Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1421: Tàng Bảo Đồ

Cửa ra vào Thái Huyền Học Viện, người xếp một hàng dài số thí sinh từ các đại thế lực đến tham gia dự thi.

Bốn phía đoàn người này có đệ tử Thái Huyền Học Viện mặc đồng phục màu xanh lam duy trì trật tự.

Diệp Hạo đưa tay ngăn cản một nữ tử áo trắng.

- Ta muốn tiến vào Thái Huyền Học Viện các ngươi thì làm sao?

Diệp Hạo mở miệng hỏi.

Hàn Mộng Kỳ nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái.

- Ngươi có ý gì?

- Ta không báo danh.

- Không báo danh thì mười năm sau lại đến.

- Mười năm sau Chiến Sủng Đại Tái đã kết thúc rồi.

- Ngươi tham gia Chiến Sủng Đại Tái?

- Nó đó.

Hàn Mộng Kỳ nhìn Diệp Hạo Thần càng thêm nghi ngờ:

- Nếu ta đoán không sai ngươi thật chỉ có Ngọc Tiên Cảnh?

Hàn Mộng Kỳ nhìn không ra Diệp Hạo ở cảnh giới của Ngọc Tiên Cảnh, nhưng nàng lại có thể nhìn ra Diệp Hạo không phải Tu Sĩ Kim Tiên Cảnh.

- Ngọc Tiên Cảnh chẳng lẽ không có tư cách tham gia Chiến Sủng Đại Tái?

- Có.

- Vậy đủ rồi.

- Không phải ai cũng có tư cách gia nhập Thái Huyền Học Viện chúng ta?

- Ta không hứng thú trở thành đệ tử Thái Huyền Học Viện các ngươi, ta chỉ cần một thân phận để tham gia Chiến Sủng Đại Tái thôi.

Những lời này của Diệp Hạo thật sự rất cuồng.

Nghe vậy, ánh mắt Hàn Mộng Kỳ nhìn Diệp Hạo lạnh xuống.

- Ngươi biết mình đang nói cái gì không?

- Ta rất rõ ràng mình đang làm cái gì?

Hàn Mộng Kỳ đang nói đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Ngươi nói ngươi muốn tham gia Chiến Sủng Đại Tái?

- Không sai.

- Ta có một con Chiến Sủng thô cuồng rất khó phục tùng, nếu ngươi có thể trấn an được nó, ta sẽ an bài ngươi tiến vào Thái Huyền Học Viện!

Hàn Mộng Kỳ vừa nói vừa triệu hoán ra một con Chiến Sủng.

Lần này đến phiên Diệp Hạo giật mình.

Không Gian Pháp Bảo có thể chứa đựng vật sống rất trân quý?

Vị nữ tử này tại sao lại có?

Hai mắt Diệp Hạo rơi vào trên thân Chiến Sủng mà Hàn Mộng Kỳ triệu hoán.

Hỏa Viêm Hổ!

Dù là đây chỉ một con non, nhưng nó đã sơ hiển thú tính, ánh mắt đầy hung tàn lạnh lùng, trong miệng phát ra âm thanh gào thét.

Âm thanh Lão Hổ Hổ Khiếu có thể hại người, đây một loại vô hình âm sóng.

Diệp Hạo nhìn Hàn Mộng Kỳ một cái, sau đó nhấc chân đi đến Hỏa Viêm Hổ, cơ thể Hỏa Viêm Hổ cong lại, ánh mắt càng thêm rét lạnh, dường như sau một khắc sẽ vọt tới, mà thời điểm nó sắp vọt đến, giọng nói Diệp Hạo vang lên:

- Nằm xuống cho ta.

Cuồn cuộn sóng âm uyển như lôi đình, trong khoảnh khắc tràn vào trong thức hải của nó.

Cả người Hỏa Viêm Hổ run lên, ngay sau đó co quắp ngã xuống đất.

Nó nhìn Diệp Hạo, hai mắt đầy e ngại.

- Chuyện gì xảy ra?

Hàn Mộng Kỳ giật mình.

Cô rất rõ ràng tính cách đầu Hỏa Viêm Hổ này cuồng ngạo cỡ nào?

Sao có thể bởi vì Diệp Hạo hét lớn một tiếng dọa thành cái bộ dáng như thế?

Diệp Hạo đi lên nhẹ nhàng vuốt ve đầu Hỏa Viêm Hổ cười hỏi:

- Nó rất khó trấn an hả?

Hàn Mộng Kỳ giật mình.

Lúc này, Hỏa Viêm Hổ giống một đầu con mèo nhỏ tùy ý Diệp Hạo vuốt ve.

- Tiểu Hổ, ngươi ta đứng dậy cho ta.

Hàn Mộng Kỳ vội vàng hô.

Hỏa Viêm Hổ nhìn thoáng qua Hàn Mộng Kỳ, nhưng vẫn lè lưỡi liếm bàn tay Diệp Hạo.

Nhìn thấy Hỏa Viêm Hổ không để ý đến mình mà lại lấy lòng Diệp Hạo, Hàn Mộng Kỳ tức muốn nổ phổi.

- Ngươi —— Tiểu Hổ —— ngươi làm ta quá thất vọng.

Diệp Hạo cười vỗ vỗ đầu Hỏa Viêm Hổ:

- Đứng lên đi.

Lúc này, Hỏa Viêm Hổ đứng lên đứng luôn bên cạnh Diệp Hạo.

- Ngươi làm cái gì?

Hàn Mộng Kỳ nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Không biết ta có được tiến vào Thái Huyền Học Viện chưa?

Diệp Hạo không trả lời mà hỏi lại.

- Ngươi trả lời vấn đề của ta, ta an bài ngươi tiến vào.

Con ngươi Hàn Mộng Kỳ đảo một vòng nói.

- Đơn giản, vừa rồi ta vận dụng Tuần Thú Thuật.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Tuần Thú Thuật cấp bậc gì?

- Vừa đủ có thể thuần phục nó.

Diệp Hạo chỉ Hỏa Viêm Hổ nói.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin?

- Có tin hay không tùy ngươi.

- Ngươi truyền Tuần Thú Thuật cho ta, ta an bài ngươi vào học viện.

- Ngươi đây được voi đòi tiên a.

Diệp Hạo lườm Hàn Mộng Kỳ một cái.

- Học sinh học viện cũng có nhiều loại, ta có thể để ngươi tiến vào lớp Địa Cấp.

- Ngươi có quyền lợi này?

- Ta là đạo sư lớp Địa Cấp, ngươi nói ta có quyền lợi này không?

- Thôi được, cho ngươi.

Tâm thần Diệp Hạo vừa động trên tay xuất hiện một quyển Cổ Thư.

Sau khi nhận lấy cổ thư, Hàn Mộng Kỳ xem qua sắc mặt biến đổi.

- Địa Cấp Bát Phẩm Tuần Thú Thuật.

Hàn Mộng Kỳ biết ở Thái Huyền Học Viện đẳng cấp cao nhất hình như là Địa Cấp Bát Phẩm.

Mà bây giờ nàng còn chưa có tư cách tu luyện Thú Thuật câp bậc này.

Bởi vì bây giờ điểm tích lũy chưa đủ.

Nhưng rất nhanh, nàng phát hiện bản Tuần Thú Thuật này không trọn vẹn.

- Vì sao chỉ có Thượng Quyển?

- Ta chỉ có Thượng Quyển a.

- Ngươi lừa gạt ai?

- Nếu ta có ba quyển Thượng Trung Hạ ta có thể cho ngươi hả?

Diệp Hạo nhếch miệng:

- Giá trị Tuần Thú Thuật cấp bậc này thế nào, ngươi không phải không biết?

- Cũng có đạo lý.

Hàn Mộng Kỳ suy nghĩ một chút nói:

- Đi, ta đưa ngươi đi làm thủ tục nhập học.

Trong phòng Phó Viện Trường!

Lưu Á Tân ngưng trọng nhìn một quyển Tàng Bảo Đồ trước mặt.

Hắn đã nghiên cứu nó hơn ba trăm năm, nhưng vẫn còn có mấy chỗ từ nhìn không hiểu.

Vào lúc này, Hàn Mộng Kỳ dẫn theo Diệp Hạo đẩy ra cửa chính đi vào.

Lưu Á Tân nhìn thấy Hàn Mộng Kỳ sau đó cười lắc đầu nói:

- Nha đầu ngươi, đi vào không biết gõ cửa sao?

- Cùng người còn cần xa lạ như thế sao?

Hàn Mộng Kỳ cười hì hì nói.

- Lần này lại có chuyện gì?

Lưu Á Tân bất đắc dĩ nói.

- Phiền phức viện trưởng an bài hắn tiến vào lớp Địa Cấp.

Hàn Mộng Kỳ chỉ Diệp Hạo nói.

Lưu Á Tân khẽ giật mình nói:

- Vị này là ai?

Bờ môi Hàn Mộng Kỳ khẽ nhúc nhích rồi kể chuyện mới phát sinh cho Lưu Á Tân.

Lưu Á Tân nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái sau đó nói:

- Mộng Kỳ, ngươi đi ra ngoài một chút.

- Tại sao?

- Nghe lời.

Hàn Mộng Kỳ lo lắng nhìn Diệp Hạo một cái đi ra ngoài.

Cô biết rõ Lưu Á Tân chắc chắn muôn điều tra bối cảnh của Diệp Hạo.

Dù sao học sinh lớp Địa Cấp đã có thể học được tuyệt học của Thái Huyền Học Viện.

Sau khi Hàn Mộng Kỳ rời đi, Lưu Á Tân trầm giọng nói:

- Chúng ta đi thẳng vào vấn đề chính đi.

- Ta không phải Tu Sĩ Ngũ Trọng Thiên.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Đến Thái Huyền Học Viện các ngươi, ta chỉ muốn một thân phận.

- Tham gia Chiến Sủng Đại Tái?

- Không sai.

- Ngươi đối với mình có tự tin như thế?

- Đúng vậy.

- Ta không biết ngươi có nhắm Đạo Biakhông, nhưng ta cho ngươi biết không có thực lực Tiên Tôn Cảnh, ngươi không nên nghĩ đến chuyện này.

Bảo Lưu Á Tân không có nghĩ tới Diệp Hạo chỉ Tàng Bảo Đồ trên bàn nói:

- Ngươi đang nghiên cứu Tàng Bảo Đồ này?

Ánh mắt Lưu Á Tân kinh ngạc nói:

- Ngươi xem hiểu?

- Hiểu.

- Vậy cái phù văn này là gì?

- Áp súc Không Gian Phù Văn.

Diệp Hạo vừa nói vừa chỉ một chỗ trên Tàng Bảo Đồ:

- Nếu ta đoán không sai thì vị trí này ngươi xem không hiểu, nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận