Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2214: Luyện Đan Đường Ly Sơn Các

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Đây…đây là cho ta?

Ngũ Hào có chút choáng váng hỏi lại.

Tần Thanh Thanh gật đầu cười đáp.

- Đúng vậy, cho ngươi.

- Tử sắc thư mời có thể mang theo năm người hầu phải không?

Ngũ Hào hỏi lại.

- Đúng.

Ngũ Hào lập tức hớn hở

Trên thân hắn có một tấm thư mời.

Bất quá thư mời kia chỉ là lam sắc.

Thư mời chia thành lam sắc, kim sắc, tử sắc ba đẳng cấp.

Cầm trong tay lam sắc thư mời chỉ có thể mang theo một người hầu, nhưng chỉ có thể xuất hiện bên ngoài đại hội giao lưu; kim sắc thư mời thì có thể mang theo ba người hầu, cấp bậc này có thể đăng đường nhập thất; tử sắc thư mời thì dẫn theo được năm người hầu, cấp bậc này có thể đi thẳng vào trong.

Trước đó, Ngũ Hào còn đang xoắn xuýt mang ai đi cùng đây.

Tống Thụy Đạt có tu vi đan đạo cao hơn Lữ Hàn Yên, nhưng Lữ Hàn Yên có tư chất cao hơn.

Trước đó, Ngũ Hào cũng không có suy nghĩ qua Diệp Hạo.

Bởi vì Diệp Hạo một mực tự do bên ngoài tông môn.

Mà bây giờ hắn không còn lo lắng nữa.

- Tần tiểu thư, ngươi có thể cho bọn ta cùng mở mang kiến thức một chút không?

Lúc này, một thanh niên nhịn không được hỏi.

Thanh niên này là một trong mười đan sư Ngũ Hào mang tới, hắn xếp hạng thứ chín.

Hắn biết bản thân không có khả năng theo Ngũ Hào tiến vào vòng kia.

Nhưng hắn quá muốn vào đi.

Sắc mặt Ngủ Hào không khỏi biến đổi.

- Chỗ này có phần ngươi nói chuyện sao?

- Ta mang ngươi đi vào.

Lúc này, Diệp Hạo cười ha hả nói.

- Trong tay của ta cũng có một tấm tử sắc thư mời.

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một tấm tử sắc thư mời.

- Hai tấm tử sắc thư mời? Như vậy mọi người đều có thể vào.

Thanh niên kia hưng phấn nói.

- Cho nên không nên lo lắng.

Diệp Hạo gật đầu.

Tiếp xuống là thời gian tán gẫu.

Đợi sau khi cơm nước no nê, đoàn người Diệp Hạo mới trở về Khách Sạn Thanh Phong.

Đến nơi, mọi người đều gấp rút tu hành.

Ai cũng không nguyện ý lãng phí cơ duyên khó có được này.

Cứ như vậy mãi cho đến đêm ngày thứ hai, một đoàn người Diệp Hạo mới đi đến Luyện Đan Công Hội.

Mà lúc này, Luyện Đan Công Hội cũng đã tấp nập người.

Ước tính có tới hàng vạn đan sư đến đây.

Lữ Hàn Yên nhìn chắt lưỡi nói.

- Không ngờ có nhiều đan sư như thế?

- Chân chính đi con đường đan đạo này thì không có nhiều thế đâu.

Ngũ Hào nói khẽ.

Thần Vực rất nhiều tu sĩ vì lấy được lệnh bài giao lưu không thể không tu luyện đan đạo, khí đạo và trận đạo.

Bọn họ không cần tinh thông ba đạo này.

Chỉ muốn thân phận thôi.

- Ui, đây không phải đan sư Ngũ Sắc tông à?

Đúng lúc này, một đạo thanh âm âm dương quái khí vang lên trong tai đám người Diệp Hạo.

Diệp Hạo theo thanh âm thấy được mười mấy bóng người.

Không phải đám người Ly Sơn các thì còn là ai?

Ngũ Hào nhìn thoáng qua rồi mở miệng nói;

- Có gì chỉ giáo?

Trước đó, Ngũ Hào còn kiêng kị Ly Sơn các.

Hiện tại hắn còn kiêng kị cái cọng lông.

- Ta nghĩ ta biết rõ Ngũ đường chủ lần này lấy được thư mời cấp bậc gì?

Miêu Đại Chí cười như không cười nhìn Ngũ Hào, nói.

- Nói vậy có nghĩa Ly Sơn các các ngươi cầm tới thư mời cấp bậc cao hơn?

Ngũ Hào nói đến đây thấy Miêu Đại Chí 'lơ đãng' lấy ra một tấm kim sắc thư mời.

- Kim sắc thư mời?

Ngũ Hào khẽ giật mình.

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng Ly Sơn ta các sẽ giống Ngũ Sắc tông các ngươi?

Miêu Đại Chí cười lạnh nói.

- Ngươi nói không sai, thư mời của Ngũ Sắc tông chúng ta đích xác không giống các ngươi.

Ngũ Hào nghiêm mặt nói.

- Biết rõ là tốt.

Miêu Đại Chí hừ lạnh nói.

Ngũ Hào đang muốn nói gì, Miêu Đại Chí lại nói;

- Mấy ngày nay, Luyện Đan Đường các ngươi không tiếp tục kiên trì được rồi à?

- Thời gian qua cũng không tệ lắm.

Ngũ Hào nghiêm túc trả lời.

- Lừa gạt ai chứ?

Miêu Đại Chí không tin.

- Luyện Đan phân hội Ngũ Sắc Vực đã cự tuyệt hợp tác với các ngươi, dưới tình hình như thế thì có thể kiên trì được thời gian bao lâu.

- Ngươi sai rồi.

Lúc này, Diệp Hạo mở miệng nói:

- Luyện Đan phân hội Ngũ Sắc Vực chẳng mấy chốc sẽ xin hợp tác với chúng ta thôi.

- Xin hợp tác với các ngươi?

Đã từng bị Diệp Hạo nhục nhã qua, Tôn Lương ha ha cười nói.

- Ngươi xác định không phải đang nói đùa.

- Xác định chứ.

Diệp Hạo gật đầu.

Nhìn Diệp Hạo thần sắc nghiêm trang, Tôn Lương nói.

- Ngươi có biết cha ta là ai hay không?

- Ai vậy?

Diệp Hạo cố ý hỏi.

- Cha ta là Phó Hội trưởng Luyện Đan phân hội Ngũ Sắc Vực, Tôn Miễu.

Tôn Lương kiêu căng nói.

- Phó hội trưởng?

- Phó hội trưởng chẳng lẽ không phải hội trưởng?

- Rất nhanh sẽ không phải.

- Ngươi nói cái gì?

Tôn Lương phẫn nộ nói.

Diệp Hạo nhìn về phía Ngũ Hào.

- Ngũ đường chủ, chúng ta đi thôi.

Ngũ Hào gật đầu.

Đám người Diệp Hạo vừa muốn di chuyển thì Miêu Đại Chí lại cất lời.

- Ta nói các người tính làm cái gì? Chẳng lẽ các ngươi cho rằng đều có thể đi vào?

- Ngươi đoán.

Diệp Hạo nhìn Miêu Đại Chí một cái, cười to nói.

Đám người Miêu Đại Chí không rõ ràng cho lắm mà nhìn một đoàn người Diệp Hạo hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi đến đại môn.

Tình huống như thế nào đây?

Chẳng lẽ bọn họ cảm thấy bọn họ đều có thể đi?

Làm sao có thể?

Không có thân phận nhất định, không có tư lịch nhất định, làm sao có thể đi vào?

Miêu Đại Chí tin Ngũ Hào có thể vào.

Nhưng Ngũ Hào nhiều nhất mang theo một người hầu theo thôi.

Kỳ thật kim sắc thư mời trong tay Miêu Đại Chí vẫn thông qua Tôn Miễu mà lấy được.

Bởi vì tư lịch của hắn không cao hơn Ngũ Hào bao nhiêu.

Miêu Đại Chí tò mò mang theo một đám tu sĩ Ly Sơn các đi vào.

Đến cửa ra vào, Miêu Đại Chí chú ý tới Diệp Hạo và Ngũ Hào phân biệt lấy ra một tấm tử sắc thư mời.

Người hầu trước cửa kiểm tra thư mời hai người sau đó cung kính mời đám người bọn họ đi vào.

- Tử sắc thư mời?

Sắc mặt Miêu Đại Chí hoàn toàn thay đổi.

- Làm sao có thể?

Tôn Lương giật mình.

- Sao bọn họ có được thư mời cấp bậc kia? Phải biết cho dù cha ta cũng không có được đâu.

Dưới tình huống bình thường, phân Hội trưởng của một đại vực có tư cách lấy được tử sắc thư mời.

Nhưng ai bảo Ngũ Sắc Vực xếp hạng gần chót làm chi.

Điều này khiến Hội trưởng Luyện Đan Đường Ngũ Sắc Vực cũng không đạt được cấp bậc này.

- Thư mời của bọn họ có phải có vấn đề?

Miêu Đại Chí hỏi người hầu trước cửa.

- Trên thư mời có tên của bọn hắn, ngươi cảm thấy có vấn đề gì?

Người hầu bình tĩnh nói.

- Làm sao có thể?

Tâm thần Miêu Đại Chí run lên.

- Ngươi cảm thấy ai dám cầm tử sắc thư mời người khác đi vào?

Người hầu thản nhiên hỏi lại.

Miêu Đại Chí giật mình.

Chợt mặt của hắn lộ ra thần sắc âm tình bất định.

Cả người Tôn Lương đều mộng.

Hắn nghĩ tới lời Diệp Hạo đã nói trước đó.

Rất nhanh cha hắn cũng không phải là Phân Hội Trưởng nữa.

- Đường chủ.

Tôn Lương bắt lấy cánh tay Miêu Đại Chí, sắc mặt trắng bệch nói.

- Cha ta không sao chứ?

Miêu Đại Chí hờ hững.

Bây giờ không phải cha hắn có vấn đề hay không.

Mà Ly Sơn các rất có thể sẽ bị liên luỵ!

Tử sắc thư mời, ai mới có tư cách lấy được?

Miêu Đại Chí không phải không biết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận