Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1550: Bản Nguyên Chi Lực

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Diệp Hạo trong lúc ngộ đạo bỗng nhiên nghe được một tiếng gào thét tê tâm liệt phế.

Hắn lập tức xé rách không gian xuất hiện trong gian phòng của Lão Trương. Sau một khắc Diệp Hạo thấy Lão Trương đang ôm thê tử khắp người máu me.

- Phát sinh chuyện gì?

Ánh mắt Diệp Hạo lẫm liệt nhìn bốn phía một cái.

- Diệp Công Tử, van cầu ngươi mau cứu thê tử ta.

Lão Trương thấy Diệp Hạo như thấy cọng rơm cứu mạng vội vàng cầu khẩn.

Diệp Hạo tiến lên kiểm tra thương thế thê tử hắn rồi hai tay kết thành một cái Đan Ấn đưa vào trong thân thể nàng ta, tiếp đó Diệp Hạo lấy ra một viên Tiên Đan đưa cho Lão Trương.

- Cho thê tử của ngươi phục dụng.

Lão Trương vội vàng đẩy miệng thê tử ra đưa viên Tiên Đan vào trong miệng.

Tiên Đan vào miệng lập tức hòa tan.

Không qua bao lâu thời gian, thê tử Lão Trương từ từ tỉnh dậy.

Khi nàng nhìn thấy Lão Trương đang khẩn trương nhìn mình kinh ngạc nói.

- Ta không phải đã chết rồi sao?

- Diệp Công Tử đã cứu ngươi trở về.

Lão Trương nói đến đây trong mắt liền lộ ra vẻ phẫn nộ.

- Đang yên lành, ngươi tự sát làm cái gì?

- Ta đã không còn thân trong sạch, ta không thể cho Trương gia ngươi hổ thẹn.

Thê tử Lão Trương con mắt đỏ lên, nói.

- Ta không quan tâm.

Lão Trương gầm thét.

- Nhưng ta quan tâm.

Thê tử Lão Trương đưa tay vuốt ve gương mặt Lão.

- Những ngày này ta một mực ép buộc mình quên chuyện kia, nhưng ta vẫn không thể quen được.

- Ta đã nói ta không quan tâm mà.

Lão Trương nắm chặt tay thê tử, trầm giọng nói.

- Thế nhưng ta không quên được, không quên được, không quên được.

Thê tử Lão Trương cơ hồ rống lên.

Diệp Hạo nhìn thấy một màn này, truyền âm cho Lão Trương.

- Muốn ta xuất thủ sửa chữa ký ức thê tử của ngươi một chút không?

- Làm như vậy có mang lại thương tổn gì đến cho nàng không?

Lão Trương khẩn trương hỏi.

- Đối với Linh Hồn xác thực có chút tổn thương.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Bất qua ta có Linh Đan Diệu Dược, điểm tổn thương ấy chả tính là cái gì cả.

Lão Trương trầm mặc một hồi mới nói.

- Diệp Công Tử, động thủ đi.

Lão Trương nhìn ra thê tử đang muốn hỏng mất.

Không phải thuyết phục thì có thể được.

Chỉ có thể sửa chữa ký ức mới có thể để cho nàng từ bỏ ý niệm tự sát.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó động thủ.

Hắn xóa toàn bộ ký ức đám người độc nhãn đến cửa lăng nhục, sau đó thê tử Lão Trương liền hôn mê.

- Thê tử của ngươi một giờ sau sẽ tỉnh, ngươi thừa dịp thời gian này cho nàng thanh tẩy một chút.

Diệp Hạo nói đến đây quay người rời đi.

Nửa giờ sau, cửa phòng Diệp Hạo vang lên tiếng đập cửa.

- Vào đi.

Lão Trương khuôn mặt lạnh lùng tiến vào.

Diệp Hạo để đạo thư xuống.

- Có chuyện gì sao?

- Diệp Công Tử, ta muốn báo thù.

- Vô luận độc nhãn hay Bát gia ta đều giúp ngươi giết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi vẫn còn muốn tìm ngươi nào báo thù?

- Tất cả những thứ này do tên cầm đầu Chu Vân, ta muốn chém Chu Vân thành muôn mảnh.

Lão Trương thấp giọng gầm thét.

- Chu Vân có tu vi gì ngươi phải biết?

Diệp Hạo nhìn Lão Trương nói.

- Ngươi báo thù như thế nào?

Lão Trương há to miệng không biết nói cái gì.

Báo thù?

Báo thù như thế nào?

Hắn hiện tại chỉ có tu vi Thiên Tiên Đỉnh Phong.

Nếu tu luyện thêm một đoạn thời gian có thể đi đến Ngọc Tiên Cảnh Giới.

Thế nhưng đạt được Ngọc Tiên thì có thể báo thù sao?

Đáp án khẳng định là không.

- Kỳ thật ngươi muốn báo thủ cũng không phải không thể.

Lão Trương một mặt hi vọng mà nhìn Diệp Hạo.

- Ta đưa cho ngươi một đạo Bản Nguyên Chi Lực.

Diệp Hạo nói kẽ.

- Nhưng nếu ngươi hấp thu cái Bản Nguyên Chi Lực này, sinh tử của ngươi sẽ bị ta chưởng khống trong tay.

- Nếu không có Diệp Công Tử, Lão Trương ta đã sớm chết rồi.

Lão Trương nghe được như thế nhếch miệng cười lộ ra hai hàm răng trắng toát.

- Đứng nói sinh tử chưởng khống trong tay Công Tử, nếu Diệp Công Tử cần, tính mạng Lão Trương ta tùy thời đều có thể cho ngươi.

- Ngươi không ngại trở về suy nghĩ kỹ một chút.

- Không cần suy nghĩ.

Diệp Hạo trầm mặc một chút đưa tay vào từ thế giới do bản thân sáng tạo giam cầm một đạo Bản Nguyên Chi Lực.

Đây chính là lực lượng khai thiên tích địa của Thế Giới Bản Nguyên.

Dù Diệp Hạo mở ra Thế Giới chưa được bao nhiêu.

Nhưng đó là Bản Nguyên Chi Lực hàng thật giá thật.

Theo lấy Diệp Hạo đưa Bản Nguyên Chi Lực vào thể nội Lão Trương, toàn thân Lão nhịn không được run lên, sau một khắc tu vi Lão Trương điên cuồng xông phá gông cùm Thiên Tiên Đỉnh Phong.

Ngọc Tiên Nhất Chuyển!

Ngọc Tiên Nhị Chuyển!

Ngọc Tiên 32 Chuyển!

Ngọc Tiên 33 Chuyển!

Kim Tiên Nhất Chuyển!

Kim Tiên Nhị Chuyển!

Kim Tiên 32 Chuyển!

Kim Tiên 33 Chuyển!

Tiên Chủ nhất chuyển một!

Tiên Chủ nhị chuyển hai!

Tiên Chủ 11 chuyển!

Tiên Chủ 12 chuyển!

Tiên Tôn nhất chuyển!

Tiên Tôn nhị chuyển!

Tiên Tôn thất chuyển!

Tiên Tôn bát chuyển!

Tiên Tôn cửu chuyển!

Làm tu vi lão Trương đạt đến cấp độ này mới khó khăn ngừng lại.

Lão Trương cực độ rung động.

Tiên Tôn cảnh?

Đùa giỡn hay sao?

Lão Trương hiểu rõ tư chất bản thân mình.

Đời này có thể đạt đến Ngọc Tiên Cảnh đã không tệ lắm rồi.

Thế nhưng hiện tại Diệp Hạo lại cho hắn một thiên đại kinh hỉ.

Cảm thủ Pháp Lực rộng lớn trong thể nội, trên người Lão không khỏi tràn ra một đạo uy thế kinh khủng.

- Công Tử, ta hiện tại không khống chế được Pháp Lực trong thể nội.

Lão Trương bận bịu nói.

- Tu vi trong nháy mắt tăng lên đến như vậy, ngươi có thể khống chế được mới lạ.

Diệp hạo nói rồi đưa cho Lão Trương một viên Tinh Thạch.

- Cái này cho ngươi.

- Đây là cái gì?

- Thời Gian Tinh Thạch.

- Thời Gian Tinh Thạch?

Lão Trương không khỏi kinh sợ.

Thời Gian Tinh Thạch này Lão cũng từng nghe qua.

Chỉ vì một khối Thời Gian Tinh Thạch mà mấy Thế Lực lớn sống mái với nhau.

Hắn không nghĩ đến Diệp Hạo tùy tiện sẽ đưa cho mình một viên như thế.

- Đây là Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch ta dùng trước đó.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Khối Tinh Thạch này còn lại bảy năm, ngươi chút nữa có thể cùng thê tử tu hành.

- Công Tử cái này có phải rất trân quý không?

Lão Trương có chút thấp thỏm nói.

- Dăm ba cái Thời Gian Tinh Thạch này ta có không ít.

Diệp Hạo nhìn Lão Trương một cái.

- Công Tử muốn cùng một chỗ tu luyện luôn không?

- Không cần.

Lão Trương không biết nên nói cái gì.

Thời Gian Tinh Thạch biết bao trân quý?

Hiện tại Diệp Hạo lại nói với hắn trên người mình có rất nhiều.

Lão Trương không cảm thấy Diệp Hạo đang trang bức.

Hắn không cần phải làm như vậy.

Lão Trương đang định rời đi, Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì, một chỉ điểm lên mi tâm hắn.

- Đây là chút cảm ngộ Võ Đạo của ta, hi vọng có thể giúp được cho ngươi.

- Đa tạ Công Tử.

Lão Trương nghiêm túc hành lễ với Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo thản nhiên đón nhận.

Lão Trương về tới gian phòng của mình, sau đó ngồi bên người thê tử, đợi thêm nửa canh giờ, nàng ta tỉnh lại.

- Lão Trương, ta đây thế nào?

Thê tử Lão Trương có chút mờ mịt hỏi.

- Vừa nãy ngươi tu luyện quá độ nên bất tỉnh.

Lão Trương nói khẽ.

- Lần sau ta sẽ chú ý một.

- Tiểu Hồng, ngươi không cần phải liều mạng tu luyện như vậy.

Lão Trương an ủi.

- Có ta đây rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận