Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3181: Hành Trình Mới.

Đợi đến khi thấy rõ người trước mặt là ai, Cung chủ Thiên Cung và Hạo Thương đều chấn động.

- Diệp Hạo, ngươi... ?

Hạo Thương đang định nói lại bị Cung chủ Thiên Cung che miệng lại.

Cùng lúc đó Cung chủ Thiên Cung dùng thần niệm phong bế lại động phủ của Hạo Thương.\

- Chuyện quan trọng, ta sẽ nó ngắn gọn.

Diệp Hạo nhìn Cung chủ Thiên Cung nói.

- Ta cần Cung chủ mang ta tới Côn Lôn.

- Được.

- Còn nữa, tin tức ta còn sống tuyệt đối không được tiết lộ.

Diệp Hạo hết sức ngưng trọng nói.

- Chuyện này toàn bộ Viêm Hoàng tông đều không biết, còn nữa, các ngươi cũng không đượ nói ra.

- Ta biết.

Hạo Thương gật đầu thật mạnh.

Hạo Thương biết rõ tầm quan trọng của chuyện này, vì sao Âm Dương chúa tể không thèm giữ thể diện mà ra tay, còn không phải lo lắng tương lai Diệp hạo sẽ trở thành Chúa Tể hay sao?

- Ngươi muốn đi tới nền văn minh mới?

Cung chủ Thiên Cung nhẹ giọng hỏi.

- Không sai.

Diệp Hạo đáp.

Hiện tại ngoại trừ nơi đó ra cũng chỉ còn Thiên Ngoại.

Vấn đề là bây giờ Diệp Hạo không tới Thiên Ngoại được.

Nhưng dù Diệp Hạo có thể đi ra Thiên Ngoại, hắn cũng không đi.

Thiên Ngoại hoang vu, đến đó làm cái gì a?

- Cái này cho ngươi.

Cung chủ Thiên Cung hơi chút trầm ngâm rồi đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua liền khiếp sợ phát hiện trong túi càn khôn có một lượng lớn tài nguyên.

Nhưng Diệp Hạo lại từ chối.

- Tài nguyên ta không thiếu.

- Ngươi cầm đi.

Cung chủ Thiên Cung kiên quyết đưa túi càn khôn cho Diệp Hạo.

- Đi tới văn minh mới, nơi đó chỉ có một mình ngươi, sau này sẽ cần dùng nhiều tiền.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn nhận lấy.

- Tạ Cung chủ.

- Ta nên cảm ơn ngươi mới đúng.

Cung chủ Thiên Cung lắc đầu nói.

- Nếu không nhờ có ngươi, hiện tại Nhân tộc đoán chừng đã bị huỷ diệt rồi.

Diệp Hạo trầm mặc.

- Được rồi, không nói những thứ này nữa, bây giờ ta đưa ngươi tới Côn Lôn.

Cung chủ Thiên Cung nói xong liền đưa Diệp Hạo vào trong tiểu thế giới của nàng, ngay sau đó nàng chạy thẳng tới Côn Lôn.

Sau khi tới Côn Lôn, Cung chủ Thiên Cung nhanh chóng đi gặp Thái Dịch.

- Chuyện gì khiến ngươi vội vã như vậy?

Thái Dịch nghi hoặc hỏi.

Sau khi tân ngã trở thành Chúa Tể, Nhân tộc trở thành thế lực siêu nhiên thứ mười.

Vả lại ta ngã tru diệt hàng vạn tướng sĩ các tộc, thời gian kỷ nguyên thay đổi cũng đã được dời lại rất lâu.

Như vậy trong thời gian ngắn Nhân tộc còn có nguy cơ gì không?

Không có!

- Ngươi vào tiểu thế giới của ta một chuyến.

Thái Dịch nhẹ nhàng nói.

Nghe vậy tia nghi hoặc trong mắt Thái Dịch lại càng sâu.

Cần phải chú ý cẩn thận như vậy sao?

Nhưng Thái Dịch vẫn đi vào trong tiểu thê giớ cửa Cung chủ Thiên cung, ở trong này Thái Dịch gặp được Diệp Hạo.

- Diệp... Ngươi...

Vừa mới gọi tới đây, Thái Dịch liền ngừng lại.

Hắn đột nhiên ý thức chuyện Diệp Hạo còn sống tuyệt đối không thể tiết lộ.

- Từ trên thiên thư ta lấy được một môn thần thông.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tên là Thái Sơ.

- Thái Sơ?

- Thái Sơ có nghĩa là ta có thể trở về bất kỳ một thời điểm nào trong quá khứ.

Nghe vậy Cung chủ Thiên Cung và Côn Lôn liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được tia chấn động.

- Ta vận dụng Thái Sơ thần thông để quay về thời gian Thái Dịch tiền bối nói cho ta biết tin tức về nền văn minh mới kia.

- Ta tin lấy thực lực của ngươi chắc chắn có thể gặt hái được thành tựu ở nền văn minh kia.

Ngay sau đó Cung chủ Thiên Cung vui mừng nói.

Âm Dương chúa tể vì sao không để ý đến thân phận của mình mà ra tay với Diệp Hạo, còn không phải là bởi vì hắn cảm thấy Diệp Hạo là mối uy hiếp lớn sao?

Mà bây giờ Diệp Hạo đi tới nền văn minh mới, lúc đó hắn sẽ không cần phải lo lắng Âm Dương chúa tể uy hiếp.

Chí ít là trong thời gian ngắn.

- Trong thời gian ngắn có lẽ ta không thể trở về.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nếu không có thực lực nhất định hoặc không có được át chủ bài nghịch thiên, Diệp Hạo trở về chẳng khác gì tự tìm đường chết.

- Cửu vực bên này chí ít có thể an toàn hơn ngàn năm.

Thái Dịch ngưng trọng nói.

- Có tân ngã ngăn cản, thực lực Nhân tộc trong vòng ngàn năm sẽ tăng lên đến cấp độ khó có thể tưởng tượng được.

- Đúng vậy, tốt nhất ngươi ở bên đó trở thành Chúa Tể rồi hãy về.

Cung chủ Thiên Cung vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo muốn trở thành Chúa Tể, đoán chừng sẽ lập tức trở thành Chúa Tể mạnh nhất.

Đến lúc đó trở về còn sợ ai?

Sau đó Thái Dịch mang theo Diệp Hạo đi tới cấm địa Côn Lôn, Thái Dịch chỉ vào một cửa động đen như mực trước mặt nói.

- Đi qua cửa động này ngươi sẽ tìm được cửa vào nền văn minh khác, khi tiến vào nên văn minh đó ngươi phải thông qua khảo nghiệm trước.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

Sau khi tiến vào cửa động đen như mực, Diệp Hạo cảm thấy không gian đang nhảy dựng.

Loạt nhảy vọt này cực kỳ khủng bố.

Cho dù lấy tu vi của Diệp Hạo lúc này cũng cảm thấy như mình bị kéo đi.

Từ đó có thể thấy rằng vì sao trước đó Thái Dịch nói nếu không đến Siêu Thoát cảnh căn bản không có cách nào đi được.

Sau khi tu vi của Thanh Đế đến Siêu Thoát cảnh hắn mới đi, mà Diệp Hạo bởi vì quay về thời gian trước kia, bởi vậy tu vi của hắn cũng khôi phục lại trạng thái lúc đó.

Nói cách khác bây giờ tu vi của hắn là Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

Nhưng cho dù tu vi của Diệp Hạo là Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong, hắn vẫn mạnh hơn Thanh Đế Quá Khứ cảnh sơ kỳ.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo phát hiện mình xuất hiện bên trong một động phủ.

Hắn đưa mắt nhìn xung quanh.

Hắn phát hiện xung quanh động phru có một trận pháp.

Phía trên trận pháp được khảm những phù văn mà hắn không biết.

- Đây là trận pháp gì?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Hắn phát hiện mình không ngờ lại xem không hiểu.

Phải biết về phương diện trận pháp hắn cũng rất có thành tựu, trong cùng cấp bậc căn bản không ai bằng được hắn.

- Đây là Lục Giác Tinh Mang Truyền Tống Trận.

Đúng lúc này một âm thanh từ từ vang lên bên tai hắn, tiếp đó một thanh niên mặc trường bào bạch sắc đi ra từ trận pháp.

Thân thể hắn hư ảo.

Giống như hình chiếu vậy.

- Không ngờ mới tới Cấm Kỵ đỉnh phong mà ngươi lại dám đến nơi này?

- Ngươi có thể nói cho ta biết tình hình của nền văn minh này không?

- Có thể, điều kiện tiên quyết là ngươi đánh bại ta.

Thanh niên mặc trường bào chắp hai tay sau lưng thản nhiên nói.

Oanh!

Diệp Hạo lập tức xuất thủ.

Thanh niên mặc trường bào thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì đã bị đánh lui mấy trăm bước xa.

Thân thể hắn xuất hiện chằng chịt vết nứt, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể hoá thành mảnh vỡ.

- Ngươi...

Thanh niên kia tràn ngập kinh ngạc.

Phải biết tu vi của hắn là Quá Khứ cảnh sơ kỳ.

- Không ngờ lại không chết?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ bất mãn.

Sao tên này còn chưa chết?

Thanh niên kia tức giận.

- Ngươi có biết giữa chúng ta cách một đại cảnh giới không?

Xoát!

Một ánh mắt kinh khủng rơi thẳng vào trên người hắn.

Thân thể hắn lập tức vỡ nát.

Không hề có gì tồn tại.

- Cặn bã.

Diệp Hạo nói xong cũng thu lại ánh mắt.

Vài hơi thở sau, thân ảnh thanh niên kia lần nữa xuất hiện ở bên trong trận pháp.

Sắc mặt hắn khó coi nhìn Diệp Hạo nói.

- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?

- Người Cửu vực.

- Cửu vực có người mạnh như vậy?

Thanh niên kia bày ra vẻ mặt không tin nói.

- Ngươi là ai?

- Khương Sùng Minh.

- Chưa từng nghe qua.

- Nếu không phải nhờ ta tạo ra truyền tống trận giữa hai thiên hà, ngươi cảm thấy ngươi có thể thuận lợi tới Hồn Thiên thiên hà?

Bạn cần đăng nhập để bình luận