Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1837: Tuyệt Phẩm Tiên Đan

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Trong mắt rất nhiều Tu Sĩ, đây là một trận tỷ thí quá chênh lệch.

Đan Đạo tu vi Diệp Hạo bày ở nơi đó?

Chẳng lẽ còn có thể nghịch thiên?

Thế nhưng sau khi Diệp Hạo Luyện Đan, Tu Sĩ giữa sân không khỏi biến sắc.

Đơn giản!

Thô bạo!

Nhưng bên trong đơn giản lại hàm chứa Huyền Ảo, bên trong thô bạo lại hàm chứa tinh diệu.

Diệp Hạo vô luận rèn luyện hay phương pháp kết đan đều cho người ta một loại cảm giác hoa mắt.

Trong chớp mắt.

- Đan Thuật Diệp Hạo khẳng định đạt đến Trung Giai.

- Trung Giai? Ngươi gặp qua Trung Giai cường đại như vậy chưa?

- Vị này hơn phân nửa là Cao Giai Vương Cấp Đan Sư?

- Diệp Hạo đang âm Yêu Tư a.

- Đúng vậy, vừa rồi ta còn bị Diệp Hạo đại nghĩa lẫm nhiên lừa gạt đấy.

- Vương Cấp Đan Sư cuối cùng Yêu gia sẽ chôn vùi trong trận tỷ thí này a.

Bởi vì cái gọi người trong nghề vừa ra tay đã biết có tài hay không.

Diệp Hạo luyện chế Tiên Đan đơn giản thô bạo, Yêu Tư cẩn thận từng li từng tí, bất luận nhìn thế nào Yêu Tư đều không có khả năng thắng.

Trên thực tế cũng đúng như thế.

Ngay thời điểm Yêu Tư tiến vào phân đoạn ôn dưỡng Tiên Đan, Diệp Hạo lại vỗ Đan Lô một cái 9 viên Tiên Đan xông lên trời.

- 9 viên Tiên Đan.

- Toàn bộ thành Đan.

- Không biết có bao nhiêu viên cực phẩm đây?

Thời điểm Tu Sĩ giữa sân thảo luận, Lôi Kiếp bắt đầu phủ xuống.

Nhất Trọng Lôi Kiếp giáng lâm sau đó Nhị Trọng Lôi Kiếp lại tới.

Lúc này Tu Sĩ giữa sân còn không cảm thấy có cái gì.

Dù sao có thể luyện chế ra Nhất Phẩm Đan không tính chuyện ly kỳ gì. Nhưng sau khi Tam Trọng Lôi Kiếp giáng lâm, thần sắc đám người dần thay đổi.

- Cực Phẩm Tiên Đan.

- Diệp Hạo dĩ nhiên luyện chế được 9 viên Cực Phẩm Tiên Đan?

- Tại sao ta cảm thấy Diệp Hạo có khả năng luyện chế ra Tuyệt Phẩm vậy?

- Tuyệt Phẩm? Không có khả năng!

- Nhìn xem sẽ biết.

Sau khi Tứ Trọng Lôi Kiếp xuất hiện, trên mặt Yêu Tư không còn chút huyết sắc.

- Tuyệt Phẩm Tiên Đan.

Yết hầu hắn khó khăn phun ra hai chữ này.

Tuyệt Phẩm Tiên Đan mang ý nghĩa gì?

Yêu Tư rất rõ ràng.

Bản thân mẹ nó…Cực Phẩm Đan cũng luyện chế không ra.

Kết quả không cần nói cũng biết.

Tâm thần rung chuyển, Yêu Tư không chú ý luyện đan nên Đan Lô cứ thế nổ tung.

Yêu Tư bị tạc mặt mày xám xịt, cả người giật mình đứng tại chỗ thật lâu, nói không ra lời.

- Nổ lô.

- Thất bại.

- Theo lý thuyết Yêu Tư sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này, nhưng Diệp Hạo luyện chế ra Tuyệt Phẩm Đan, hắn cũng đã vô tâm tiếp tục trận tỷ thí.

- Lại luyện chế thì sao, còn ý nghĩa gì?

- Đột nhiên cảm thấy Yêu Tư thật đáng thương.

- Đáng thương cọng lông, vừa rồi thời điểm tính toán Diệp Hạo, hắn vênh váo tự đắc bực nào a?

- Đúng vậy.

Ngay thời điểm Tu Sĩ giữa sân thảo luận, Tứ Trọng Lôi Kiếp lại chậm rãi tán đi, tiếp theo 9 viên Tuyệt Phẩm Tiên Đan rơi vào bình ngọc Diệp Hạo chuẩn bị trước đó.

Lúc này, Diệp Hạo chậm rãi đi đến bên người Yêu Tư, một bàn tay đập nát đầu hắn, rồi giam cầm Linh Hồn Yêu Tư vào trong tay.

- Diệp Hạo, ngươi làm cái gì?

Yêu Tan Đông hoảng sợ quát.

Diệp Hạo không trả lời hắn mà chỉ lấy ra một chiếc thiên đăng ảm đạm ra, sau một khắc bỏ linh hồn Yêu Tư vào trong đó.

Yêu Tư tức khắc hét thảm lên, tiếng kêu thê lương thảm thiết làm cho đám người tê cả da đầu.

Yêu Tư là Tiên Vương Trung Giai.

Thống khổ gì chưa từng kinh lịch qua?

Thế nhưng bây giờ lại không để ý hình tượng phát ra tiếng kêu thảm thiết, điều này khiến bọn họ đều lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Cũng lúc này, bọn họ mới ý thức được đốt thiên đăng sẽ đau đớn bực nào.

Mà lúc này, bọn họ nhìn Diệp Hạo đang đứng kế bên cười tủm tỉm, trong lòng dâng lên mười hai phần cảnh giác.

Vị này thoạt nhìn vô hại, nhưng hung ác lên tuyệt đối vượt qua tưởng tượng.

- Diệp Hạo, Yêu gia ta và ngươi thề bất lưỡng lập.

Yêu Tan Đông nhìn chằm chằm Diệp Hạo gầm thét.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Hiện tại Yêu gia vẫn là Yêu gia à?

Dòng chính Yêu gia cơ hồ bị chém hầu như không còn, tài nguyên Yêu gia cũng bị cướp đoạt sạch, hiện tại Yêu gia đã không phải là Lục Cấp Thế Lực nữa.

Tròng mắt Yêu Tan Đông tức khắc đỏ lên.

- Diệp Hạo.

Diệp Hạo không nhìn hắn chút nào, mà quét mắt nhìn Tu Sĩ toàn trường.

- Hiện tại tiếp tục chuyện chưa dứt trước đó - bán Tiên Đan.

Nghe được Diệp Hạo nói vậy, Thế Lực giữa sân lúc này mới nhớ đến mục đích chuyến đi hôm nay.

- Trước đó nói qua lần này chuẩn bị đấu giá 18 viên Nhất Phẩm Vương Cấp Củng Cố Đan, 18 mai Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan, nhưng trong đó 6 viên Nhất Phẩm Vương Cấp Củng Cố Đan, 6 mai Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan sẽ đấu giá cho các giao hảo Thế Lực cùng Hàn gia.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Thế Lực Giữa sân ý thức được Diệp Hạo muốn triệt để nâng đỡ Hàn gia đứng dậy.

Không còn nghi ngờ gì nữa, sau lần đấu giá Tiên Đan này, Thế Lực cùng Hàn gia hợp tác sẽ càng nhiều hơn.

Hàn gia đằng phi ngay trước mắt.

Đợi đến khi Diệp Hạo bán hết 18 viên Vương Cấp Tiến Giai Đan, hắn lại tặng không một mai Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan.

Mà viên Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan này rơi vào trong tay một Gia Chủ của Tiểu Thế Lực.

Tiểu Thế Lực Chi Chủ kia hưng phấn xém chút nhảy dựng lên.

Lần này hắn vì mua sắm Nhị Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan mà thế chân rất nhiều gia sản trong Gia Tộc.

Đáng tiếc cuối cùng cũng không mua được.

Nhưng ai có thể nghĩ tới khi đang khó khăn hi vọng lại tự xuất hiện, bản thân dĩ nhiên chiếm được một viên Tiên Đan miễn phí.

Như vậy, bản thân hắn có thể đột phá đến Đệ Nhị Cảnh.

Diệp Hạo trước khi rời đi bình tĩnh nói:

- Ta biết rõ các ngươi khẳng định muốn mua Tuyệt Phẩm Ngũ Cấp Tiến Giai Đan, ta muốn nói cho các ngươi biết, vẫn dựa theo quy củ trước đó.

- Lập tức trở về mua sắm Dược Tài Ngũ Phẩm Tiến Giai Đan.

- Dù lấy ra hết Trân Bảo cũng phải lấy được một viên Ngũ Phẩm Tiến Giai Đan.

- Tuyệt Phẩm Ngũ Phẩm Tiến Giai Đan cũng đã 3 năm không có xuất hiện rồi, 3 năm trước đây xuất hiện một viên nhưng giá trên trời đó.

Về tới Hàn gia, đám người Ngự Viễn hành lễ với Diệp Hạo.

- Diệp Công Tử, ta đại biểu trên dưới Ngự gia cảm tạ ân cứu mạng của ngươi.

Ngự Viễn trầm giọng nói.

Diệp Hạo vung tay lên một cỗ lực lượng nhu hòa nâng đám người Ngự Viễn dậy.

- Ta trợ giúp các ngươi chủ yếu vì Ngự Trùng.

Diệp Hạo nhìn đám người, thản nhiên nói.

- Mặc kệ như thế nào, chúng ta đều muốn cảm tạ ngươi.

Ngự Viễn lắc đầu.

Diệp Hạo cũng không nói thêm gì.

- Diệp đại ca, ngươi có thể giúp đỡ Bát Gia Gia bọn họ hay không?

Lúc này, Ngự Trùng cầu khẩn

- Bọn họ đều bị phế tu vi.

Diệp Hạo nhìn lướt qua, nói.

- Tu vi bọn họ đã phế, ngay cả Nhục Thân cũng phế, đời này chú định không thể có thành tích gì nữa rồi.

Diệp Hạo dừng một chút nói tiếp.

- Bất quá ta vẫn có nắm chắc chữa trị bọn họ.

- A.

Ngự Viễn giật mình nói:

- Diệp Công Tử, ngươi có biện pháp?

- Ngươi hoài nghi ta?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Không dối gạt Diệp Công Tử, bản thân ta là một Vương Cấp Cao Giai Đan Sư.

Ngự Viễn chần chờ một chút vẫn nói:

- Loại thương thế này chỉ có Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư mới có khả năng chữa trị thôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận