Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 971: Mang đi

Diệp Hạo kể sơ lược chuyện xảy ra một lần.

- Phản rồi.

Tô Tử Hiên nghe như thế tức giận nói:

- Diệp công tử, chuyện này cứ giao cho ta làm là được.

Lúc đầu, Tô Tử Hiên còn tưởng chuyện lớn gì a.

Nghe được như thế, sao hắn còn không biết Diệp Hạo chỉ không muốn ra mặt thôi.

Đỗ Lỗi là phó tướng của Vũ Lâm Quân.

Vũ Lâm Quân, một trong ba đội quân tinh nhuệ nhất của Tiên Đình.

Có thể giữ chứ Phó Tướng của Vũ Lâm Quân, có thể nói không có quan hệ nhất định là không có được.

Đương nhiên, trước tiên là ngươi phải có thực lực này.

Không đủ thực lực thì dù cho có quan hệ lớn hơn cũng vô dụng.

Đỗ Lỗi nghe được đám người Đỗ Uy bị đánh tàn bạo giận tím mặt, lập tức dẫn theo hai hộ vệ đi tới khách sạn Vân Lai.

- Tiểu Uy.

Đỗ Lỗi nhìn thấy bộ dáng của Đỗ Uy, trong mắt tràn đầy dữ tợn.

Mắt cá chân của Đỗ Uy rã ràng bị đánh gãy, chỗ ngực thì máu chảy ướt hết cả áo, cả người quỳ trước mặt Diệp Hạo, giống như chó có nhà tang.

- Đại ca, trả thù cho ta a.

Đỗ Uy vội nói.

Đỗ Lỗi tiến lên một bước muốn đỡ Đỗ Uy đứng dậy, nhưng sau một khắc, sắc mặt Đỗ Lỗi biến đổi, bởi vì dù hắn có cố thế nào cũng không xách lên nổi.

- Ngươi là ai?

Đỗ Lỗi lẫm liệt nhìn qua Diệp Hạo.

- Người ngươi trêu chọc không nổi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Buồn cười.

Đỗ Lỗi vung tay lên, hai hộ vệ sau lưng cầm một xiềng xích đi tới:

- Còn hắn lại cho ta.

- Còng tay ta?

Diệp Hạo nở nụ cười:

- Đừng nói chỉ là một phó tướng nho nhỏ như ngươi, cho dù Đốc Soái của Vũ Lâm Quân đến cũng không dám còng tay ta.

- Ngông cuồng.

Đỗ Lỗi nhìn Diệp Hạo giống như nhìn một thằng ngu:

- Đốc Soái Vũ Lâm Quân chúng ta đường đường là cường giả Tiên Vương, cho dù thiên chi kiêu tử bên trong Đằng Long Các cũng dám còng tay chứ nói gì đến ngươi.

Diệp Hạo hơi lắc đầu.

Đốc Soái Vũ Lâm Quân là cường giả Tiên Vương không sai, nhưng dính đến đệ tử Đằng Long Các, cho dù hắn cũng phải thận trọng mười phần, càng không phải nói đến cự đầu như Diệp Hạo.

Nếu dám còng tay Diệp Hạo sợ không biết bao nhiêu cường giả sẽ ra mặt?

Đỗ Lỗi nói thiên chi kiêu tử Đằng Long Các là chỉ một ít đệ tử không có hy vọng tiến giai Tiên Vương.

Những đệ tử này thì Đốc Soái Vũ Lâm Quân mới dám bắt giữ.

- Không nghe ta nói gì hả?

Đỗ Lỗi nhìn thấy hai thị vệ không động lạnh lùng nói.

Ngay khi hai thị vệ này tiến lên thì mười tướng sĩ mặc trọng giáp đi đến.

Dẫn đầu chính là Tô Tử Hiên.

- Đỗ Lỗi, lúc nào Vũ Lâm Quân trở thành người của ngươi rồi?

Tô Tử Hiên lạnh lùng nói.

Đổ Lỗi nhìn Tô Tử Hiên, sắc mặt biến hóa nói:

- Tô Tử Hiên, chuyện này không có quan hệ với ngươi.

- Việc liên quan đến danh dự của Vũ Lâm Quân, sao ta có thể không hỏi tới?

Nói đến đây, Tô Tử Hiên nhìn về trung niên bên cạnh nói:

- Lữ Đường Chủ, ngươi là Đường Chủ Chấp Pháp Đường của Vũ Lâm Quân, chuyện này giao cho ngươi xử lý a.

Lúc này, Đổ Lỗi mới chú ý tới đứng bên cạnh Tô Tử Hiên là Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường của Vũ Lâm Quân.

Đây là chấp pháp bộ môn bên trong Vũ Lâm Quân.

- Đỗ Lỗi, ai cho ngươi quyên lợi tự một mình dẫn theo binh lính bắt người vậy?

Lữ Bộ Vĩ nhìn Đổ Lỗi lạnh lùng nói.

Lữ Bố Vi không biết tại sao Tô Tử Hiên và Đỗ Lỗi lại có thù với nhau.

Hắn không muốn biết rõ nguyên nhân, cũng không có ý định biết rõ, hắn chỉ làm việc theo luật, làm như vậy chỉ sợ sẽ làm chuyện này phức tạp hơn, ai cũng không nói ra được bản thân không phải sao?

- Ta nghi ngờ vị này là mật thám của Ma Tộc.

Đỗ Lỗi chỉ Diệp Hạo nói.

- Cho nên ngươi mới dẫn binh đến đây bắt người?

Lữ Bộ Vĩ sao có thể tin lời bịa đặt của Đỗ Lỗi được?

- Ừm.

Đỗ Lỗi gật đầu.

- Hoài nghi ta là mật thám của Ma Tộc?

Diệp Hạo nở nụ cười:

- Ta từ một tháng trước đã vào ở khách sạn Vân Lai, trong một tháng này ta không đi ra khỏi khách sạn một bước, nếu không tin người có thể điều tra ghi chép đăng ký của khách sạn.

Dừng một chút, Diệp Hạo nói:

- Vậy người có thể giải thích cho ta tại sao đến bây giờ người mới đến bắt ta hay không?

- Cái này…?

Nhất thời, Đỗ Lỗi không biết nên nói cái gì.

- Còn có, mấy tên ma cà bông này vừa mới xông vào tiểu viện của ta bị ta giao huấn một phen thù người dẫn người đến đây.

Diệp Hạo lườm Đỗ Uy một cái nói:

- Cái này không thể không cho người ta liên tưởng đến cái gì a?

- Ngươi nói ai là ma cà bông?

Đỗ Uy giận dữ quát.

Ba!

Trên mặt Đỗ Uy xuất hiện một bàn tay, khóe miệng hắn vô tình bị xé rách, máu tươi theo khóe môi chảy xuống.

- Ngươi.

Đỗ Lỗi nhìn thấy vậy trong mặt lộ ra sát cơ.

- Lữ Đường Chủ, đại khái đã xảy ra chuyện gì chắc ngươi cũng đã hiểu rồi chứ?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Ta muốn biết tại sao Đỗ Uy lại xông vào tiểu viện của ngươi?

- Bởi vì ta có hai người bạn đang đột phá Tiên Chủ Cảnh, đệ đệ của Đỗ Lỗi âm thầm nhìn trộmnên bị ta đánh vỡ thần niệm, sau đó hắn dẫn người khí thế hùng hồn xông vào. Còn tuyên bố xe lột da tróc thịt ta, ta xin hỏi ai cho Đỗ Lỗi hắn quyền lợi đó?

- Chuyện này ta sẽ điều tra rõ ràng, chắc chắn sẽ cho ngươi một câu trả lời hài lòng.

Lữ Bộ Vĩ nói đến đây vung tay lên nói:

- Bắt hết đám người Đỗ Lỗi lại cho ta.

Đỗ Lỗi âm ngoan nhìn Diệp Hạo nói:

- Ngươi có gan thì chờ ở đây.

- Trong thời gian ngắn ta sẽ không rời khỏi đây.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Đợi Lữ Bộ Vĩ dẫn đám người Đỗ Lỗi đi, Tô Tử Hiên lập tức đến bên cạnh Diệp Hạo nói:

- Diệp công tử, ngươi muốn kết quả thế nào?

- Dựa theo quy tắc mà làm.

- Tốt.

Hiểu ý tức của Diệp Hạo, Tô Tử Hiên rời đi đồng thời quyết định dù có sử dụng toàn bộ quan hệ cũng phải giải quyết chuyện này cho thật tốt.

Nhưng mà giải quyết sao có thể dễ dàng như vậy?

Đỗ Lỗi, Đỗ Uy là cháu ruột của Đỗ gia a.

Dù Đỗ gia không bằng Tô gia nhưng chênh lệch không bao nhiêu.

Tô Tử Hiên có mạnh hơn nữa thì có thể mạnh hơn Đỗ gia được.

Tô Tử Hiên đang làm việc thì bị gia chủ Tô gia cưỡng chế về nhà.

Khi đến đại sảnh Tô gia, hắn kinh ngác phát hiện toàn bộ cao tầng Tô gia đều có ở đây.

- Tô Tử Hiên, ngươi làm việc vẫn luôn nôn nóng bất kể hậu quả thế sao?

Một trưởng lão Tô gia tức giận nói.

- Ta không hiểu ý của Đại Trưởng Lão.

- Tự nhiên ngươi lại kết thù cùng Đỗ gia làm gì?

Đại trưởng lão Tô gia bất thiện nhìn Tô Tử Hiên nói:

- Ngươi có biết Đỗ gia cũng đã động thủ với Tô gia, bởi vì người ra tay nên Đỗ gia tưởng rằng Tô gia muốn đối đầu với bọn họ không?

- Chẳng lẽ Tô gia chúng ta sợ Đỗ gia?

Tô Tử Hiên không thèm để ý nói.

- Tô Tử Hiên, Tô gia chúng ta đúng thật không sợ Đỗ gia, nhưng không có nghĩa muốn kết thù với Đỗ gia a.

Một trưởng lão khác mở miệng nói.

- Đỗ gia đắc tội với người không nên đắc tội, lần này, đừng nói gia chủ Đỗ gia ra mặt, cho dù Tứ Hải Vương Phủ ra mặt cũng không cứu được anh em Đỗ Lỗi, Đỗ Uy đâu

Tô Tử Hiên cười lạnh nói.

Nghe được Tô Tử Hiên nói, toàn bộ cao tầng Tô gia đều biến sắc.

Lúc này, bọn họ mới ý thức đến một vấn đề quan trọng nhất.

Đó chính là Đỗ Uy, Đỗ Lỗi đắc tội ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận