Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1064: Cho thấy thân phận

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Chuyện này được khởi xướng không phải ai khác.

Lăng Kiếm Tông a.

Lăng Trường Minh rất rõ ràng Diệp Hạo muốn trả thù thì người đầu tiên hắn tìm chính là Lăng Kiếm Tông.

Lấy năng lực của Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các muốn trả thù Lăng Kiếm Tông bọn họ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Diệp Hạo còn là đầu lĩnh của đám người này nữa.

Hắn còn có thân phận khác là Thiếu Các Chủ của Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các.

Chỉ có điều này mới giải thích được vì sao Tiêu Kỳ Thủy lại hành lễ với Diệp Hạo như vậy.

Thiên hạ có lẽ có không ít trường hợp trùng họ tên tồn tại, nhưng khi quá nhiều sự trùng hợp xuất hiện thì việc này không còn được gọi là trùng hợp nữa.

Hứa Khả Tâm giật giật áo Diệp Thiên nói khẽ.

- Hầu Gia, chúng ta hiện tại?

Diệp Thiên như bừng tỉnh khỏi cơn mê, hắn vung tay lên cười to nói.

- Hồi Hầu Phủ.

Thân phận Diệp Hạo đã được đưa ra ngoài ánh sáng Tứ Phương hầu còn cần quan tâm những tên gia hỏa kia nữa sao?

Diệp Hạo cũng đã nói rất rõ ràng.

Diệp Hạo muốn để Lăng Kiếm Tông các Đại Thế Lực khác bỏ ra cái giá cực kỳ bi thảm.

Lần này các Đại Thế Lực coi như không xuất ra hết toàn bộ là không được rồi.

- Diệp Hầu Gia.

- Diệp Hầu Gia, chậm đã!

- Diệp Hầu Gia, chúng ta cũng chỉ do chịu Lăng Trường Minh xúi giục, cầu xin đại nhân người bỏ qua cho tiểu nhân.

Đối mặt với đám Chi Chủ các Thế Lực nịnh nọt cầu xin bản thân mình, Diệp Thiên chỉ lạnh lùng nói.

- Chư vị nói những lời này tựa hồ đã quên đi những điều các người vừa mới nói với ta khi nãy rồi?

Nói rồi Diệp Thiên đẩy đám người ra một bên xoay người rời đi.

Kỳ thật Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các đối mặt với Diệp Hạo đều có một loại cảm giác không thể nào ra tay.

Bởi vì Diệp Hạo tựa hồ cái gì cũng đều không thiếu khuyết.

Mà khi Tiêu Kỳ Thủy cùng Tần Đông Lai nói chuyện này cho Tổng Các Chủ sau đó Mục Thiên Dã cùng Cô Độc Đan tự mình hạ lệnh cần phải gia phó sự tình của Diệp Hạo làm cho viên mãn.

Bởi vậy mà hơn nửa đêm các Đại Thế Lực Đan Sư cùng Trận Sự nhận được thông tri, nếu trong một ngày mà không thoát ly với các Thế Lực này thì Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các sẽ gạch tên bọn họ đi.

Không người nào muốn bị đuổi cả.

Các Đan Sư cùng Trận Sư các Đại Thế Lực hơn nửa đêm nhao nhao rời đi, thậm chí ngay cả Trận Sư cùng Đan Sư của Đệ Nhất Tông Môn Đông Vực Lăng Kiếm Tổng cũng mau chóng ly khai.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần)



Diệp Hạo nắm tay Lăng Dao đi dạo trên thương khung.

Diệp Hạo buông lỏng tay nàng rồi chỉ bầu trời sao trên không.

- Ta mộng tưởng mình là Trích Tinh Lam Nguyệt.

- Một chút tâm tình của nữ nhi mà ngươi không hiểu à?

Con mắt Lăng Dao rơi vào người Diệp Hạo, lẳng lặng nói.

- Diệp Hạo chân chính đã chết.

Thân thể mềm mại của Lăng Dao khẽ run.

- Vậy rốt cuộc ngươi là ai?

- Năm đó khi ta đang khai thác Thạch Khoáng tại một Hành Tinh trong Không Gian thì gặp một Thanh Đồng Cổ Quan, ngay lúc ta rời đi thì Cổ Quan truyền đến một hấp lực, sau khi tiến nhập vào cổ quan ta gặp được Trận Ma trong truyền thuyết.

- Trận Ma?

Con ngươi Lăng Dao co rụt lại.

- Không sai, Trận Ma.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Trận Ma nhìn thấy thiên tư ta không tệ nên hắn muốn ta trở thành truyền nhân của hắn, ta không trực tiếp nhận lời mà nói trước khi vẫn lạc muốn kiến thức Trận Đạo Chi Thuật của Trận ma. Có lẽ Trận Ma cảm thấy ta không thể có khả năng thoát ky khỏi sự kiểm soát của hắn, bởi vậy trong thời gian ở cổ quan ba năm, hắn dốc lòng truyền thụ Trận Đạo cho ta.

Nói đến đây Diệp Hạo dừng lại một chút.

- Mà nửa năm trước đó, Tiễn Vương ba vị Tiên Vương không biết làm sao tìm được Trận Ma, khi ba vị ra tay đánh nhau thì Tiễn Vương bắn thủng Thanh Đồng Cổ Quan, ta đồng dạng cũng bị trọng thương.

- Chờ đến khi ta thức tỉnh lại thì phát hiện mình đã xuất hiện ở Tứ Phương Hầu Phủ, làm cho ta kinh ngạc đó là ta trùng hợp lại cùng họ cùng tên với Thế Tử của Tứ Phương Hầu Phủ còn trùng hợp hơn nữa là ta cùng với vị Thế Tử đó có tám phần giống nhau.

Diệp Hạo nói đến đây thì cười khổ nói tiếp.

- Ta cần rất nhiều thời gian để khôi phục, bởi vậy ta tạm thời dùng thân phận của Thế Từ Tứ Phương Hầu.

- Tiếp theo ngươi chuẩn bị làm gì đây?

- Cùng Diệp Thiên ngả bài rồi sau một đoạn thời gian sau sẽ rời đi.

- Dẫn ta đi.

- Dẫn ngươi đi?

- Có thể ngươi cảm thấy tất cả mọi chuyện là trùng hợp nhưng ta lại cảm thấy đây chính là nhân duyên của mình.

Lăng Dao nhìn chằm chằm Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Thân thể ta chưa có một người khác giới nào chạm qua, mà ngươi bây giờ lại nắm tay ta, người phải chịu trách nhiệm với ta.

- Đây là phong tục ở đây sao?

Khóe miệng Diệp Hạo giật một cái.

- Ngươi có thể không chịu trách nhiệm nhưng về sau ngươi đi đâu, ta sẽ đi theo đó.

Lăng Dao lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói.

- Ta không phải Tu Sĩ Tam Trọng Thiên.

- Vậy ta sẽ tìm khắp Cửu Trọng Thiên.

- Lăng Dao.

- Diệp Hạo.

- Ngươi tội gì phải làm như vậy.

- Ngươi phải biết tính tình của ta, chuyện mà Lăng Dao ta đã nhận định rồi thì cửu tử bất hối.

- Thế nhưng ta đã có thê tử.

- Không quan trọng.

- Thê tử ta không chỉ có một người.

- Không quan trọng.

- Được vậy ngươi theo ta trở về.

Nghe được Diệp Hạo không có cự tuyệt nữa khóe miệng Lăng Dao liền lộ ra ý cười.

Trong lòng nàng rất vui vẻ.

Lăng Dao sở dĩ muốn gả cho Thế Tử của Tứ Phương Hầu cũng bởi vì nàng muốn tuân thủ ước định năm đó. Thế nhưng hiện tại Thế Tử Tứ Phương Hầu đã chết, nàng cũng không cần lại tuân thủ ước định nữa. Nàng đã sinh hảo cảm đối với Diệp Hạo, hiện tại nàng mượn thân phận làm vị hôn thê mà gả cho hắn, nàng có thể gả cho một người mà mình yêu thích thì làm sao có thể không vui?

Hai người Diệp Hạo trở lại Tứ Phương Hầu Phủ thì thấy Giang Thương, Lăng Trường Minh, chi chủ các Đại Thế Lực đang bất an bồi hồi đứng trước đại môn.

Đáng tiếc đại môn Tứ Phương Hầu lại đóng chặt không có ý định mở ra.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua từng người rồi nắm bàn tay bé nhỏ của Lăng Dao, hắn xé rách không gian mang theo nàng xuất hiện ở đại sảnh .

- Tu vi ngươi tựa hồ đã mạnh them rồi nhỉ?

Lăng Dao nhìn Diệp Hạo, trong mắt đầy vẻ rung động.

- Vừa mới đột phá một tiểu cảnh giới.

Diệp Hạo mỉm cười.

- Biến thái.

Lăng Dao thật không biết dùng ngôn ngữ gì để hình dung nữa, gia hỏa này muốn đột phá là đột phá sao?

Diệp Hạo cùng Lăng Dao xuất hiện ở đại sảnh, cao tầng Diệp gia toàn bộ đứng lên.

Không đứng lên không được.

Thân phận của Diệp Hạo bây giờ được thêm cái mác Thiếu Các Chủ của Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các nữa.

Dạng thân phận này dù đối mặt với Hoàng Tử Trung Ương Hoàng Triều cũng không hề kém hơn là bao.

Diệp Hạo nhìn cao tầng Diệp gia nói.

- Các người đều đi xuống đi, ta có chút chuyện muốn nói với Hầu Gia.

Cao tầng Diệp gia không có mảy may dị nghị nhao nhao rời đi.

- Mẫu thân, Lan tỷ, hai người cũng lưu lại đi.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

Rất nhanh bên trong đại sảnh chỉ còn lại Diệp Hạo, Diệp Thiên, Hứa Khả Tâm, Diệp Lan, Lăng Dao.

Diệp Hạo phát phất tay bày ra một đạo Cấm Chế sau đó chậm rãi mở miệng nói.

- Ta biết rõ các người khẳng định có nhiều nghi vấn muốn hỏi ta, nhưng trước hết ta có chuyện muốn nói với các người.

- Diệp Hạo chân chính đã chết rồi.

Toàn trường kinh hãi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận