Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1125: Thiếu Tọa Kỵ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Chín viên cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan đồng thời xuất hiện giữa không trung, Đoan Mộc Sướng và Đoan Mộc Vân cảm thấy tu vi vùn vụt bành trướng.

- Muốn sao?

Tâm Ma cười tủm tỉm hỏi.

Đoan Mộc Sướng cùng Đoan Mộc Vân gật gật đầu liên tục.

Tâm Ma vung tay lên, sáu viên cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan trở về túi Càn Khôn hắn, về phần ba viên cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan còn lại phân biệt rơi xuống ba cái bình ngọc.

Tâm Ma dẫn ba viên cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan phân biệt vọt tới trước mặt ba người Đoan Mộc Sướng, Đoan Mộc Vân, Diệp Phương.

- Cầm đi.

Đoan Mộc Sướng cùng Đoan Mộc Vân đều ngẩn người.

Bọn họ không ngờ Tiên Đan trân quý này còn có phần cho bản thân.

- Ta không có yêu cầu khác.

Tâm Ma nhàn nhạt nói

- Ta chỉ yêu cầu các ngươi đừng tổn thương đến Nhân tộc.

- Về sau, Quảng Nguyên Ma Vực sẽ không phát sinh chuyện tổn thương Nhân tộc.

Đoan Mộc Vân làm bảo đảm với Tâm Ma.

Hắn quá rõ ràng giá trị ba viên Tiên Đan này.

Đây là đồ vật có tiền cũng không mua được.

Thập phẩm Tôn cấp Đan Sư.

Loại tồn tại cấp bậc này, hắn chưa từng nghe nói qua.

Nghĩ tới đây, Đoan Mộc Vân cảm thấy việc bản thân mang theo Tâm Ma đến đây nhìn Diệp Phương là một quyết định quá chính xác. Dựa theo tình huống bình thường, Đoan Mộc Vân nên mang theo tinh nhuệ Đoan Mộc gia tiến về Công Dương gia. Bởi vì lúc này không tiến về, Công Dương gia có thể sẽ chạy trốn.

Dù sao cường giả Công Dương gia đã bị tàn sát gần hết.

Trừ phi tu sĩ Công Dương gia đần độn, nếu không, bọn họ không có khả năng ở lại chờ chết.

Nói cách khác, nếu hiện nay tướng sĩ Đoan Mộc gia tiến đến sẽ không chiếm được thứ gì.

Nhưng đồ vật Công Dương gia cất giữ cũng không bằng một viên Tiên Đan này.

Huống chi Đoan Mộc gia lại lấy được ba viên.

- Còn nữa, ngươi là gia chủ mà tu vi quá yếu.

Tâm Ma ném cho Đoan Mộc Vân một cái Phong Ấn Quyển Trục.

- Phong Ấn Quyển Trục.

- Bên trong Phong Ấn Quyển Trục phong ấn một lão ma Tiên Tôn cửu chuyển.

Phong ấn trong tay Tâm Ma cơ hồ đều là Ma tộc.

Ai bảo những năm nay, Tâm Ma một mực trộn ở Ma tộc làm chi.

Vẫn y như lúc trước giúp Đoan Mộc Sướng, tu vi Đoan Mộc Vân tăng tới Tiên Tôn lục chuyển.

Sau khi nguyên thần lão ma triệt để tiêu tán, Đoan Mộc Vân sẽ đạt đến tu vi Tiên Tôn bát chuyển, nhưng Đoan Mộc Vân bát chuyển mạnh hơn Đoan Mộc Sướng bát chuyển nhiều lắm. Hai vị này cùng phục dụng Phá Giai Đan đặt chân Tiên Tôn cửu chuyển sẽ không thể cường đại hơn Diệp Phương.

Dù sao Diệp Phương cũng có căn cơ Tiên Tôn bát chuyển.

Sau đó, Tâm Ma phất phất tay để Đoan Mộc Sướng cùng Đoan Mộc Vân rời đi.

- Diệp công tử, tuy ta phục dụng Phá Giai Đan tăng tu vi lên tới Tiên Tôn cửu chuyển, nhưng chiến lực của ta chưa hẳn là đối thủ tiểu tử Ngọc Hành.

Diệp Phương nói lo lắng trong lòng ra.

- Ta truyền cho ngươi ba chiêu bí thuật Tiên Vương.

Tâm Ma suy nghĩ một hồi nói.

- Bí thuật Tiên Vương?

Diệp Phương giật mình.

- Phải.

- Bí thuật Tiên Vương cực kỳ thâm ảo, ta rất khó chưởng khống trong thời gian ngắn.

- Qua mấy ngày sau ngươi sẽ biết.

Tâm Ma bí hiểm nói.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Toàn bộ Nguyên Vực rộng lớn không ai ngờ Đoan Mộc gia sắp diệt tuyệt lại như kỳ tích quét ngang Công Dương gia.

- Đoan Mộc Sướng liên tục tăng tu vi lên hai cảnh giới.

- Đoan Mộc gia mời tới một ngoại viện cường đại, không thấy chiếc Tôn cấp Chiến Hạm băng lãnh vô địch kia sao?

- Lần này, mưu đồ của Ngọc Sư Nhất tộc sẽ hoàn toàn kết thúc.

- Hãy chờ xem, Ngọc Sư Nhất tộc chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Đừng quên Ngọc Hành có chiến lực Tiên Tôn cửu chuyển.

- Sau khi chiến thần Đoan Mộc gia vẫn lạc, Đoan Mộc gia đã không thể khôi phục vinh quang trước đó, hãy chờ xem, Đoan Mộc gia mời cao thủ cấp bậc gì cũng chỉ là hồi quang phản chiếu mà thôi.

- Tôn cấp Chiến Hạm, Ngọc Hành đập một bàn tay là nát.

Đoan Mộc Sướng cùng Đoan Mộc Vân tự nhiên cũng nghe được ngoại giới đàm luận.

Nhưng hai vị này khịt mũi coi thường.

Đừng nói Ngọc Hành chỉ có tu vi Tiên Tôn cửu chuyển, dù hắn có tu vi Tiên Tôn thập chuyển, thập nhất chuyển lại như thế nào?

Phải biết Tâm Ma có năng lực chống lại Ma Vương.

Song phương rõ ràng không cùng một cấp độ

Ba ngày sau, sứ giả Ngọc Sư Nhất tộc đi tới Đoan Mộc gia.

Đoan Mộc gia, nghị sự đại điện.

Một thanh niên mặc một thân trường sam màu vàng óng, lông mi cao ngạo nhìn Đoan Mộc Vân nói

- Công tử nhà ta nói, hạn Đoan Mộc gia một tháng sau tiến về Thiên Đô thành tạ tội, đúng rồi, còn ngoại viện các ngươi mời đến nữa.

- Tạ tội?

Đoan Mộc Vân hừ lạnh.

- Các ngươi có thể không đi, nhưng hậu quả các ngươi không chịu đựng nổi.

Thanh niên nhàn nhạt nói.

- Ta muốn biết có hậu quả gì?

Đúng lúc này, một đạo âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong đại sảnh.

Nhìn thân ảnh đi tới cửa ra vào, toàn bộ cao tầng Đoan Mộc gia đều đứng lên.

Đoan Mộc Sướng không nói cặn kẽ.

Nhưng cao tầng trong tộc cũng rõ ràng tuyệt đối không thể đắc tội Tâm Ma.

- Chó gà không tha.

Thanh niên hài hước nhìn Tâm Ma nói.

- Trở về nói cho Ngọc Hành.

Tâm Ma nhàn nhạt nói

- Ta thiếu một tọa kỵ, công tử nhà ngươi miễn cưỡng đúng quy cách.

- Lớn mật.

Nghe vậy, thanh niên cả giận nói.

- Quỳ xuống.

Tâm Ma bỗng nhiên lạnh lùng quát lớn.

Thanh niên chỉ cảm thấy thức hải rung chuyển một trận, phù phù một tiếng quỳ trước mặt Tâm Ma.

Toàn bộ tu sĩ nhìn thấy một màn này đều hoảng sợ không nói nên lời.

Thanh niên này là ai?

Sao bọn họ không quen biết chứ?

Ngọc Khoa, tùy tùng của Ngọc Hành, một thân chiến lực đặt tới cảnh giới Tiên Tôn, cho dù Đoan Mộc gia chủ trước đó cũng không làm gì được hắn

Nhưng tình huống hiện tại thì sao?

Ngay cả một tiếng trách mắng của Tâm Ma, Ngọc Khoa cũng không tiếp nhận được.

Điều này không thể tưởng tượng nổi.

Một hồi lâu sau, Ngọc Khoa mới khôi phục một chút thần trí, khi hắn nhìn thấy bản thân quỳ trước mặt Tâm Ma thì ngây ngẩn cả người, sau một khắc, hắn giãy dụa muốn đứng lên, nhưng hắn khiếp sợ phát hiện vô luận bản thân giãy dụa thế nào cũng không đứng nổi.

- Ngươi... ngươi biết ta là ai không?

Ý thức được bản thân không đứng nổi, Ngọc Khoa trầm mặc nhìn Tâm Ma nói.

- Chó của Ngọc Hành.

- Ngươi nói gì?

- Ta không thích ánh mắt ngươi.

Tâm Ma nói đến đây, hai con ngươi Ngọc Khoa bịch một tiếng nổ nát vụn, Ngọc Khoa bưng bít hai lỗ máu kêu lên thảm thiết.

- Nếu ta còn nghe ngươi la lối òm sòm, ta sẽ xóa đi linh hồn ngươi.

Tâm Ma nhàn nhạt nói.

Nghe được Tâm Ma nói như vậy, Ngọc Khoa nơi nào dám kêu thảm, nhưng đau đớn kịch liệt vẫn khiến hắn run rẩy không ngừng.

- Ngươi đã nghe lời ta chưa?

Tâm Ma nhìn Ngọc Khoa nói.

- Lời gì?

- Ta thiếu một tọa kỵ, công tử nhà ngươi miễn cưỡng đúng quy cách.

Tâm Ma nhàn nhạt nói

- Đương nhiên, công tử nhà ngươi có thể chạy trốn, nhưng đại giới là Ngọc Sư Nhất tộc, chó gà không tha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận