràn ra uy áp kinh khủng đến mức thiên địa xung quanh cũng phải run rẩy.

- Thần Hoàng đỉnh phong.

Diệp Hạo liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tu vi của tu sĩ Ngạc tộc kia.

nhìn liếc mắt liền nhìn ra tôn kia Ngạc tộc tu vi.

Dù sao nếu không có tu vi như vậy cũng sẽ không thể giam cầm được chiếm hạm Thần Hoàng trung kỳ.

- Ồ, còn có cá lọt lưới.

Ngay sau đó ánh mắt của tu sĩ Ngạc tộc kia rơi vào trên người Diệp Hạo.

Diệp Hạo mỉm cười nói.

- Nể mặt ta, buông tha cho bọn họ được không?

Tu sĩ Ngạc tộc nghe vậy liền cười ha hả.

- Ngươi cho rằng mình là ai?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, chiến hạm dưới chân hắn liền xuất hiện một pháp đài.

Trên pháo đàu xuất hiện một tia laser, tia laser xuyên qua chân không chỉ thẳng vào mi tâm hắn.

Cùng lúc đó một luồng năng lượng đáng sợ dần hội tụ, chấn động tản ra khiến tu sĩ Ngạt tộc kia cũng phải khiếp sợ.

- Chiến hạm Thần Hoàng đỉnh phong?

Khi cảm nhận được cỗ năng lượng này, khắp khuôn mặt tu sĩ Ngạc tộc kia tràn ngập vẻ ngạc nhiên.

Hắn quả thật là Thần Hoàng đỉnh phong, nhưng nó cũng không có nghĩa là hắn có thể là đối thủ của chiến hạm Thần Hoàng đỉnh phong.

- Bọn họ là đệ tử Ly Hoả tông, Ngạc tộc chúng ta nhất định phải giết.

Tu sĩ Ngạc tộc kia trầm mặc một chút vẫn phải nói.

- HIện tại các ngươi có thể rời đi, ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Nếu chúng ta không rời đi thì sao?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

- Cao thủ Ngạc tộc chúng ta đang ở gần đây, chỉ cần ta gọi một tiêngs, vài phút là có thể đuổi tới. Ngươi thật sự muốn đối địch với Ngạc tộc ta?

Cao thủ Ngạc tộc kia nói xong liền lén lút gửi tin tức cho cường giả trong tộc.

- Công tử, cẩn thận hắn truyền tin cho Ngạc tộc.

Thiếu nữ thanh y vội vàng nhắc nhở.

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Ta tin mọi thứ đều có thể xử lý được.

Nói đến đây Diệp Hạo lại nhìn về phía tu sĩ Ngạc tộc kia nói.

- Ta không muốn trở thành địch với Ngạc tộc các ngưi, vả lại các ngươi cũng đã giết không ít đệ tử Ly Hoả tông, the ta thấy chuyện này cũng nên dừng tại đây đi.

- Ngươi để cho ta suy nghĩ một chút.

Ánh mắt tu sĩ Ngạc tộc kia loé lên một cái rồi âm trầm nói.

Nhìn thấy một màn này, thanh niên kia vội vàng truyền âm nói,

- Công tử, hắn nhất định đang chờ cao thủ trong tộc tới, ngươi tuyệt đối không nên mắc lừa.

Diệp Hạo không quan tâm.

Đại khái qua mười lần hô hấp, tu sĩ Ngạc tộc kia bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy đề nghị của ngươi không tốt.

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Diệp Hạo cau mày nói.

- Hai người các ngươi cũng ở lại đi.

Tu sĩ Ngạc tộc kia vừa nói đến đây, sau lưng hắn liền xuất hiện một thân ảnh còn to lớn hơn.

Thân ảnh kai giống như một dãy núi vừng vàng trấn áp bốn phương tám hướng.

- Ngươi lừa ta?

Diệp Hạo chất vấn.

- Bây giờ ngươi mới phát hiện ra sao?

Ánh mắt tu sĩ Ngạc tộc kia nhìn Diệp Hạo chẳng khác gì đang nhìn một thằng ngu.

- Ta chỉ muốn cho ngươi một con đường sống.

Diệp Hạo nói đến đây, năng lượng bên trong pháo lập tức tăng vọt.

Chỉ trong nháy mắt đã tăng lên đến Nửa Bước Cấm Kỵ.

Khi đến trình độ này, phần năng lượng kia vẫn tiếp tục tăng.

- Chờ đã.

Thân ảnh như ngọn núi lớn kia vội vàng kêu lên.

Hắn cũng chỉ là Nửa Bước Cấm Kỵ

Làm sao có thể chống lại năng lượng pháp Cấm Kỵ cấp chứ?

Ầm!

Cũng đúng lúc này chủ pháo nổ một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận