Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2849: Khóc Cái Gì Đây

- Tiềm năng ở Siêu Thoát cảnh chắc chắn sẽ được.

- Vậy tiềm năng ở Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong có tư cách đi vào không?

- Không biết.

Nhưng mặc kệ có biết hay không, Thần Hoàng trong sân vẫn nhao nhao đi tới cánh cửa màu xám kia.

Đã đi đến nơi này, ai lại chịu lui lại cơ chứ?

Diệp Hạo để ý thấy tiểu la lỵ thuận lợi đi vào cánh cửa màu xám.

Chuyện này Diệp Hạo không cảm thấy có có gì bất ngờ.

Nếu tiểu la lỵ còn không thể đi vào, vậy cai có thể đi vào cơ chứ?

Đến khi Diệp Hạo đi vào cánh cửa xám kia, một vài Thần Hoàng trức mặt đều đồng loạt tránh ra.

Bọn họ không muốn tranh đoạt cùng với Diệp Hạo.

Ai bảo Diệp Hạo mạnh đến mức quá đáng cơ chứ?

Sau khi qua được cánh cửa, Diệp Hạo cảm thấy trong bóng tối tựa hồ có một thần niệm quét qua thân thể hắn.

- Chẳng lẽ trong ngân hà có một cường giả thần bí đóng giữ.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Ngươi biết ngân hà là cái gì không?

Đúng lúc này thanh âm của Phi Thiên miêu vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Cái gì?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Ngân hà là huyết dịch của một cường giả Siêu Thoát cảnh.

Lời nói của Phi Thiên miêu khiến Diệp Hạo bị choáng váng.

- Huyết dịch của cường giả Siêu Thoát cảnh?

- Thế nào?

- Từng này cũng quá nhiều ồi.

- Vốn đã rất nhiều rồi mà.

- Vậy cơ duyên mà ngươi nói…

- Sau một thời gian dài, ngân hà sẽ hình thành năng lực đoạt đi tạo hoá của Thiên Địa.

Phi thiên miêu nhẹ nhàng nói.

- Chỉ cần thân thể của ngươi có thể tiếp nhận được quá trình tẩy lễ của ngân hà, vậy ngươi sẽ có cơ hội sở hữ Huyết đan trong truyền thuyết.

- Huyết đan?

- Lấy huyết dịch của Siêu Thoát cảnh làm dẫn, lấy lực lượng tạo hoá của Thiên Địa làm mồi, hình thành Huyết đan.

- Ta đã từng dùng Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan rồi.

- Ngươi cho rằng bây giờ ngươi có tư cách sử dụng Huyết đan sao?

Phi Thiên miêu cười lớn nói.

- Chí ít ngươi phải tới Nửa Bước Cấm Kỵ mới có tư cách sử dụng.

Nghe đến đây, Diệp Hạo cũng trở nên an tâm.

Trước đó hắn còn lo lắng đến Nửa Bước Cấm Kỵ sẽ không có tài nguyên tăng lên tới cực hạn.

Nhưng ngay sau đó Diệp Hạo nghĩ tới một vấn đề.

- Đúng rồi, cơ duyên mà ngươi nói là Huyết đan sao?

- Chẳng lẽ Huyết đan còn chưa phải là cơ duyên nữa hả?

- Thế nhưng cơ duyên này bây giờ không dùng được.

- Ngươi cho rằng sau khi được ngân hà tẩy lễ, cường độ thân thể ngươi không tăng lên sao?

- Có sao?

- Ngươi thử không phải sẽ biết rồi sao?

- Ta có thể bị chết không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn quyết định hỏi.

Dù sao đây chính là huyết dịch của Siêu Thoát cảnh.

Cũng không phải là vật phàm.

- Tinh hoa trong huyết dịch đã trôi mất rồi, bằng không ngươi căn bản không thể tới gần.

Phi Thiên miêu nhếch miệng nói.

Lúc này Diệp Hạo mới yên lòng lại.

Nhưng hắn vẫn không phải là người đầu tiên xông vào ngân hà.

Hắn đứng chờ.

Lúc này tiểu la lỵ đi tới bên người Diệp Hạo.

- Ngân hà đã có linh tính từ lâu, miễn là ngươikhoong vào bên trong ngân hà, nó sẽ căn cứ theo tu vi của ngươi để tạo ra cường độ phù hợp.

- Ngươi biết nhiều thật.

Diệp Hạo thật tâm nói.

- Tộc của ta đã đến ngân hà rất nhiều lần ồi.

Tiểu la lỵ cừoi hắc hắc nói.

- Vì sao tỷ tỷ ngươi không tới?

- Tỷ tỷ của ta đi đoạt cơ duyên khác.

- Chẳng lẽ còn có cơ duyên còn lớn hơn cả ngân hà sao?

- Thiên địa to lớn, chỗ nào mà không có chứ?

Tiểu la lỵ bình chân như vại nói.

- Chờ đến khi chuyện nơi này kết thúc, ngươi có muốn đi đoạt cơ duyên kia không?

- Hai cơ duyên đồng thời mở ra, ta đã chọn nơi này, vậy cũng sẽ từ bỏ nơi kia.

Tiểu la lỵ vừa cười vừa nói.

- Chẳng lẽ là trùng hợp?

Diệp Hạo thầm nói.

- Giữa thiên địa này người có thể trở thành cường giả Siêu Thoát cảnh, có ai đơn giản cơ chứ?

Tiểu La Lỵ nhẹ nhàng nói.

- Ta nghĩ khi bọn họ bỏ mình ở nơi này cũng đã giải quyết xong chuyện sau lưng mình rồi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi mới gật đầu.

- Ta tiến vào đây.

Tiểu la lỵ nói xong liền đi tới ngân hà.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi cũng đi theo.

Khi thân thể hắn vừa mới đặt chân đến ranh giới của ngân hà, hắn liền cảm thấy trên đỉnh đầu hắn truyền đến một tiếng nổ thật to, lực lượng mênh mông áp súc cực độ truyền đến trên người hắn.

Loại áp súc này khiến Diệp Hạo cũng phải nhíu mày.

Khi hắn đi về phía trước liền mơ hồ nghe được tiếng khóc.

- Hình như là tiếng của tiểu la lỵ?

Diệp Hạo theo thanh âm nhìn sang, rất nhanh đã thấy tiểu la lỵ.

Chỉ thấy tiểu la lỵ vừa lau nước mắt vừa đi sâu vào ngân hà.

- Tiểu la lỵ này không hề đơn giản.

Không phải ai cũng có thể tiếp nhận được loại sức ép này.

Một bước!

Hai bước!

Ba bươca!

Khi Diệp Hạo đi tới vài trăm mét, hắn tựa hồ cảm ứng được cái gì đó.

Hắn nhìn về phía một thanh niên tóc bạc cách đó không xa.

Thanh niên tóc bạc nhìn Diệp Hạo rồi gật đầu một cái.

Diệp Hạo cũng gật đầu lại.

Trước đó Diệp Hạo đã nhận ra sự tồn tại của thanh niên tóc bạc.

Vị này dù kém hơn Diệp Hạo một chút, nhưng cũng không chênh lệch quá xa.

Rất nhanh, thanh niên tóc bạc đã biến mất trước mắt Diệp Hạo, Diệp Hạo nhìn thoáng qua phía trước rồi tiếp tục đi.

Lúc này còn chưa tới cực hạn của hắn.

Hơn nữa tiểu la lỵ còn đang ở trước mặt hắn, Diệp Hạo làm sao có thể dừng lại được đây?

Càng đi về phía trước, uy áp càng nặng thêm.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo rốt cục cũng thấy được một lão giả.

Lão giả kia cũng chính là đối tượng trọng điểm mà Diệp Hạo chú ý.

Pháp lực tích luỹ trong cơ thể hắn đã đến trình độ khó có thể tưởng tượng được.

Hư ảnh nói rằng lão giả này đã sớm có thể đặt chân đến Nửa Bước Cấm Kỵ cảnh, nhưng hắn đè ép tu vi, tựa hồ là vì cơ duyên bên trong ngân hà.

Lão giả kia kinh ngạc nhìn Diệp Hạo một cái.

Hiển nhiên hắn không ngờ rằng Diệp Hạo lại đi đến nơi này.

Diệp Hạo gật đầu với lão giả kia một cái rồi tiếp tục tiến lên phía trước,

Lại tiếp tục đi không biết bao xa, Diệp Hạo thấy được hai bóng người.

Tiểu la lỵ và thanh niên tóc ba.

Cơ hồ, hai người sánh vai cùng đi.

- Remy, ngươi không vượt qua ta được đâu.

Thanh niên tóc bạc vừa cười vừa nói.

- Carter, ngươi cho rằng ngươi là ai? Remy ta sao lại không bằng ngươi?

Tiểu la lỵ quơ quơ nắm đấm về phía thanh niên tóc bạc, tức giận nói.

- Remy, bản thân bại dưới tay nam nhân, không mất mặt đâu.

- Remy ta mới không cần.

Tiểu la lỵ hừ một cái nói.

- Ca ca ta đang tới di tích viễn cổ để tìm kiếm cơ duyên, ít ngay nữa sẽ tới Nguyệt tộc gặp tỷ tỷ ngươi.

- Tỷ tỷ ta cao ngạo cỡ nào, nàng mới không thèm để ý ca ca ngươi.

- Chỉ cần ca ca tay đánh bại được tỷ tỷ ngươi, tỷ tỷ ngươi sẽ phải dâng thân thể của nàng lên.

Thanh niên tóc bạc nói đến đây, ánh mắt tràn đầy nóng bỏng nìhn về phía tiểu la lỵ nói.

- Remy, lần này ta cũng muốn lấy ngươi.

- Cầm thú, người ta vẫn là tiểu hài tử đấy.

Tiểu la lỵ tức giận nói.

- Ha ha, ngươi là hài tử cái quái gì? Rõ ràng ngươi chỉ là không muốn lớn lên thôi.

Thanh niên tóc bạc vạch trần tiểu la lỵ.

- Remy, từ hôm nay trở đi ta sẽ đánh bại ngươi.

Nói xong, thanh niên tóc bạc nhanh chân đi về phía trước, chỉ mấy hơi thở sau đã bở xa tiểu la lyk.

Tiểu la lỵ liều mạng đuổi theo, nhưng khoảng cách giữa hai biên lại càng ngày càng lớn.

Dân dần, con mắt của tiểu la lỵ đỏ lên, nàng biết nàng đã thua rồi.

- Tiểu la lỵ, khóc cái gì?

Lúc này một thanh âm ôn nhu vang lên trong tai nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận