Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2187: Khiêu Khích Tổ Sư

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Không thú vị!

Đây cũng là đánh giá của Hương Quân

Toàn bộ tu sĩ ngoại trừ Diệp Hạo đều kinh ngạc nhìn một màn này.

Tầng thứ mười bốn do Tổ sư sáng lập ra môn phái trấn thủ.

Năm đó, Tổ sư sáng lập ra môn phái thế nhưng đạt đến Sinh Thần cảnh.

Cứ như vậy bị Hương Quân miểu sát?

Đúng thế.

Miểu sát.

Chiến đấu còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

Cũng đúng lúc này, thân ảnh Hoàng Thập Nhất cũng đã xuất hiện trên tầng mười bốn, sau đó, tại vị trí Hoàng Thập Nhất một thân ảnh cũng xuất hiện giữa không trung.

- Vì sao ngươi cũng không tu luyện công pháp bổn môn?

Người sáng lập ra Ngũ Sắc tông, Lục Bằng Tổ sư cười khổ hỏi.

Lục Bằng chờ nhiều năm mãi mới chờ đến lúc hai người xông đến tầng mười bốn.

Thế nhưng họ đều không tu luyện bản nguyên công pháp của Ngũ Sắc tông.

- Ta đến đây vượt ải chỉ vì tôi luyện thôi.

Hoàng Thập Nhất lạnh lùng nói.

- Ra chiêu đi.

Lục Bằng nhàn nhạt nói.

Sau đó Lục Bằng thấy được một đạo kiếm quang.

Lại sau đó, không có sau đó nữa.

Cảm giác được sinh cơ trong cơ thể khô héo trôi qua, Lục Bằng mờ mịt nhìn Hoàng Thập Nhất.

Nhanh.

Chuẩn.

Hung ác.

Đây cmn là đỉnh tiêm sát thủ?

Ngũ Sắc tông làm sao có sát thủ?

Bất quá vấn đề này rất nhanh không cần hắn lo lắng.

Bởi vì sợi ý niệm này của hắn đã bị Hoàng Thập Nhất chém giết.

- Thật không có ý nghĩa.

Hoàng Thập Nhất cau mày nói.

Hoàng Thập Nhất sở dĩ có thể nhẹ nhõm đánh bại Lục Bằng vì có vài nguyên nhân.

Mà nguyên nhân trọng yếu nhất chính là công pháp.

Hoàng Thập Nhất tu luyện công pháp Sinh Thần trung cấp, mà Lục Bằng lại vận dụng Tử Thần đỉnh phong. Còn nữa, thần thông mà Hoàng Thập Nhất dùng cũng là Sinh Thần trung cấp, mà có Diệp Hạo những năm nay dốc lòng chỉ đạo, Hoàng Thập Nhất nếu không thể đánh bại Lục Bằng, tìm khối đậu hũ tự sát đi cho vừa.

Còn có, Lục Bằng cũng có một chút khinh địch.

Nên khiến hắn bị miểu sát tại chỗ.

- Công tử.

Hoàng Thập Nhất rơi xuống cạnh Diệp Hạo,

- May mắn không làm nhục mệnh.

- Công tử.

Hương Quân cũng rơi bên người Diệp Hạo,

- May mắn không làm nhục mệnh.

- Các ngươi vốn không nên khiêu chiến cấp bậc này.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Có thời gian các ngươi đi khiêu chiến Môn Thần cấp.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

Nhìn hai nữ tử cung kính hành lễ với Diệp Hạo, thần sắc tu sĩ trong sân đã thay đổi khi nhìn Diệp Hạo.

Thị nữ đều lợi hại như vậy?

Như vậy bản thân Diệp Hạo sẽ cỡ nào nữa.

Bọn họ không biết Hoàng Thập Nhất lai lịch ra sao, nhưng Hương Quân thì lại rất rõ.

Hương Quân chính là tạp dịch đệ tử.

Có thể có tư chất gì?

Có thể có lai lịch gì?

Có thể có thực lực gì?

Nhưng khi đi theo Diệp Hạo còn mấy năm, một đường tiêu thăng đến tình trạng này?

- Ha ha ha.

Đúng lúc này, bên trong Ngũ Sắc Tháp truyền đến một tiếng cười to.

Không phải Tuân Hạo Sơ thì là ai đây?

Chỉ thấy lúc này, Tuân Hạo Sơ đứng tại tầng mười bốn, cả người tỏ ra đắc ý phấn chấn, tùy ý mà trương dương.

Nhưng tu sĩ trong sân lại lộ vẻ mặt xấu hổ.

Nếu không có Hoàng Thập Nhất và Hương Quân châu ngọc trước đó thì bọn họ sẽ cảm thấy rất bình thường với hành vi này của Tuân Hạo Sơ.

Nhưng bây giờ…

Tuân Hạo Sơ chắp hai tay sau lưng lãnh đạm nhìn Lục Bằng xuất hiện trước mặt.

Thời điểm Lục Bằng nhìn thấy Tuân Hạo Sơ ánh mắt lộ ra thần sắc mừng rỡ.

- Rốt cục đợi được một tên tu luyện công pháp bản tông rồi.

- Ngươi chính là Lục Bằng tổ sư?

Tuân Hạo Sơ nhìn Lục Bằng thản nhiên nói.

- Không sai.

Lục Bằng cau mày nói.

Bởi vì hắn cảm thấy Tuân Hạo Sơ không tôn trọng mình.

- Ta nghĩ ngươi biết rõ ta đánh bại ngươi thì sẽ nhận được cái gì?

- Đánh bại ta, ngươi có thể có được công pháp Tử Thần cao giai.

Lục Bằng trầm giọng nói.

- Tử Thần đỉnh phong?

- Ngươi không vừa lòng?

- Ngươi không phải cương giả Sinh Thần cấp à?

- Ta là tu sĩ Sinh Thần cấp không có nghĩa ta tu luyện công pháp Sinh Thần cấp.

- Tử Thần cao cấp?

Tuân Hạo Sơ giận.

- Sư tôn gạt ta.

Tuân Hạo Sơ có thể không giận sao?

Năm đó hắn hoàn toàn có thể lựa chọn ba đại đỉnh cấp Kiếm Tông.

Nhưng vì sao chọn Ngũ Sắc tông?

Cũng vì Đại trưởng lão nói trong Ngũ Sắc tông có công pháp Sinh Thần cấp.

Cũng vì câu nói này khiến hắn mới nghĩa vô phản cố lựa chọn Ngũ Sắc tông.

Nhưng bây giờ Lục Bằng lại nói cho Tuân Hạo Sơ hắn chỉ có Tử Thần cao cấp.

Cái này khiến Tuân Hạo Sơ cảm thấy mình bị lừa gạt.

Lục Bằng hơi trầm ngâm hiểu nguyên nhân Tuân Hạo Sơ nổi giận.

- Ngươi cho rằng Tử Thần cao cấp rất dễ có được?

Lục Bằng trầm mặt nói tiếp.

- Không thông qua được khảo nghiệm của ta, ngươi cái gì cũng không chiếm được.

- Ta ở Chân Thần cảnh tầng tám có thể thông qua khảo nghiệm tầng mười ba, bây giờ ta đến Chân Thần cảnh tầng chín làm sao không thông qua được khảo nghiệm của ngươi?

Tuân Hạo Sơ lạnh lùng nói.

- Vậy để cho ta nhìn xem bản lãnh của ngươi?

Lục Bằng hờ hững nói.

Oanh một tiếng hai bóng người đụng vào nhau giữa không trung.

Sóng xung kích để sắc mặt toàn bộ tu sĩ khiếp sợ không thôi.

- Uy năng Chân Thần cảnh đó hả?

- Vì sao ta cảm thấy cho dù Môn Thần cảnh tầng ba cũng không bằng.

- Không biết Tuân sư huynh có phải đối thủ của Tổ sư hay không?

Ngay tại thời điểm rất nhiều tu sĩ dang suy đoán một bóng người lảo đảo lui lại.

Không phải Tuân Hạo Sơ thì là ai?

Lục Bằng năm ngón tay bóp quyền, cười lạnh nói,

- Ta còn tưởng rằng ngươi rất mạnh chứ.

- Vừa rồi chỉ là thăm dò, lại đến.

Tuân Hạo Sơ đen mặt gầm thét.

- Lục Sắc Thần Thông, Mộc Linh Nhất Kích.

Tuân Hạo Sơ nói xong trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một thụ nhân cao lớn, thời điểm thụ nhân tung hai tay chộp tới Lục Bằng, hai tay hắn từ hai biến ảo thành bốn, rất nhanh bốn cái lại biến ảo thành tám.

Không ngừng mở rộng, không ngừng gia tăng.

Rất nhanh, toàn bộ thiên địa đã bị hai tay mộc linh rậm rạp chằng chịt bao trùm.

- Hào nhoáng bề ngoài, trăm ngàn chỗ hở.

Tuân Hạo Sơ nói đến đây cao giọng quát.

- Cho ngươi nhìn xem cái gì là hỏa linh gào thét.

Một hỏa linh to lớn phảng phất như như thượng cổ Hỏa Thần, toàn thân vô cùng vô tận hỏa diễm.

Theo tiếng nó gầm lên giận dữ, xúc tu đầy trời của thụ nhân bị nhen lửa, chưa tới một hơi thở đã cháy hết.

Ánh mắt Tuân Hạo Sơ lộ ra vẻ bất ngờ.

- Ngươi ——Hỏa Linh Bào Hao của ngươi làm sao có thể đánh bại Mộc Linh Nhất Kích của ta?

Hỏa Linh Bào Hao là Thần thông Thị Thần cấp, mà Mộc Linh Nhất Kích của hắn lại là Thiên Thần cấp.

Bản chất giữa song phương quá khác biệt.

- Ngươi vận dụng thần thông có trăm ngàn chỗ hở, uy năng thần thông nên có đều không phát huy ra.

Lục Bằng cười lạnh nói.

- Tiểu tử, nếu ngươi có chút năng lực nhỏ nhoi ấy, như vậy ta rất tiếc nói cho ngươi biết, ngươi không thông qua khảo hạch của ta.

- Ta còn chưa bại.

Tuân Hạo Sơ làm sao có thể thừa nhận mình thất bại.

Bởi vậy hắn lập tức vận dụng sở học bình sinh của mình công kích đến Lục Bằng.

Nhưng công kích của hắn lại từng cái bị Lục Bằng nhẹ nhõm ngăn lại.

Thấy một màn này, mọi người mới minh bạch không phải Lục Bằng không mạnh, mà Hoàng Thập Nhất và Hương Quân quá mạnh, khiến cho Lục Bằng không có cơ hội biểu hiện ra.

- Tổ sư đúng là Tổ sư.

- Hời hợt đỡ được công kích của Tuân Hạo Sơ.

- Ta cảm thấy nếu Tuân Hạo Sơ không khiêu khích Tổ sư có lẽ đã sớm được thông qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận