Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2756: Cửu Cung

Đợi đến khi Đại Diễn rời khỏi, Nguyệt Hoa không hiểu hỏi.

- Tại sao lại cho Đại Diễn rời khỏi?

- Đại Diễn vẫn còn một chút sức chiến đấu, nếu cứ tiếp tục đấu như vậy, các ngươi chưa chắc có phần thắng.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Không phải vẫn còn có ngươi sao?

Lê Tư vừa nói đến đây liền thấy Diệp Hạo phun ra một ngụm máu tươi.

- Diệp huynh.

Nguyệt Hoa hoảng sợ nói.

Diệp Hạo khoanh chân ngồi xuống.

- Nếu không phải do Đại Diễm quá mức tự phụ nên ta vừa đi lên đã phát được một thế giới của hắn, bằng không dù ta có vận dụng toàn lực cũng không thể nào làm hắn trọng thương.

Nhìn bộ dạng suy yếu của Diệp Hạo, Nguyệt Hoa xúc động nói.

- Ngươi không sao chứ?

- Thương thế không nặng, chỉ là cần phải tốn một chút thời gian để điều dưỡng.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chúng ta hộ pháp cho ngươi.

Nguyệt Hoa trịnh trọng nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi yên lặng khôi phục.

Thông qua một trận chiến cùng Đại Diễn, Diệp Hạo mới nhận ra được một chuyện.

Sức chiến đấu của hắn nhất định phải tiếp tục đột phá, nếu không đợi đến khi tu vi của hắn tăng lên tới Thần Vương cảnh đỉnh phong, đến lúc đó cũng chưa chắc đã là đối thủ của Đại Diễn trong thời kỳ toàn thịnh.

Chỉ là, sức chiến đấu muốn đột phá là có thể đột phá được chắc?

Hơi khó!

Nghĩ như vậy Diệp Hạo lại nhắm mắt lại yên lặng điều dưỡng.

Một lần điều dưỡng này phải mất ba ngày.

- Rốt cục cũng khôi phục.

Diệp Hạo đứng lên vừa cười vừa nói.

- Diệp huynh, chúng ta phát đạt rồi.

Lúc này Nguyệt Hoa kích động nói.

- Sao vậy?

Diệp Hạo không hiểu nói.

- Ngươi xem mặt vách đá này đi.

Nguyệt Hoa chỉ vào vách đá không xa nói.

Diệp Hạo dựa theo phương hướng của Nguyệt Hoa chỉ mà nhìn lại.

Lúc này hắn mới phát hiện trên vách đá có dấu tích chữ viết từ xưa.

Cung!

- Đây chẳng lẽ là do Cửu Cung chúa tể để lại?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Rất có thể.

Nguyệt Hoa gật đầu nói.

- Đến mức độ của Cửu Cung chúa tể, tùy tiện để lại một sợi đạo ngân cũng đủ cho chúng ta hưởng thụ cả đời rồi.

Khi thần niệm của Diệp Hạo rơi vào phía trên chữ “Cung” kia, Diệp Hạo cảm thấy chư thiên đều đang nổ tung. Chỉ có chín thế giới cổ xưa lượn vòng trong bầu trời.

Chín thế giới cổ xưa theo thứ tự là Cung Càn, Khảm Cung, Cấm Cung, Chấn Cung, Lồng Ngực, Tốn Cung, Ly Cung, Khôn Cung, Đoán Cung.

Bọn chúng nổi giữa không trung phóng ra chấn động khủng bố chấn áp cả chư thiên.

Mà theo Diệp Hạo quan sát, hắn phát hiện Cửu Cung bao hàm ngàn vạn, rất nhiều đại đạo đều có thể nhìn thấy từ trong đó. Nói cách khác dù ngươi không tu hành Cửu Cung chi đạo, nhưng ngươi vẫn có thể được nó dẫn dắt.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra cảm xúc mừng như điên.

Vì sao?

Đại đạo mà Diệp Hạo tu hành chính là ba ngàn đại đạo. Yêu cầu chính là bao gồm cả ngàn vạn. Mà một chữ “Cung” trước mắt lại thỏa mãn yêu cầu của Diệp Hạo.

Diệp Hạo giống như một khối bọt biển điên cuồng hấp thu áo nghĩa ẩn trong chữ cổ này.

Một ngày trôi qua!

Hai ngày trôi qua!

Ba ngày trôi qua!

Diệp Hạo vẫn lẳng lặng đứng ở trước vách đá quan sát. Mà ba người Nguyệt Hoa đã kết thúc từ một ngày trước.

- Rốt cục Diệp công tử lĩnh ngộ bao nhiêu thứ vậy?

Trong lắt Lê Tư lóe lên ánh sáng kinh ngạc.

- Lĩnh ngộ càng nhiều càng tốt.

Nguyệt Hoa mừng rỡ nói.

- Ta cảm thấy đến lúc đó sức chiến đấu của ca ca sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Tiểu Lục nghẹo đầu nói.

- Đến lúc đó cho dù là cao thủ đứng đầu như Đại Diễm cũng có thể phân cao thấp.

Nguyệt Hoa gật đầu nói.

Chỉ là khiến bọn họ không ngờ rằng Diệp Hạo đứng ở trước vách đá này tận nửa tháng vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu muốn tỉnh lại.

- Diệp Hạo không phải bị tẩu hỏa nhập ma rồi đấy chứ?

Lê Tư nghi hoặc nói.

- Đến cảnh giới của chúng ta, làm sao có thể lại bị tẩu hỏa nhập ma được?

Nguyệt Hoa lắc đầu.

- Chắc chắn không sao đâu, chúng ta tu hành ở chỗ này.

Một tháng trôi qua!

Hai tháng trôi qua!

Ba tháng trôi qua!

Đến lúc này ngay cả trong lòng Nguyệt Hoa cũng run rẩy. Hắn rất lo Diệp Hạo xảy ra chuyện.

Bỗng Diệp Hạo động đậy. Sau một khắc xung quanh hắn liền xuất hiện chín tiểu thế giới đang không ngừng xoay tròn, mỗi tiểu thế giới đều tản ra hàng ngàn vạn tian sáng.

- Cửu Cung.

Nguyệt Hoa hoảng sợ nói.

- Đây... Đây là sự thật sao?

Lê Tư cũng hoang mang.

Đây chính là Cửu Cung đấy.

Thiếu niên chí tôn hao phí cả một đời cũng chưa chắc có thể ngưng tụ ra được.

Thế nhưng Diệp Hạo chỉ cảm ngộ ba thang ở đây đã có thể hiển hóa ra Cửu Cung.

Nếu Đại Diễm ở chỗ này, không biết hắn có cảm tưởng gì?

Sau khi chín tiểu thế giới được củng cố liền chạm vào tiểu thế giới ở bên cạnh. Mỗi một lần va chạm, hai tiểu thế giới cũng trở nên ảm đạm. Nhưng Diệp Hạo vẫn tiếp tục lặp đi lặp lại hành động này.

- Diệp Hạo đang thử hợp nhất Cửu Cung.

Nguyệt Hoa trợn mắt hốc mồm nói.

Phải biết Đại Diễn hao phí bao lâu thời gian mới miễn cưỡng làm được Cửu Cung Hợp Nhất.

Mà bây giờ Diệp Hạo đã bắt đầu thử chúng rồi?

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Khi chín tiểu thế giới va chạm được hơn trăm lần, chín tiểu thế giới cũng đồng thời bị tan biến.

- Đáng tiếc vẫn không thể nào dung hợp lại được.

Diệp Hạo thở dài nói.

- Diệp huynh, ngươi không biết hành vi của ngươi nghịch thiên cỡ nào đâu.

Nguyệt Hoa cười khổ nói.

- Nếu ta thật sự nghịch thiên, vậy cũng sẽ làm được Cửu Cung Hợp Nhất rồi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Nguyệt Hoa không biết nên nói cái gì.

- Diệp công tử, lần này lực chiến đấu của ngươi tăng lên sao?

Lê Tư nhẹ giọng hỏi.

- Tăng lên một khoảng.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ta nghĩ nếu lần nữa đối mặt với Đại Diễm, dù không thể đánh bại nhưng chính diện chống lại vẫn không có bất kỳ vấn đề gì.

Diệp Hạo cũng không nói thắng hoàn toàn, dù sao hắn cũng không biết Đại Diễn có át chủ bài hay không?

- Vậy thì tốt quá.

Nguyệt Hoa vui mừng nói.

- Đến lúc đó thêm cả chúng ta là có thể tiêu diệt được Đại Diễn.

- Ngươi chắc ngươi muốn xử lý Đại Diễn?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Nguyệt Hoa.

Nguyệt Hoa lúng túng nói.

- Ta chỉ thuận miệng nói thôi.

Đại Diễn chính là truyền nhân gián tiếp của Cửu Cung chúa tể.

Ai dám giết hắn?

Tự tìm cái chết hay sao?

- Được rồi, chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Mấy người chúng ta liên thủ, không nói quét ngang chiến trường, ta cảm thấy cũng không khác gì nhiều.

Lúc này Nguyệt Hoa nhẹ nhàng nói.

- Lần này sức chiến đấu của ta cũng tăng lên không ít.

Ở vách đá trước mặt, Nguyệt Hoa cũng tăng lên không ít.

- Chỗ này chiến trường, có rất nhiều cơ duyên.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nhìn phương xa nói.

- Việc chúng ta cần làm là phải cố gắng hết khả năng để tìm ra cơ duyên.

Một nhóm bốn người vừa đi ra khỏi sơn cốc, xa xa đã thấy một chùm ánh sáng màu đỏ thẫm vọt lên tận trời.

- Đó là cái gì?

Tiểu Lục hoảng sợ nói.

- Xích Luyện thần kim.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe sáng.

- Xích Luyện thần kim?

Nguyệt Hoa giật nảy mình.

- Xích Luyện thần kim có thể rèn đúc thành chiến kiếm cấm kỵ cấp đấy.

- Đi, đi xem một chút.

Diệp Hạo nói xong lập tức vọt về phía trước.

Đây chính là cơ duyên nghịch thiên.

Diệp Hạo làm sao có thể nhường được chứ?

Tốc độ của bốn người Diệp Hạo cực kỳ nhanh, không qua bao lâu đã tới nơi. Mà lúc này đám người Diệp Hạo mới phát hiện ra không ngờ số lượng thiếu niên chí tôn đến trước đã đạt hơn mấy trăm người.

Mấy trăm người đấy.

Đừng nghĩ con số này là ít, phải biết toàn bộ chiến trường đều là chí tôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận