Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1178: Tới cửa khiêu chiến

- Hạ Hầu không phải ngươi bị tên Diệp Hạo dọa cho sợ choáng váng rồi chứ?

Lúc này một thanh niên đứng bên cạnh lão giả mặt đỏ châm chọc nói.

- Ha ha.

Hạ Hầu lườm thanh niên kia một cái.

- Hạ Hầu ngươi có ý gì?

Thanh niên kia lập tức nổi giận.

- Hứa Hoàn, ngươi biết cái gì gọi là ếch ngồi đáy giếng không?

Nghe được Hạ Hầu nói vậy Hứa Hoàn không khỏi bật cười.

- Hạ Hầu, xem ra ta quả thật nói không sai ngươi sợ đến nổi choáng váng cả đầu óc rồi.

Hạ Hầu chuẩn bị nói thêm vài câu , lão giả mặt đen đưa tay chặn lại.

- Đủ rồi.

Hạ Hầu nhìn Sư Tôn trầm mặc không nói.

Tôn Cấp Chiến Hạm ngoại trừ bốn người bọn họ còn có hơn mấy trăm Đan Sư khác, trong đám người này ai ai cũng là Đan Sư nổi danh khắp Cửu Trọng Thiên.

Những Đan Sư này đến đây vì muốn xen Diệp Hạo có phải danh bất hư truyển đến như vậy hay không.

Lực lượng Tôn Cấp Đan Sư toàn bộ Cửu Trọng Thiên đồng thời đến đã dọa sợ Đệ Tử giữ cửa Tuyết Thần Cung, không qua bao lâu thời gian Cung Chủ Tuyết Trân mang theo một số cao tầng ra tận cửa nghênh đón.

- Tuyết Trân kính chào Đàm Tiên Vương cùng Vạn Tiên Vương.

lão giả mặt đỏ làm Đàm Tự Hán, mặt đen tên Vạn Đức Xương đều là cường giả Tiên Vương.

Bất quá tu vi Đan Đạo của hai người này lại chậm chạp không thể đặt chân đến Vương Cấp nổi.

- Tuyết Cung Chủ, chúng ta hôm nay đến đây muốn được tỷ thí Đan Đạo với Diệp Hạo, mong người có thể an bai giúp chúng ta không?

Vạn Đức Xương nhẹ giọng nói.

- Tuyết Cung Chủ, chúng ta cũng đã thăm dò được Diệp Công Tử đang ở bên trong Tuyết Thần Cung, bởi vậy Tuyết Cung Chủ cũng đừng nói hắn không có ở nơi này nha.

Đàm Tự Hán nói tiếp.

Sắc mặt Tuyết Trân lập tức chìm xuống.

Nàng còn chưa nói gì mà hai tên này dám nói bản thân che giấu Diệp Hạo.

Bất quá nàng thật không nguyện ý đắc tội hai người này.

Sự thật bất luận là cái gì, không có người nào nguyện ý đắc tội Tiên Vương cả.

Dù Tuyết Thần Cung còn có một vị Tiên Vương Đỉnh Phong tọa trấn.

Lại càng không cần phải nói hai vị này ở Đan Đạo Giới có địa vị rất quan trọng, nhất là Sư Tôn Đàm Tự Hán còn là một vị Đan Sư Vương Cấp.

Hơi trầm ngâm một chút trên mặt Tuyết Trân nở nụ cười lên tiếng.

- Chư vị trước hết mời nghĩ ngơi, ta đi hỏi ý tứ của Diệp Công Tử như thế nào.

Nói rồi Tuyết Trân quay qua nhìn một phụ nhân bên người.

- Mạc Trưởng Lão ngươi cần phải chiêu đãi chư vị khách quý ở đây.

Ngay khi Mạc Trưởng Lão mang theo đám người Đàm Tự Hán tiến về sảnh khách quý, Tuyết Trân hướng về tiểu viện Diệp Hạo đang ở.

Đi đến tiểu viện Tuyết Trân nhìn thấy được Chu Uyển Quân đang ở đây.

Chu Uyển Quân đang trong tiểu viện luyện Kiếm Pháp.

- Uyển Quân.

Tuyết Trân nói khẽ.

Chu Uyển Quân nhìn thấy Tuyết Trân lập tức ngừng động tác chào hỏi.

- Tuyết Cung Chủ, có chuyện gì sao?

Tuyết Trân là ai?

Cung Chủ Tuyết Thần Cung!

Dù Tuyết Thần Cung từ trước đến đây mỹ nhân có thừa Tuyết Trân vẫn như cũ xếp ở vị trí trước ba.

Đương nhiên đánh giá Tuyết Trân không phải dựa vào mỗi tướng mạo, mà còn về thực lực bản thân nàng.

Tuyết Trân rất ít xuất thủ.

Duy nhất một lần xuất thủ đã đánh chết một cường giả Trung Giai Tiên VƯơng.

- Diệp Hạo đang bận sao?

- Hẳn là không, Công Tử vừa mới luyện chế ra một lò Tôn Cấp Phá Cấm Đan.

- Làm phiền ngươi thông tri với Diệp Hạo nói ta có chuyện muốn gặp hắn.

Tuyết Trân vừa dứt lời thì bên trong vang lên giọng nói.

- Tuyết Cung Chủ, ngươi nói chuyện sao khách khí thế, ta chỉ trong phòng Luyện Đan chứ có làm chuyện gì ghê gớm đâu.

Rồi Diệp Hạo nhìn Chu Uyển Quân nói.

- Uyển Quân lần sau Tuyết Cung Chủ đến không cần bẩm báo cứ dẫn trức tiếp nàng vào là được.

- Ta cũng không muốn quấy rầy khi ngươi luyện đan.

- Ta không sợ quấy rầy khi Luyện Đan.

- Vậy ngươi sợ khiêu chiến sao?

Tuyết Trân cười hỏi.

Diệp Hạo nhướn mày hỏi.

- Có người muốn khiêu chiến ta?

- Đàm Tự Hán, Vạn Đức Xương cùng rất nhiều Tôn Cấp Đan Sư đang chở bên trong phòng khác quý Tuyết Thần Cung.

- Vậy đi.

- Ngươi nguyện ý cùng bọn hắn tỷ thí?

- Người đã tìm đến tận cửa, nếu tiếp tục trốn tránh không phải sẽ bị kẻ khác xem thường?

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Đánh bại hai người này ngươi rất có thể sẽ đắc tội đại bộ phận Đan Sư Cửu Trọng Thiên.

Tuyết Trân trầm giọng nói.

Tuyết Trân chắc chắn với Đan Thuật bây giờ Diệp Hạo có thể dễ dàng đánh bại hai người họ.

Bất qua hai ngươi này một là Các Chủ Nhất Phẩm Các, người còn lại là Minh Chủ Tán Đan Minh, bất luận người nào cũng có sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Diệp Hạo đánh bại hai người sẽ hung hăng đánh vào mặt bọn họ.

Bởi vì trước đó hai vị này kêu gào Diệp Hạo hữu danh vô thực, một người kêu Diệp Hạo vận dụng chướng nhãn chi thuật.

- Đợi đến khi Văn Minh Tu đạo Cửu Trọng Thiên phát triển đến ĐỈnh Phong đến lúc đó ta sẽ đến Trọng Thiên khác, nên cho dù đắc tội với toàn bộ Đan Sư thì làm sao?

Diệp Hạo nói.

- Nói cũng đúng.

Nghĩ tới đây Tuyết Trân cũng không thuyết phục nữa.

Căn cơ của Diệp Hạo không ở Cửu Trọng Thiên.

Nhưng cho dù căn cơ của hắn có ở Cửu Trọng Thiên thì thế nào?

Dù gì sau trăm năm nữa Cửu Trọng Thiên cũng sẽ tan vỡ thôi.

Sau đó Diệp Hạo đi theo Tuyết Trân đến Phòng Khác Quý , lão giả mặt đỏ Đàm Tự Hán nhìn chằm chằm vào hắn nói.

- Ngươi là cái tên Diệp Hạo tự xưng Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư?

- Không phải.

Ngoài dự liệu của Đàm Tự Hán Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu nói.

Đàm Tự Hán lộ vẻ xấu hổ.

Mụ mụ.

Nhận lầm người sao?

- Không có khả năng, ngươi chính là Diệp Hạo.

Lúc này Hứa Hằng chỉ vào Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta đã nhìn qua chân dung của ngươi.

Nghe được đồ đệ nói vậy sắc mặt Đàm Tự hán biến âm trầm.

- Diệp Hạo ngươi có ý gì?

- Ta cho tới bây giờ không có tự nhận ta là Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta chỉ nói với Tuyết Trích Tiên ta là Thập Nhất Phẩm Tôn Cấp Đan Sư.

Cái gì?

Đan Sư toàn trường đều ngơ ngác.

Người nào cũng không nghĩ đến Diệp Hạo sẽ nói câu này.

Thập Nhất Phẩm Tôn Cấp Đan Sư?

Chuyện cười gì vậy?

Người ta không phải Thập Phẩm mà là Thập Nhất Phẩm sao?

- Diệp Hạo ngươi biết rõ trước mặt ngươi là ai không?

Lão giả mặt đen Vạn Đức Xương lạnh mặt lên tiếng.

- Tu Vi Đan Đạo ngươi cao bao nhiêu?

- Thập Phẩm Tôn Cấp.

- Như vậy ta muốn hỏi ngươi có cái tư cách gì kêu gào với Thập Nhất Phẩm Tôn Cấp Đan Sư ta đây?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Còn nữa ai cho ngươi quyền đòi khiêu chiến với ta?

- Chẳng lẽ ngươi không biết Tu Vi Đan Đạo của ngươi trước mặt ta chỉ là cặn bã thôi sao?

Vạn Đức Xương đứng lên nói.

- Tiểu Bối ngươi dám khi nhục ta?

Nói rồi hai mắt Vạn Đức Xương toát ra hai đạo hàn quang.

Thân sắc Diệp Hạo như thường hai con ngươi cũng đồng dạng bắn ra hai đạo hàn quang.

Ánh mắt hai người nháy mắt va chạm nhau không gian trước mặt liền sụp đổ.

Diệp Hạo tiếp lùi về sau mấy bước mới ngừng lại được.

Vạn Đức Xương chuẩn bị ra tay tiếp thì Tuyết Trân run ống tay áo nói.

- Vạn Tiên Vương, Diệp Công Tử là khách quý Tuyết Thần Cung chúng ta.

Động tác Tuyết Trân rất bí ẩn.

Nhưng Vạn Đức XƯơng lại quay lại chỗ ngồi.

Hắn nhìn Tuyết Trân đầy vẻ chấn kinh.

Hắn không khỏi nhớ tới truyền thuyết của Tuyết Trần.

Truyền thuyết vị này có tu vi Tiên Vương cao giai, trước đó Vạn Đức Xương còn cảm thấy không có khả năng, dù sao Tuyết Trân mới tu luyện mới mấy năm, tu vi làm sao tinh thâm đến vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận