Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1713: Phong Ấn Ác Linh



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tiên Tôn Cao Giai và Tiên Tôn Cao Giai cũng có khác biệt. Bởi vì Tiên Tôn Thất Chuyển là Tiên Tôn Cao Giai, Tiên Tôn Cửu Chuyển cũng Cao Giai, mà lấy tư chất muội tương lai chỉ có thể đặt chân đến Tiên Tôn Thất Chuyển, có thể đột phá Tiên Tôn Bát Chuyển hay không còn là một ẩn số? Nhưng bây giờ muội lại đặt chân Tiên Tôn Cửu Chuyển, lại càng không cần phải nói còn trong thời gian ngắn như vậy đột phá lên cảnh giới này.

Diệp Hạo nhìn Niệm Nô cười nói:

- Loại tình huống này, muội còn chờ mong Tiên Vương cảnh?

- Thế nhưng đã đến trước mắt, người nào không muốn lên cao nữa chứ?

Niệm Nô có chút không có ý tứ nói.

- Ta đưa muội một thủ đoạn của Tiên Vương cảnh.

Diệp Hạo nói đến đây, trong tay xuất hiện một chuôi Ngọc Kiếm xanh đen, chuôi Tôn Cấp Chiến Kiếm này tràn ra ba động khiến Niệm Nô chấn kinh.

- Chiến Kiếm Tôn Cấp Đỉnh Phong?

Con ngươi Niệm Nô co rụt lại.

Chiến Kiếm cấp bậc này không nói có thể chém giết nàng, nhưng trọng thương nàng vẫn có thể.

Diệp Hạo lấy ra chuôi Chiến Kiếm này thì nhìn về phía Thạch Tượng, sắc mặt Thạch Tượng không khỏi thay đổi, vội vàng bỏ chạy.

- Ngươi không phải đã đáp ứng thả ta một mạng sao?

Diệp Hạo vung tay lên liền bắt Thạch Tượng đang chạy lại, tiếp theo dùng sức vỗ một cái đánh hắn tan nát, sau đó Diệp Hạo đưa Ác Niệm Thạch Tượng đánh vào Ngọc Kiếm, phía trên khắc hoạ mấy cái Cấm Chế sau đó đưa cho Niệm Nô,

- Về sau nếu gặp được sự tình không thể làm chủ được thì vận dụng chuôi Ngọc Kiếm này, ta nghĩ vẫn có thể trọng thương được Tiên Vương Nhất Chuyển.

- Tiên Vương cũng có thể trọng thương?

Niệm Nô trừng lớn hai mắt.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ca ca cũng là Tiên Vương?

Niệm Nô đột nhiên ý thức được cái gì.

- Hiện tại muội mới nghĩ được chuyện này à?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Huynh sao là Tiên Vương được?

- Ta làm sao lại không thể là Tiên Vương?

- Ta nghe nói Tiên Vương cao cao tại thượng, về sau ta còn thế gọi huynh là ca ca không?

- Tiên Vương không thể có muội muội hả?

- Cái này —— nói cũng đúng.

- Cho nên đừng nghĩ linh tinh nữa.

Diệp Hạo sờ cái đầu nhỏ của Niệm Nô, nói:

- Quét dọn đồ vật trong Động Phủ một chút đi.

Niệm Nô nhẹ gật đầu rồi lấy Túi Càn Khôn trên người Cửu Tổ cùng Lão Tổ Tông xem một lượt.

- Oa, nhiều bảo bối như vậy.

Niệm Nô ngạc nhiên hô to.

Năm đó vô luận Lão Tổ Tông Ly Miêu Tộc hay Cửu Tổ trước khi vẫn lạc đều lưu lại một chút Tiên Thạch cùng bảo bối.

Đây cũng chuẩn bị cho Ly Miêu Tộc sinh tồn.

Mà hiện tại toàn bộ đều tiện nghi Niệm Nô.

Đợi đến khi Niệm Nô thống kê đồ vật trong Túi Càn Khôn một lượt, nàng phát hiện những tài nguyên này đã xa xa vượt qua Phủ Khố.

Bất quá sau khi Niệm Nô tỉnh táo lại thì nghĩ tới một việc.

- Nếu ta lấy hết những đồ vật này, về sau Thiên Tài trong tộc lại đến tìm làm sao bây giờ?

- Muội có thể nghĩ đến vấn đề này nói rõ muội đã trưởng thành, nhưng ta muốn nói cho muội biết bây giờ là đại thế, tiếp qua mấy trăm năm nữa, Nhất Trọng Thiên sẽ có khả năng sẽ sụp đổ, bởi vậy muội lưu tài nguyên lại nơi này cũng không có tác dụng gì.

Diệp Hạo nhìn Niệm Nô, nhàn nhạt nói.

- Nhất Trọng Thiên cũng sẽ sụp đổ?

- Có khả năng.

- Có biện pháp gì ngăn cản không?

- Cái này không phải chuyện muội nên lo lắng.

Diệp Hạo dời đề tài.

- Cầm những tài nguyên này hảo hảo tăng lên thực lực đi.

- Vâng.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Đám người Ly Miêu Tộc đang chờ ngoài Động Phủ sốt ruột chợt nhìn thấy thân ảnh Diệp Hạo cùng Niệm Nô từ bên trong đi ra.

Ánh mắt Niệm Cẩm không khỏi sáng lên, chợt con ngươi hắn co rụt lại:

- Niệm Nô, con —— tại sao ta xem không thấu tu vi con nữa.

Niệm Cẩm là Tiên Tôn Thất Chuyển.

Theo lý thuyết, dù Niệm Nô là Tiên Tôn Bát Chuyển hắn cũng có thể mơ hồ nhìn ra một chút.

Nhưng bây giờ dù hắn cảm thụ như thế nào cũng không cảm thụ được.

- Phụ thân, ta đặt chân đến Tiên Tôn Cửu Chuyển.

Thời điểm Niệm Nô nói câu này, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy hưng phấn.

- Tiên Tôn Cửu Chuyển?

Toàn trường kinh hô.

Toàn bộ cao tầng Ly Miêu Tộc đều hoảng sợ nói không ra lời.

- Niệm Nô, con ở bên trong Động Phủ gặp cái gì?

Nguyên Hồng bình phục một hồi nhẹ giọng hỏi.

Niệm Nô suy nghĩ một chút nói:

- Lão Tổ Tông nảy sinh Ác Niệm, những năm nay nuốt sạch toàn bộ Đệ Tử tiến vào Động Phủ.

- Cái gì?

- Ác Niệm?

- Lão Tổ Tông là cao thủ Tiên Vương cấp, như vậy Ác Niệm của hắn cũng là Tiên Vương?

- Niệm Nô, sao con tại không có gì hết.

Sau khi Ngũ Trưởng Lão nói ra câu này, toàn trường không hẹn mà cùng nhìn về phía Diệp Hạo.

Lấy tu vi Niệm Nô khẳng định không đối phó được Ác Niệm của Lão Tổ Tông.

Như vậy thì chỉ có một loại khả năng.

Diệp Hạo xuất thủ.

- Ca ca đánh bại Ác Niệm Lão Tổ Tông.

Niệm Nô sùng bái nhìn Diệp Hạo nói.

- Tiên —— Tiên Vương.

Thời điểm Niệm Cẩm nói câu nói này, bờ môi hắn run lên.

Hắn đột nhiên nhớ tới trước đó bản thân còn xưng hô đạo hữu với Diệp Hạo.

Bản thân tính là thứ gì chứ a?

Chỗ nào có tư cách cùng Tiên Vương xưng huynh gọi đệ đây?

Mấy người Nguyên Hồng cũng giật nảy mình.

Ánh mắt nhìn Diệp Hạo đầy e ngại.

Diệp Hạo thờ ơ nói.

- Ta chỉ đi ngang qua chỗ này thôi, một chút nghi thức xã giao này không cần không để ý.

Nghe được Diệp Hạo nói thế, đám người Niệm Cẩm mới thở dài một hơi.

Chỉ cần Diệp Hạo không trách tội thì tốt rồi.

- Phụ thân, đây là tài nguyên ta lấy được từ trong Động Phủ.

Niệm Nô gỡ Túi Càn Khôn xuống đưa cho Niệm Cẩm.

Thần niệm Niệm Cẩm quét một cái, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng:

- Có những tài nguyên này, thực lực Ly Miêu Tộc chúng ta có thể tăng lên một cấp bậc trong thời gian rất ngắn.

- Vâng, ca ca nói qua mấy trăm năm nữa Nhất Trọng Thiên có thể sẽ sụp đổ, hắn để cho chúng ta thừa dịp khoảng thời gian này tận khả năng tăng thực lực lên.

Niệm Nô nhẹ giọng nói.

- Diệp Tiên Vương, đến lúc đó Nhất Trọng Thiên có phải sẽ sụp đổ?

Niệm Cẩm trầm ngâm một chút vẫn lên tiếng hỏi.

Diệp Hạo trả lời.

- Kỳ thật hiện tại ngươi nên lo lắng không phải chuyện này, qua mấy trăm năm nữa Thế Lực cao trọng thiên nhao nhao giáng lâm, đến lúc đó còn có đất dung thân cho các ngươi hay không mới là vấn đề?

Sắc mặt Niệm Cẩm đại biến:

- Ta nghe nói đến lúc đó Thế Lực Tiên Vương cấp sẽ có mấy ngàn?

- Dựa theo tình huống trước mắt đến xem, Tiên Vương Nhất Trọng Thiên đến nơi này ít nhất cũng có mấy ngàn vạn, mà Thế Lực Tiên Vương của cao trọng thiên ít cũng phải có 3 ~ 5 vạn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Niệm Cẩm cùng toàn bộ cao tầng đều có cảm giác hoảng sợ.

3 ~ 5 vạn?

Đến lúc đó còn có đất cho các nàng sinh tồn?

- Ca ca.

Niệm Nô lôi kéo cánh tay Diệp Hạo đáng thương nói:

- Ngươi có thể giúp chúng ta không?

- Giúp thế nào?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Ca ca, Ly Miêu Tộc chúng ta có thể gia nhập Thế Lực ngươi không?

Niệm Nô nghẹo đầu nghĩ một lát, mong đợi hỏi.

- Niệm Nô, không thể hồ ngôn loạn ngữ.

Niệm Cẩm quát lớn.

Diệp Hạo là Nhân Tộc, Ly Miêu là Yêu Tộc. Diệp Hạo trợ giúp Ly Miêu Tộc còn có thể bỏ qua, nhưng Ly Miêu Tộc nếu như đi theo Diệp Hạo vậy thì khác gì phản bội Chủng Tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận