Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2059: Từng Kiện Báu Vật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tiếp theo đấu giá một thứ mà ta tin tưởng nữ tính cảm thấy rất hứng thú.

Trần Nguyệt Lan nói đến đây trong mắt đám người Cửu Vĩ Thiên Hồ lộ ra ánh mắt sáng rực.

- Bán Thần Trú Nhan Đan.

Trần Nguyệt Lan tiết lộ đáp án.

- Có thể khóa lại dung nhan đẹp nhất 10 vạn năm.

Trần Nguyệt Lan vừa nói xong, vô luận Cửu Vĩ Thiên Hồ hay Thải Kỳ Lân hoặc Tịch Nguyệt hay chúng nữ toàn trường đều sáng lên.

Không có người nào muốn già đi.cả

Bởi vậy Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thải Kỳ Lân, Tịch Nguyệt, Trần Bế Nguyệt, Hạo Nguyệt, Hoa Tự Liên, Mộ Dung Tinh đều yêu cầu cạnh tranh.

Cuối cùng viên Bán Thần cấp Trú Nhan Đan này bị Mộ Dung Tinh đoạt được.

Nhìn thấy Mộ Dung Tinh kinh hỉ ăn vào Trú Nhan Đan, đám người Cửu Vĩ Thiên Hồ hâm mộ muốn chết.

- Tiếp theo sẽ đấu giá một viên Đệ Nhị Cảnh Phá Cảnh Đan.

Khi trong lòng Cửu Vĩ Thiên Hồ còn đắm chìm bi thương do không có đạt được Trú Nhan Đan thì thanh âm của Trần Nguyệt Lan vang lên, mà cuối cùng nàng ta lại tăng thêm một câu.

- Đương nhiên một viên Phá Cảnh Đan này vẫn như cũ, là cực phẩm.

Lần này tu sĩ giữa sân đều không bình tĩnh được.

Không có ai nghĩ tới đồ vật thứ năm mà, Đệ Nhị Cảnh Phá Cảnh Đan đã lấy ra.

Lâu Đông Phương, Phong Nhược Cốc, Khải Trí lựa chọn cạnh tranh.

Cuối cùng một viên Đệ Nhị Cảnh Phá Cảnh Đan này rơi vào trong tay Lâu Đông Phương.

- Đồ vật đấu giá tiếp theo ta, nghĩ chư vị đều cảm thấy hứng thú.

- Trần Nguyệt Lan nói rồi trong tay xuất hiện một khay ngọc.

- Trận bàn, ẩn chứa trong đó một trận pháp công kích và phòng thủ cùng một thể Đệ Nhất Cảnh, công kích một khi phát động Đệ Nhất Cảnh cường giả hơn phân nửa sẽ vẫn lạc, mà cho dù Đệ Nhị Cảnh trong thời gian ngắn cũng rất khó đánh vỡ.

- Không biết trận bàn này có phạm vi bao trùm lớn bao nhiêu?

Hứa Tuyền kích động hỏi.

Bán Thần trận bàn.

Luận giá trị còn trân quý hơn trận pháp Bán Thần cấp.

Bởi vì trận bàn tùy thời có thể tiến hành kích hoạt .

- Chu vi trăm dặm.

Trần Nguyệt Lan nhàn nhạt đáp.

Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ chấn kinh.

Phạm vi cũng đã vượt qua dự liệu của bọn họ.

Hứa Tuyền, Khải Trí, Cát Hải, Lâu Đông Phương, Phong Nhược Cốc năm người lựa chọn cạnh tranh, mà cuối cùng Đệ Nhất Cảnh trận bàn này rơi trong tay Phong Nhược Cốc.

- Tiếp theo sẽ đấu giá một chiếc chiến hạm Đệ Nhất Cảnh, chiếc chiến hạm này có cường độ công kích Đệ Nhất Cảnh hậu kỳ, hơn nữa còn có thể liên tục phát xạ hai năng lượng pháo, bởi vì cho dù Đệ Nhị Cảnh sơ kỳ cũng có thể uy hiếp.

Trần Nguyệt Lan chậm rãi nói.

- Hơn nữa chiếc chiến hạm này trong thời gian ngắn có thể bộc phát ra tốc độ có thể so với cường giả Đệ Nhị Cảnh sơ kỳ.

Ánh mắt đám người phát sáng.

- Liên tục phát xạ.

- Cường độ công kích Đệ Nhất Cảnh hậu kỳ?

- Chống lại Đệ Nhị Cảnh sơ kỳ.

- Tốc độ có thể so với Đệ Nhị Cảnh sơ kỳ.

- Phẩm chất chiến hạm này tốt hơn Đồng gia rất nhiều lần.

Bất quá đến lúc này đám người Trần Bế Nguyệt đều trở nên cẩn thận.

Bởi vì hiện tại Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thải Kỳ Lân, Tịch Nguyệt, Lâu Đông Phương, Phong Nhược Cốc, Hứa Tuyền, Khải Trí, Cát Hải lần lượt đã đấu giá hai lần.

Đồ tốt còn lại thì bọn hắn cũng không đấu giá được.

Hiện tại chỉ còn lại Trần Bế Nguyệt, Hạo Nguyệt, Hoa Tự Liên, Mộ Dung Tinh và Trần Điển.

- Ta cạnh tranh.

Trần Bế Nguyệt suy nghĩ một chút vẫn nói.

- Ta cạnh tranh.

Hoa Tự Liên cũng mở miệng.

Mộ Dung Tinh trầm ngâm một hồi vẫn nhịn xuống.

Trong mắt Hạo Nguyệt lộ ra vẻ giãy dụa.

Tương đối tới nói chỉ có Trần Điển bình chân như vại, không có bất kỳ ý tứ cạnh tranh.

Diệp Hạo hiện tại lấy ra đồ vật một kiện so một kiện trân quý, bởi vậy không tất yếu lãng phí danh ngạch sớm.

- Các ngươi tuyển đi.

Trần Nguyệt Lan nhàn nhạt nói.

Trần Nguyệt Lan xác thực can thiệp, nhưng không phải lần nào cũng can thiệp, tỷ như một lần này phải dựa vào vận khí các nàng.

Bất quá cuối cùng vẫn do Hoa Tự Liên chọn trúng thủy tinh cầu mang con số.

Trên mặt Trần Bế Nguyệt lộ ra vẻ áo não.

Bất quá lại có thể làm sao.

- Tiếp xuống đấu giá, một chiến hạm Đệ Nhị Cảnh.

Câu nói này của Trần Nguyệt Lan rơi xuống toàn bộ tu sĩ giữa sân đều kinh trụ.

Chiến hạm Đệ Nhị Cảnh?

Thật lấy ra đấu giá?

Chiến hạm bậc này không phải pháp bảo cấp chiến lược trong tộc à?

Phải biết mấy vật đấu giá phía trước Diệp Hạo chỉ tượng trưng muốn một chút tiên thạch mà thôi.

Trong mắt Hạo Nguyệt cùng Mộ Dung Tinh đồng thời lộ ra ý động.

Đệ Nhị Cảnh chiến hạm?

Toàn bộ Tứ Trọng Thiên đều chưa hẳn có cấp bậc này tồn tại đâu?

- Chiếc Đệ Nhị Cảnh chiến hạm này đồng dạng, có thể liên xạ, cường độ công kích đại khái ở Đệ Nhị Cảnh hậu kỳ, có thể uy hiếp đến Đệ Tam Cảnh sơ kỳ, trong thời gian ngắn bung lụa thì tốc độ có thể so với Đệ Tam Cảnh.

Theo lời nói êm tai của Trần Nguyệt Lan, trong mắt đám người Trần Bế Nguyệt đều lộ ra vẻ áo não.

Sớm biết rõ như thế đã không sớm cạnh tranh?

Hiện tại tốt rồi.

Không cơ hội.

Hạo Nguyệt đang muốn cạnh tranh thì trong tai vang lên tiếng truyền âm của Mộ Dung Tinh.

- Chiến hạm trân quý như vậy ngươi cảm thấy Vân Tiêu Cung có thể giữ vững sao?

Mộ Dung Tinh bình tĩnh hỏi.

Một chiếc chiến hạm có thể uy hiếp đến cường giả Đệ Tam Cảnh?

Thế lực có Đệ Tam Cảnh cường giả sẽ không cướp đoạt sao?

Hạo Nguyệt trầm mặc.

- Tiếp xuống có lẽ có thủ đoạn Đệ Tam Cảnh, ngươi có thể chọn.

- Ngươi lấy đi.

Hạo Nguyệt nghĩ nghĩ rồi nói.

Mộ Dung Tinh nhìn hướng Trần Nguyệt Lan.

- Ta cạnh tranh.

Trần Điển vẫn không có ý muốn cạnh tranh.

Bởi vậy chiếc Đệ Nhị Cảnh chiến hạm này rơi vào trong tay Mộ Dung Tinh.

- Tiếp xuống đấu giá là một pháp chỉ Đệ Tam Cảnh, tấm pháp chỉ này công phòng nhất thể, có thể trọng thương tồn tại Đệ Tam Cảnh trung kỳ.

Thanh âm Trần Nguyệt Lan rơi xuống, tròng mắt đám người Hứa Tuyền đều trừng ra ngoài.

- Đệ Tam Cảnh pháp chỉ?

- Có thể trọng thương Đệ Tam Cảnh trung kỳ?

- Có trương át chủ bài này, dù Đệ Tam Cảnh sơ kỳ, trung kỳ cũng không dám tìm hấn nha?

- Ra tay quá sớm.

Bọn người Hứa Tuyền rất hối hận.

Thế nhưng hối hận cũng không được gì.

Cơ hội cũng đã dùng hết rồi.

Hạo Nguyệt nhìn về phía Trần Điển.

Hiện tại giữa sân chỉ có Trần Điển có tư cách cạnh tranh cùng bản thân.

Mà lúc này, trong tai Trần Điển vang lên tiếng Diệp Hạo truyền âm.

- Ngươi cạnh tranh đi.

- A.

Trần Điển không nghĩ tới Diệp Hạo sẽ để cho bản thân cạnh tranh?

- Có vấn đề sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Không có vấn đề.

Trần Điển không biết Diệp Hạo tại sao kêu bản thân cạnh tranh, nhưng mệnh lệnh của Diệp Hạo hắn vô điều kiện phục tùng.

- Đưa tấm pháp chỉ này cho Trần Điển.

Diệp Hạo tiếp tục truyền âm cho Trần Nguyệt Lan.

- Vâng.

Trần Nguyệt Lan không để lại dấu vết gật gật đầu, nhưng trong lòng minh bạch Diệp Hạo vẫn còn canh cánh trong lòng với Vân Tiêu Cung.

Bởi vậy tấm pháp chỉ này một cách tự nhiên rơi vào trong tay Trần Điển.

Trên mặt Hạo Nguyệt lộ ra thần sắc vô cùng tiếc nuối.

Một phần hai xác suất.

Còn kém một chút xíu.

- Tiếp xuống đấu giá là một kiếm quyết Đệ Tam Cảnh.

Trần Nguyệt Lan nói rồi bên người xuất hiện một cổ quyển tràn ngập kiếm ý, mà khi cuốn cổ quyển này xuất hiện toàn bộ Thiên Địa đều vang lên tiếng boong boong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận