Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2739: Khí Vận Chi Tử

Chỉ sau ba lần hô hấp, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên, tiếp lấy đám người nhìn thấy một màn cực kỳ rung động.

Diệp Hạo dẫn theo Đa Diện Thú toàn thân nhuốm máu đi ra.

Một cánh tay của Đa Diện Thú bị bẻ gãy lộ cả xương trắng hếu. Ngay ngực còn xuất hiện một vết thương, lúc này máu tươi vẫn đang tuôn ra ồ ạt.

Toàn trường xôn xao!

Nếu như nói trước đó Diệp Hạo vận dụng mâu thuật trấn áp Đa Diện Thú là có phần mưu lợi, nhưng vừa rồi hai người đã trực tiếp tỷ thí bên trong không gian thứ nguyên. Đa Diện Thú không địch lại, bọn họ cũng có thể hiểu. Vấn đề là, tốc độ như vậy cũng quá nhanh rồi.

Rõ ràng đây hoàn toàn là nghiền ép.

- Không phải nói Đại Thần Vương là vô địch sao?

- Giữa hai Đại Thần Vương cũng không phải chưa từng giao thủ, nhưng cảnh tượng một bên nghiền ép thế này, đây chính là lần đầu tiên.

- Trước đó ta còn hiếu kỳ hắn ta sao dám khiêu khích Ma Đế Tử? Hiện giờ ta mới hiểu được, hóa ra người ta thực sự có thực lực này.

- Bây giờ ta lại tò mò thân phận của hắn.

- Hắn không phải là Tông chủ Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo đấy chứ?

- Cũng có khả năng này.

- Ta cảm thấy hắn có thể là lão quái vật hô phong hoán vũ nhiều năm.

Khi tu sĩ bốn phía thảo luận, một lão giả mặc áo bào xám xuất hiện cách Diệp Hạo không xa.

- Mong công tử có thể buông tha cho Ma Đế Tử.

- Ma Đế Tử hết lần này đến lần khách khiêu khích ta, Ma tộc các ngươi nghĩ ta là người dễ chọc sao?

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn lão giả kia nói.

- Các hạ phải suy nghĩ cho kỹ, Ma Đế tử là do Ma tộc chọn ra, ngươi thật sự muốn làm địch của toàn bộ Ma tộc sao?

Lão giả kia vừa nói đến đây, một đôi bàn tay liền xé rách không gian bóp chặt lão giả kia ở trong tay.

- Ngươi muốn làm gì?

Lão giả Ma tộc kia hoảng sợ nói,

- Giết.

Diệp Hạo lạnh giọng nói.

Diệp Hạo vừa nói xong, đôi bàn tay kia lập tức bóp vỡ lão giả Ma tộc Thần Hoàng đỉnh phong ngay tại chỗ.

- Ma tộc? Rất mạnh sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Rất nhiều cao thủ Ma tộc tức giận nhưng không dám nói gì.

Diệp Hạo là tên ngay cả thức ăn mặn cũng không kỵ. Một cao thủ Thần Hoàng đỉnh phong của Ma tộc nói giết liền giết?

- Công tử không một chút kiêng kỵ mà giết người ở Thanh Khâu ta, có phải hơi quá đáng rồi hay không?

Bạch Linh Lung nhìn Diệp Hạo, lời nói không một chút cảm xúc.

- Đã giết rồn, ngươi có thể làm khó dễ được ta?

Diệp Hạo nhìn Bạch Linh Lung, lãnh đạm nói.

Lời này tùy tiện cỡ nào?

Lời này bá đạo cỡ nào?

Lời này tùy ý cỡ nào?

- Thanh Khâu là nơi không phải ai cũng có thể dính bẩn.

Đúng lúc này thân ảnh Bạch Dã Hạc xuất hiện ở giữa không trung, ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo tràn đầy sát ý.

Bạch Dã Hạc hận Diệp Hạo cũng là có lý do. Cháu trai Bạch Vũ của hắn cũng là gián tiếp chết trong tay Diệp Hạo.

- Ngươi không được.

Diệp Hạo nhìn Bạch Dã Hạc một cái nói.

- Vậy tăng thêm ta nữa thì sao?

Lúc này Bạch Minh Huy từ đằng xa đi tới.

- Hai cường giả nửa bước cấm kỵ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Xem ra lần này Thanh Khâu các ngươi hạ quyết tâm phải giết được ta.

- Thanh Khâu không phải ai cũng có thể làm loạn.

Bạch Minh Huy lãnh đạm nói.

- Các ngươi biết ta là ai không?

Diệp Hạo nhìn Bạch Minh Huy nói.

- Ta không quan tâm ngươi có thân phận cỡ nào, nhưng làm loạn ở Thanh Khâu là không được.

Bạch Minh Huy nói khiến sắc mặt đám người Duyên Mộc chợt biến đổi. Phải biết Bạch Minh Huy chính là tộc trưởng của Thanh Khâu. Mỗi một lời nói hay hành động của hắn đều đại biểu cho hình tượng của Thanh Khâu. Nói cách khác hắn không thể nói lung tung.

- Bạch Minh Huy sao có thể làm càn như vậy?

- Không giống hình tượng trước đây của hắn.

- Hắn không thèm để các thế lực trong thiên hạ ở trong mắt.

- Thanh Khâu có thực lực này sao?

Một vài thiếu niên chí tôn nhạy bén nhận ra được sẽ có chuyện không tốt xảy ra. Mà đúng lúc này bọn họ đột nhiên phát hiện ra bọn họ không có cách nào liên lạc với bên ngoài.

- Bạch tộc trưởng, vì sao Thanh Khâu các ngươi lại phong bế?

Duyên Mộc bình tĩnh hỏi.

Cái gì?

Tu sĩ toàn trường đều ngẩn ra.

Phong bế Thanh Khâu?

Bạch Minh Huy muốn làm cái gì?

- Vấn đề này chút nữa thôi ta sẽ trả lời các ngươi, hiện tại ta phải giải quyết chuyện nhỏ trước đã.

Bạch Minh Huy nhìn Duyên Mộc một cái rồi dời ánh mắt lên người Diệp Hạo.

- Nước ở Thần vực còn sâu hơn cả ngươi tưởng tượng. Ngươi nghĩ thúc thúc của lão tổ các ngươi có thể trấn áp toàn bộ Thần vực sao?

Khiến Bạch Minh Huy không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói lời này.

Sắc mặt Bạch Minh Huy lập tức thay đổi. Người biết được tin tức này ở toàn bộ Thanh Khâu cũng không có mấy người. Sắc mặt Bạch Minh Huy thay đổi, đồng thời sắc mặt của đám người Duyên Mộc cũng trở nên khó coi.

Thúc thúc của lão tổ Thanh Khâu?

Nói đùa cái gì?

Cái đời đấy cũng đủ dọa nhiều người rồi.

Bọn họ nhận ra một trận bão tố chuẩn bị quét sạch toàn bộ Thần vực.

- Sao ngươi biết chuyện này?

Bạch Minh Huy âm trầm nói.

- Ta biết bằng cách nào không quan trọng, quan trọng là ngươi muốn làm cái gì?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Bắt những thiếu niên chí tôn này, cò kè mặc cả với các đại thế lực?

- Bây giờ Thanh Khâu đã không sợ bất kỳ thế lực nào.

Đúng lúc này một âm thanh bình thản vang lên giữa không trung. Một thiếu niên môi hồng răng trắng phiên phiên đi về phía Diệp Hạo. Mỗi một bước đi của hắn, dưới chân liền xuất hiện một đóa kim liên. Trông rất đẹp mắt.

- Bộ bộ kim liên.

Ngô Đồng hoảng sợ nói.

Chỉ có khí vận chi tử trong truyền thuyết mới có cảnh tượng này. Mà sắc mặt của những thiếu nên chí tôn các tộc cũng trở nên khó coi. Ai cũng không ngờ rằng khí vận chi tử lại xuất hiện.

Phải biết khí vận chi tử có thể tìm được tạo hóa mạnh nhất giữa thiên địa, có thể nói khí vận chi tử ở thời đại này chính là nhân vật chính.

Làm sao tranh đây?

- Ta cho ngươi một cơ hội.

Khi phiên phiên thiếu niên nói câu này cũng chỉ cách Diệp Hạo còn trăm mét.

- Cơ hội gì?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Thần phục với ta.

Phiên phiên thiếu niên thản nhiên nói.

Trong lời nói của hắn tràn đầy cao cao tại thượng, giống như hắn đang ban ơn cho Diệp Hạo vậy.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Có lẽ ngươi không biết hậu quả của việc từ chối ta.

Phiên phiên thiếu niên vừa nói xong, thiên địa cũng chấn động, tựa như hắn có thể vận dụng lực lượng của thiên địa bất cứ lúc nào cũng có thể loại bỏ được Diệp Hạo.

- Ngươi cùng lắm cũng chỉ là khí vận chi tử của Yêu vực mà thôi, ở trước mặt ta mà còn dám xưng là lão sói vẫy đuôi gì sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Sắc mặt phiên phiên thiếu niên đông cứng lại.

- Có vẻ thứ ngươi biết cũng không hề ít.

Phiên Phiên thiếu niên không vui nhìn Diệp Hạo.

- Ta còn biết các ngươi là kẻ thất bại bị trục xuất ra.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Thế nào? Thất bại ở Yêu vực nên muốn đoạt lại tôn nghiêm đã mất ở Thần cực sao?

- Ngươi tự tìm cái chết.

Phiên phiên thiếu niên chợt quát một tiếng.

Âm thanh kinh khủng hóa thành một hồ ly trắng như tuyết.

Hồ ly ngửa mặt lên trời gào thét, thương khung cũng vì đó mà bị phá hủy, mặt đất sụt lún, sinh linh chết thảm.

Đây là một cảnh tượng đáng sợ trực tiếp đánh vào trong đầu Diệp Hạo.

- Trầm luân trong dị tượng của ta đi.

Phiên phiên thiếu niên dữ tợn nhìn Diệp Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận