Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1763: Sát Thủ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lạc Ngữ Trúc có thể thông suốt xuất hiện trước tiểu viện Diệp Hạo nói rõ cái gì?

Nói rõ Lạc Ngữ Trúc làm chuyện này được cao tầng Lạc gia ngầm đồng ý.

Hành vi này khiến Diệp Hạo phản cảm.

Đây cũng là lý do Diệp Hạo quyết định không chào mà đi.

Ba người Diệp Hạo rời khỏi Hà Thành thì ngồi vào 1 chiếc Vân Chu không nhanh không chậm tiến đến Bắc Hải.

Bởi vì địa bàn Tam Túc Kim Ô ở Bắc Hải, đồng thời Phù Tang Thần Thụ cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Ba người Diệp Hạo đi tới Bắc Hải, thời gian cách Phù Tang Chi Thụ xuất hiện chỉ có ba ngày.

- Định Hải Đảo.

Tam Túc Kim Ô chỉ hòn đảo phía trước nói.

- Định Hải Đảo là một hòn đảo hỗn loạn, mỗi ngày đều có người đánh giết giết.

- Không ai quản hả?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Kỳ thật hòn đảo này cũng do các đại Thế Lực cố ý thúc đẩy, bởi vì trên hòn đảo này có thể tiến hành đủ loại giao dịch đen tối.

Tam Túc Kim Ô nói khẽ.

- Ta nghe nói trên hòn đảo này có Trận Pháp cấm chế do Trận Vương khắc hạ, dù Tiên Vượng kịch liệt giao thủ cũng không thể đánh vỡ được đảo này.

Lăng Kiếm Đào lúc này nói.

- Ta không hề cảm nhận được bất kỳ dấu vết của Trận Pháp nào.

Diệp Hạo dò xét một hồi, nói.

- Trận Vương trong tộc chúng ta cũng nói không cảm nhận được dấu vết Trận Pháp trong hòn đảo này.

Tam Túc Kim Ô nhìn Diệp Hạo, nói.

- Nhưng một khi có tu sĩ giao thủ sẽ kích phát Trận Pháp.

- Ta phải hảo hảo nghiên cứu một chút.

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra thần sắc hứng thú.

Ba người Diệp Hạo giáng lâm đến hòn đảo thì đi về phía khu vực trung tâm.

Nhưng còn chưa được bao xa, Diệp Hạo đã đánh hơi được một tia sát cơ.

Sau khi tia sát cơ này xuất hiện, một chuôi cương đao mỏng như cánh ve đâm tới phía sau Tam Túc Kim Ô.

Mắt thấy sắp đâm tới Tam Túc Kim Ô đột nhiên ngừng lại. Sau một khắc Tam Túc Kim Ô hóa thành một đạo kim quang biết mất ngay tại chỗ, đợi đến lại xuất hiện đã cách đó mấy trăm mét.

Hai mắt Tam Túc Kim Ô phóng ra thần mang hoảng sợ, khiến hắn chấn kinh là sát thủ kia đã biến mất.

Ngay cả một chút giấu vết đều không hề lưu lại.

Toàn thân Lăng Kiếm Đào đề phòng nhìn bốn phía.

Khi Tam Túc Kim Ô thuấn di ra xa mới cảm nhận được tia sát ý kia.

Ẩn Nặc Thật của sát thủ kia quá kinh diễm.

- Diệp huynh.

Tam Túc Kim Ô nhìn về phía Diệp Hạo.

Bàn tay Diệp Hạo hướng về hư không kéo một phát, một thân ảnh người mặc hắc bào lảo đảo chui ra.

- Ta muốn giết ngươi.

Tam Túc Kim Ô gầm thét lao tới đạo thân ảnh.

Mà khiến Tam Túc Kim Ô không ngờ đến là Diệp Hạo vung tay lên bức hắn lui sang một bên.

- Diệp huynh.

Tam Túc Kim Ô không hiểu nhìn Diệp Hạo nói.

- Chính là ngươi.

Diệp Hạo chỉ vào đạo thân ảnh nói.

- Chính là ngươi?

Lần này không những Tam Túc Kim Ô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngay cả sát thủ kia cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Nếu ta đoán không nhầm ngươi là sát thủ Thiên Sát Lâu.

- Đúng vậy.

Cái này cũng không cần giấu diếm gì, sát thủ kia gật đầu nói.

- Ta là Diệp Hạo.

Diệp Hạo tiếp đó báo ra danh tự bản thân.

Sát thủ kia không khỏi trừng lớn hai mắt nói.

- Ngươi chính là đại ca kết bái của Thiếu Chủ, Diệp Hạo?

Lệnh bài này là lệnh bài thân phận của Bất Lương Nhân.

Sát thủ kiểm tra lệnh bài một phen sau đó quỳ gối xuống.

- Văn Xương bái kiến Diệp công tử.

- Ngươi như vậy cũng quá khách khí rồi.

Diệp Hạo nói xong đỡ Văn Xương dậy.

- Thiếu Chủ đã nói gặp Diệp công tử cũng giống như gặp Thiếu Chủ.

- Thiên Sát Lâu vì sao muốn truy sát Phục huynh?

Diệp Hạo chỉ Tam Túc Kim Ô nói.

- Có người ra trọng kim muốn mua đầu hắn.

Văn Xương trầm giọng nói.

- Ngươi biết là ai không?

Tam Túc Kim Ô lập tức hỏi.

- Không biết.

Văn Xương mở miệng nói.

- Làm sao có thể?

Tam Túc Kim Ô không tin.

- Thực tế, chúng ta thật sự không biết cố chủ là ai.

Văn Xương lắc lắc đầu.

- Còn nữa, Thiên Sát Lâu chúng ta cho tới bây giờ không bao giờ chủ động nghe ngóng tư liệu cố chủ.

Nghe vậy Tam Túc Kim Ô trầm mặc lại.

- Ta muốn biết đối phương thanh toán bao nhiêu tiền đặt cọc?

Diệp Hạo lúc này hỏi.

- 3000 vạn.

Văn Xương cung kính trả lời.

- Nhiệm vụ này có thể từ bỏ không?

- Có thể.

Văn Xương không do dự mà đáp.

- Các ngươi cần thanh toán bao nhiêu phí bồi thường nếu vi phạm hợp đồng?

- 50%

Diệp Hạo đưa cho Văn Xương một cái Túi Càn Khôn nói.

- Phí bồi thường vi phạm hợp đồng ta giao.

Văn Xương lại vội vàng từ chối.

- Thiên Sát Lâu chúng ta sao có thể lấy tiền Diệp công tử được?

Văn Xương biết rõ thân phận Diệp Hạo, cũng biết rõ chiến tích của hắn.

Có thể nói Thiên Sát Lâu nịnh bợ còn không đủ sao có thể bắt Diệp Hạo thanh toán phí bồi thường vi phạm hợp đồng đây?

Bởi vậy, dù Diệp Hạo nói thế nào, hắn vẫn không nguyện ý tiếp nhận.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi cũng không cưỡng cầu.

- Bất Lương Nhân đâu?

- Thiếu Chủ chiếm được Chân Truyền Lão Tổ nên đang tu luyện.

- Trở về nói cho Thiếu Chủ các ngươi biết đừng tu thành những đồ vật thượng vàng hạ cám nữa.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Kêu hắn đến Định Hải Thành tìm ta.

Văn Xương chần chờ một chút vẫn nói.

- Diệp công tử, truyền thụ cho Thiếu Chủ chúng ta là một vị Lão Tổ Bán Thần Thiên Sát Lâu.

- Thiên Sát Lâu có Bán Thần?

- Vị Lão Tổ này trước đó là Tiên Vương Đỉnh Phong, về sau Cửu Trọng Thiên phá toái đến chiếm được một hồi tạo hóa.

- Nhưng dù vậy Bán Thần Lão Tổ các ngươi vẫn kém hơn thứ ta muốn truyền thụ cho Bất Lương Nhân.

Văn Xương cúi đầu không nói.

Diệp Hạo nhìn thần sắc Văn Xương làm sao không hiểu.

Ngươi đưa cuốn sách này cho Lão Tổ ngươi nhìn.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động lấy ra một quyển Thần Thông đưa cho Văn Xương.

Văn Xương kinh nghi bất định nhìn xem Cổ Quyển trong tay.

- Ngươi cũng có thể tu luyện.

Văn Xương suy nghĩ một chút rồi mở Cổ Quyển ra.

Quét sơ một cái, trong mắt hắn lộ ra thần sắc chấn kinh.

Thần Thông ẩn nặc thuật.

Văn Xương cảm thấy cuốn Thần Thông này còn cao hơn ba đẳng cấp so với công pháp bản thân tu luyện.

Ba đẳng cấp a!

Khó trách Diệp Hạo dễ dàng đã phát hiện ra mình.

Hiện tại Văn Xương mơ hồ hiểu lời Diệp Hạo.

Diêp Hạo truyền thừa chỉ sợ thật không phải vị Bán Thần Lão Tổ trong tộc có thể so sánh.

Bởi vì trong lâu, Văn Xương hắn là người gần với Bất Lương Nhân nhất.

Dù công pháp hắn tu luyện không bằng Bất Lương Nhân nhưng cũng không kém bao xa.

- Ta sẽ trở về thông tri Thiếu Chủ.

Văn Xương nghiêm túc nói.

- Còn nữa, thông tri cho Lâu Đông Phương.

- Vâng.

Lúc này trong lòng Diệp Hạo mới chú ý tới sắc mặt của Tam Túc Kim Ô.

- Thế nào?

- Trong lòng khó chịu.

- Có đối tượng hoài nghi không?

- Không có.

- Ta cảm thấy ngươi nêu thả ra tin tức ngươi bị trọng thương sắp vẫn lạc ra đi.

- Ý ngươi là…?

- Dẫn xà xuất động.

- Nhưng cái này cần Thiên Sát Lâu phối hợp.

Tam Túc Kim Ô nói xong nhìn về phía Văn Xương.

Văn Xương trầm ngâm một chút, nói.

- Ta cảm thấy tin tức do chúng ta thả ra thích hợp nhất.

- Đa tạ.

Tam Túc Kim Ô từ trong thâm tâm nói.

Chuyện này một khi lộ ra, danh dự của Thiên Sát Lâu sẽ bị hủy.

Chúng ta bên này phối hợp, nhưng ngươi không thể làm hỏng việc.

Văn Xương nghiêm túc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận