Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3127: Bồi Thường.

Hoàng kim thánh tượng ở cửa hàng này Kim Kha đương nhiên biết.

Hắn vẫn luôn muốn mua nó.

Đáng tiếc rằng hắn không có tiền.

Vì thế thậm chí hắn còn cầu tông môn, thế nhưng tông môn lại từ chối.

Phải biết thế lực sau lưng Kim Kha là thế lực đỉnh tứ cấp.

Nhưng bây giờ vị trước mắt lại dễ dàng mua được.

Điều này nói rõ cái gì?

Bối cảnh của đối phương hơn hẳn hắn.

- Ngươi là... ?

Kim Kha nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Là người khi dễ huynh đệ ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nhìn Kim Kha nói.

- Ngươi muốn gì?

Khiêu khích?

Từ trong giọng nói của Diệp Hạo, Kim Kha nhận ra được mùi khiêu khích nồng nặc.

Nhưng Kim Kha không hề hành động thiếu suy nghĩ.

Đến cấp độ này, hắn biết rõ cho dù xếp hạng chênh lệch vài đơn vị, sức chiến đấu cũng không khác biệt giống trời với đất.

- Có bản lĩnh thì xưng tên ra.

Kim Kha làm việc không thề tuỳ tiện cẩu thả.

- Ta không phải là thiên kiêu Tứ Phương vực ngươi, bởi vậy cho dù ta nói ra ngươi cũng không biết.

- Miễn ngươi là tu sĩ trên Thiên Bảng cửu vực, vậy không có người nào mà ta không biết.

Kim Kha trầm giọng nói.

- Vậy nói cho ngươi.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Ngươi không xứng biết tên ta.

Sắc mặt Kim Kha biến đổi.

Hắn có chút kiêng kị Diệp Hạo, nhưng cũng không phải là hoàn toàn sợ.

Diệp Hạo nhục nhã hắn hết lần này đến lần khác, Kim Kha cho dù có thể ẩn nhẫn cũng không thể không tức giận được.

- Ngươi tự tìm cái chết.

Từ mi tâm Kim Kha xuất hiện một con mắt dọc, bên trong con mắt loé ra ánh sáng sâu thẳm tựa hồ nối liền với một thế giới thần bí.

Tu sĩ ở đây đều cảm nhận được một cảm giác lạnh gáy.

Hai con mắt Diệp Hạo loé lên tia thản nhiên.

- Cũng chỉ là U Đồng mà thôi, ngươi nói dối ai vậy?

U Đồng?

Khi đám người nghe được cái tên này, sắc mặt bọn họ hoàn toàn thay đổi.

U Đồng được ca tụng là hình thứ ban đầu của Cửu U Đồng.

Mà Cửu U chi mâu chính là một trong mười đại mâu thuật trog truyền thuyết.

Quả thật U Đồng kém hơn Cửu U chi mâu, nhưng cũng không phải ai cũng có thể ngăn cản được.

- Nếu ngươi đã biết ta có U Đồng, vậy ngươi cũng nên biết một khi U Đồng mở ra, ngươi cũng không còn cơ hội sống sót nữa.

Kim Kha lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Cửu U chi mâu ta cũng đã gặp qua, nói thật uy lực cũng bình thường.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nếu ngươi tự tin với U Đồng của ngươi như vậy thì ra tay đi.

Kim Kha ha ha cười nói.

- Ngươi đã gặp Cửu U chi mâu? Ngươi biết Cửu U chi mâu đại biểu cho cái gì không? Người có được Cửu U chi mâu dù không đứng trong ba vị trí đầu thì chí ít cũng nằm trong mười vị trí đầu Thiên Bảng.

- Ngươi đánh giá cao Cửu U chi mâu quá rồi đấy.

Diệp Hạo khe khẽ lắc đầu.

- Đây là một đại thế trước nay chưa từng có, Cửu U chi mâu đã từng sáng chói chư thiên, nhưng đến hiện tại cũng không thể nào được như vậy nữa.

- Nói cứ như ngươi biết thực lực của mười vị trí đầu Thiên Bảng vậy.

Kim Kha cảm thấy Diệp Hạo đang nói xạo.

- Nếu như không cân nhắc đến những nhân tố khác, Cửu U chi mâu có thể xếp tới hai mươi vị trí đầu.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Cuồng vọng.

Kim Kha nói xong liền vận dụng U Đồng.

Một ánh mắt lăng lệ đến tận cùng phá vỡ thiên địa vọt tới Diệp Hạo.

Ánh mắt kia tựa hồ hoà nhập với toàn bộ U Minh, lực lượng vô cùng vô tận được điều tới gia nhập vào U Đồng.

Còn Diệp Hạo, ngay cả động đậy hắn cũng lười.

Hắn bình tĩnh đứng nguyên tại chỗ mặc cho U Đồng chiếu xuống.

- Làm... Làm sao có thể?

Kim Kha bị giật mình.

Phải biết ngay cả hộ thể thần quang Diệp Hạo cũng không thèm đụng.

Hắn chỉ dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ.

Một cái hô hấp đi qua.

Hai cái hô hấp đi qua.

Ba cái hô hấp đi qua.

Dần dần Kim Kha phát huy uy lực của U Đồng đến cực hạn.

Nhưng đác tiếc rằng ngay cả một xíu tổn thương Diệp Hạo cũng không có.

Kim Kha sợ hãi.

Cũng theo đó mà hoảng loạn.

Trước đó hắn cảm thấy xếp hạng của Diêp Hạo có lẽ chỉ cao hơn mình một chút xíu, nhưng hiện tại hắn nhận ra xếp hạng của đối phương có lẽ nằm trong một trăm người đứng đầu.

Một trăm người đứng đầu!

Đó đều là đại lão!

Người như vậy sao hắn có thể đắc tội được?

- Ta....

Kim Kha nhìn Diệp Hạo, lập tức quỳ xuống.

Không sai!

Kim Kha quỳ gối trước mặt Diệp Hạo, đầu của hắn chạm mặt đất, ngay cả ngẩng đầu cũng không dám.

Diệp Hạo cười cười, ánh mắt rơi vào trên người Nhậm Minh.

- Hình như đại ca của ngươi cũng không được.

- Ta....

Nhậm Minh cũng bị giật mình.

- Bây giờ tiếp tục gọi người, gọi hết tất cả các cao thủ mà ngươi biết ra đây xem.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta sai.

Nhậm Minh cũng quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

Kim Kha có thể nhìn ra, đương nhiên Nhậm Minh cũng nhìn ra được.

Vị này quá mạnh.

Căn bản không phải đối tượng mà hắn có thể trêu chọc.

- Còn nhớ vừa rồi ta cho ngươi hai lựa chọn không?

Diệp Hạo hỏi.

Nhậm Minh không khỏi rùng mình một cái.

- Có thể đổi được không?

Nhậm Minh cầu khẩn nói.

Bị thiến, nhân sinh còn gì vui vẻ nữa?

Phốc!

Diệp Hạo chém ra một đợt kiếm quang, trứng của Nhậm Minh liền bị chấn bể.

Hắn kêu thảm một tiếng thiếu chút nữa đã ngất đi.

Cùng lúc đó thần niệm Diệp Hạo đánh vỡ nát kinh mạch hắn.

- Bây giờ ngươi có thể cút.

Diệp Hạo phất phất tay.

Nhậm Minh không dám có lời oán giận, thì thào nâng người rời khỏi.

- Chỉ cần có Siêu Thoát cảnh là có thể giúp Nhậm Minh khôi phục tu vi.

Nam Cầm chần chờ một chút vẫn nhắc nhở.

- Sẽ không.

Diệp Hạo cười nói.

Diệp Hạo đã kêu chiến khôi âm thầm xuất thủ tạo cấm chế trên người Nhậm Minh.

Bởi vậy trừ phi là Kim Thế cảnh xuất thủ, bằng không Nhậm Minh đời này cũng đừng nghĩ đến việc khôi phục.

Kim Thế cảnh?

Vị Kim Thế cảnh nào mà chẳng không đơn giản.

Lấy gia thế của Nhậm Minh căn bản mời không nổi.

- Nghĩ kỹ bồi thường ta thế nào chưa?

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Kim Kha nói.

- Công tử, ngươi muốn bồi thường thế nào?

Kim Kha nói gấp.

Đối mặt với đại lão nằm trong hạng một trăm, Kim Kha ngoại trừ nhận thua ra thì còn có thể làm gì?

- Lão bản, chỗ ngươi có chiến sủng Tương Lai cảnh trung kỳ không?

Diệp Hạo nhìn về phía lão bản nói.

- Có hai con.

Lão bản mừng lớn nói.

Lời to rồi.

Hắn sao có thể không cao hứng được chứ?

- Giao cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn Kim Kha nói.

Kim Kha sắp khóc.

- Ta mua không nổi.

- Mua không nổi? Ngươi đùa ta?

Diệp Hạo sầm mặt lại nói.

- Nếu một con ta vét sạch túi may ra còn được, nhưng hai con căn bản ta mua không nổi.

Kim Kha nhìn thấy Diệp Hạo tức giận liền nói gấp.

- Vậy thì một con.

Diệp Hạo nghĩ một hồi vẫn thấy đừng quá làm khó đối phương.

- Trên người của ta không có nhiều tiền như vậy, ta cần nói với gia tộc một chút.

- Ta chờ ngươi.

Ngay sau đó Kim Kha nhanh chóng liên lạc với gia tộc.

Sau khi gia tộc biết được chuyện này, bọn họ hận không thể đập chết Kim Kha.

Nhưng sau khi cân nhắc đến tầm quan trọng của Kim Kha cuối cùng vẫn để lão tổ mang theo Hoàng Thạch tới.

Kim Vân!

Lão tổ của gia tộc Kim Kha.

Tương Lai cảnh hậu kỳ!

- Giá các hạ đưa ra có phải hơi cao rồi không?

Sau khi đến nơi, sắc mặt Kim Vân bất thiện nhìn Diệp Hạo nói.

Quả thật sức chiến đấu của Diệp Hạo đáng sợ, nhưng dù sao hắn cũng chưa trưởng thành.

Kim Vân không phải không muốn bồi thường, chẳng qua hắn cảm thấy giá bồi thường quá cao.

- Cao?

Diệp Hạo nói đến đây lập tức ra lệnh cho chiến khôi đang núp trong bóng tối xuất thủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận