Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2829: Luyện Chế Thương Tùng Đan

Giản Vũ Hàm từng gặp Mạc Vân ở một đại hội thảo luận đan đạo.

Tại đại hộ đó, Mạc Vân đã để lại ấn tượng rất sâu trong ký ức nàng.

Nàng đã từng mơ mộng rất nhiều lần có thể trở thành đệ tử của Mạc Vân.

Khiến nàng không ngờ rằng điều này lại trở thành hiện thực.

- Vũ Hàm gặp qua sư tôn.

Giản Vũ Hàm gấp gáp hành lễ với Mạc Vân.

Mạc Vân tiến lên mấy bước, đưa tay đỡ Giản Vũ Hàm dậy.

Sau khi Giản Vũ Hàn đứng dậy, Mạc Vân liền lấy một khối ngọc bội từ bên hông xuống.

- Khối ngọc bội này là ngọc bội thủ hộ, cho dù là cường giả Thần Vương đỉnh phong cũng không thể dễ dàng đánh vỡ được.

Đây cũng là quà ra mắt.

Giản Vũ Hàm kích động nhận lấy.

- Cảm tạ sư tôn.

- Được rôi, Vũ Hàm, ngươi đứng ở đằng sau ta đi.

Lúc này Mạc Vân nhẹ nhàng nói.

Nhan Kiều lại quay sang nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Công tử, không biết ta có vinh hạch biết được tục danh của ngươi không?

- Ta họ Diệp.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Diệp?

Nhan Kiều giật mình.

Thế hệ tuổi trẻ có cao thủ họ Diệp sao?

Không có!

Nàng đè vấn đề này xuống đáy lòng rồi lại hỏi.

- Diệp công tử, ngươi biết Thương Tùng đan?

- Thương Tùng đan có tác dụng chủ yếu đối với người tiêu hao tinh thần lực nghiêm trọng.

Diệp Hạo nói đến đây liền nhìn về phía Nhan Kiều.

- Diệp công tử biết luyện chế Thương Tùng đan sao?

- Biết.

- Nắm chắc mấy thành.

- Mười thành.

Ánh mắt Nhan Kiều lập tức phát sáng lên.

- Diệp công tử, ngươi có thể giúp ta luyện chế Thương Tùng đan được không?

- Được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Trong Hoàng cấp sơ kỳ, Thương Tùng đan cũng thuộc thần đan đứng đầu, Đan Hoàng tầng thứ nhất cũng không thể luyện chế được.

Nhưng chuyện này đối với Diệp Hạo mà nói lại không phải là vấn đề gì quá lớn. Đối với đan đạo, trong thế hệ tuổi trẻ này không có mấy người có thể so sánh được với hắn.

- Diệp côg tử, đây là dược liệu để luyện chế Thương Tùng đan.

Nhan Kiều nói xong liền đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

Mạc Vân chần chờ một chút mới lên tiếng nói.

- Nhan tiểu thư, ta cảm thấy vẫn nên thận trọng thì hơn, dù sao dược liệu Thương Tùng đan cũng chỉ có một phần.

Diệp Hạo hài hước nhìn Mạc Vân nói.

- Ngươi nghĩ ta không thể luyện chế được?

- Trong Hoàng cấp sơ kỳ, Thương Tùng đan thuộc dạng rất khó luyện. Ta biết trình độ đan đạo của ta vượt qua ta, nhưng luyện chế Thương Tùng đan, ngươi chưa hẳn đã luyện chế tốt hơn ta.

Mạc Vân nhìn Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

Cái này cũng tương đương ngươi là sinh viên, nhưng đề của học sinh cấp hai nào ngươi cũng biết làm hết sao?

Mà Mạc Vân sở dĩ lên iếng cũng là có tư tâm của mình.

Nàng chỉ là một Đan Hoàng nhàn hạ.

Những năm này cũng có thế lực ném ra cành ô liu tới nàng, nhưng những thế lực này đều không lọt vào tầm mắt của nàng.

Nhan Kiều đã đáp ứng Mạc Vân, chỉ cần nàng luyện chế ra Thương Tùng đan là có thể rtowr thành đại trưởng lão Đan Đạo đường của Nhan gia.

Đại trưởng lão Nhan gia đấy.

Phải biết, bình thường dù là đan sư Hoàng cấp trung giai cũng chưa hản đã có tư cách làm đai trưởng lão Đan Đạo đường của Nhan gia.

- Không biết ngươi có thể luyện chế ra Thương Tùng đan đẳng cấp gì?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

Đánh thẳng mặt?

Diệp Hạo đương nhiên am hiểu nhất!

- Nhị đẳng.

Mạc Vân suy nghĩ một chút rồi nói.

Kỳ thật nàng còn muốn nói là nhất đẳng.

Nhưng nàng biết ngay cả nhị đẳng nàng cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể luyện chế thành công.

Nói như vậy cũng tự gây khó dễ cho mình.

- Ta nghĩ, nếu không có bất ngờ xảy ra, ta vẫn có thể luyện chế ra nhất đẳng.

Diệp Hạo vừa nói vừa luyện chế.

Mạc Vân còn đang định nói, bỗng nàng khiếp sợ phát hiện ngọn lửa của Diệp Hạo giống như vua chúa tuyệt thế tràn ra chấn động ngập trời.

Cỗ chấn động này khiến linh hồn nàng cũng nhịn không được mà run rẩy lên.

Biến sắc cùng lúc đó còn có Nhan Kiều.

Trước đó Nhan Kiều vẫn hoài nghi về tu vi của Diệp Hạo, nhưng giờ khắc này nàng đã xác nhận chắc chắn.

Tu vi của Diệp Hạo tuyệt đối sẽ không hề kém hơn nàng.

Bởi vì cái gọi là ếch ngồi đáy giếng, từ bản nguyên đan hoả của Diệp Hạo là có thể nhận ra được phần nào.

Dưới sự thiêu đốt của đan hoả, từng dược liệu đều bị hoà tan, khi những dược dịch hoà lẫn vào nhau, Diệp Hạo lập tức đánh ra từng đạo phù văn màu vàng.

Khi phù văn chạm vào chỗ dược dịch kia, dần dần chúng cũng dung hợp lại cùng với nhau.

Nhìn thấy động tác như nước chảy mây trôi của Diệp Hạo, cả người Mặc Vân đều như đang mơ.

Đây tuyệt đối là tiêu chuẩn của đại sư.

Nàng tin cho dù là các tiền bối mà nàng từng thấy qua, cũng tuyệt đối không thể làm được giống Diệp Hạo.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo vỗ lò luyện đan một cái, chín thần đan liền hoá thành chín tia sáng phóng lên tận trời, nhưng mới vọt tới nửa đường đại bị một đạo chấm chế giam lại.

Nhìn thấy đường vân đang di chuyển trên thần đan, Mạc Vân hoảng sợ nói.

- Cái này…cái này…

Mạc Vân đương nhiên đã từng nhìn qua thần đan siêu hạng.

Vấn đề là thần đan Hoàng cấp siêu hạng nàng chưa từng nhìn thấy.

Kỳ thật cho dù là thần đan nhất đẳng cũng không có bao nhiêu.

Đa số đều là nhị đẳng.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại luyện chế được thần đan siêu hạng.

- Bốn viên siêu hạng, năm viên nhất đẳng.

Cả trái tim Mạc Vân đều muốn nhảy ra ngoài.

Nàng biết Diệp Hạo rất kinh diễm, hưng nàng không ngờ rằng Diệp Hạo lại kinh diễm đến mức này.

Thần đan Hoàng cấp còn có thể luyện ra siêu hạng?

Diệp Hạo kiểm tra chín viên thần đan một hồi, lông mày lại nhíu lại.

- Diệp công tử, có vấn đề gì không?

Nhan Kiều cẩn thận từng ly từng tí nói.

- Đáng ra nên xuất hiện năm viên siêu hạng Thương Tùng đan mới phải.

Diệp Hạo nhìn Nhan Kiều một cái nói khẽ.

Nhan Kiều lảo đảo một cái, thiếu chút nữa đã ngã quỵ.

Nàng còn tưởng rằng Thương Tùng đan có vấn đề gì chứ.

- Diệp công tử, như vậy đã vượt xa dự tính của ta rồi.

Ngay sau đó Nhan Kiều nghiêm túc nói.

- Không biết ngươi có thể cho ta gặp người bị tiêu hao tinh thần lực không?

Diệp Hạo nhìn về phía Nhan Kiều vừa cười vừa nói.

Nhưng hiến Diệp Hạo không ngờ rằng Nhan Kiều lại trầm mặc.

- Nếu khó quá thì thôi cũng được.

Diệp Hạo nói tiếp.

Diệp Hạo cũng chỉ muốn nhìn thử, cũng không nhất thiết phải gặp.

- Không khó, chỉ là sau khi Diệp công tử gặp, đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài là được.

Nhan Kiều nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Yên tâm đi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Mặc đại sư, Giản tiểu tư, mong các ngươi chờ ở đây một chút.

Nhan Kiều nhìn về phía Mạc Vân và Giản Vũ Hàm nói khẽ.

Giản Vũ Hàm có chút kích động.

Nàng không ngờ rằng trước khi đi Nhan Kiều còn gọi cả tên của nàng.



Diệp Hạo còn cho rằng người bện nằm ở cấm địa Nhan gia, không ngờ lại nằm bên trong tiểu thế giới của Nhan Kiều.

Nhưng Diệp Hạo cũng không hề e ngại gì, hắn thoải mái đi theo Nhan Kiều.

Thế nhưng khi Diệp Hạo nhìn thấy người bệnh, hắn cũng ngây ngẩn cả người.

- Ngươi chắc người này là người bệnh chứ?

Trước mắt hắn là một đứa trẻ.

Nhìn tuổi của đứa trẻ cũng chỉ hai hay ba tuổi gì đó, trên người còn toả ra mùi sữa.

Nhưng sắc mặt của đứa trẻ lại trắng bệch, giống như mắc phải một loại bệnh tật nặng nề.

Nhìn một chút, Diệp Hạo biến sắc.

Bởi vì Diệp Hạo phát hiện đứa trẻ này có bảy tám phần tương tự với Nhan Kiều.

Hắn không khỏi nghĩ tới một khả năng.

- Đừng nói với ta rằng đứa bé này là của ngươi đấy.

Nhan Kiều tiến lên một bước ôm đứa bé vào trong ngực, nhàng nhẹ nhàng cọ vào khuôn mặt của đứa bé, ánh mắt tràn ngập cưng chiều cùng thương tiếc.

- Bảo bảo, hôm nay mụ mụ mang Thương tùng đan đến cho ngươi, về sau ngươi sẽ không cần phải chịu đượng loại thống khổ này nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận