Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2226: Được Ăn Cả Ngã Về Không



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ta không biết rõ linh tủy có thể giúp ngươi tăng lên bao nhiêu, nhưng tương lai ngươi đạt tới Tử Thần tầng sáu vẫn không có vấn đề.

Ngay sau đó Diệp Hạo nói.

- Cái này cho ta có phải quá lãng phí?

- Không dùng mới lãng phí.

Tân Vĩ Kỳ nhìn Diệp Hạo, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.

- Tông môn an bài thế nào?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Hướng đi tiếp theo Tông môn đã định, quyền hành đều đang trong tay nhân thủ trong mạch của ta, Lãnh Thần Phong nhất mạch cũng lật không nổi bọt nước gì?

Tân Vĩ Kỳ nhẹ nhàng nói.

- Như vậy tiếp xuống ngươi tu luyện tại chỗ của ta đi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Tu luyện ở đây?

Tân Vĩ Kỳ khẽ giật mình.

Hắn rất muốn nói thư phòng của mình có hoàn cảnh tu luyện tốt hơn nhiều so với nơi này của Diệp Hạo.

- Đúng vậy.

Tân Vĩ Kỳ trầm ngâm một chút rồi gật đầu đồng ý.

Hắn biết Diệp Hạo sẽ không nói nhảm.

Đối phương nói vậy khẳng định có đạo lý.

Không qua mấy ngày Tân Vĩ Kỳ đã hiểu vì sao Diệp Hạo để hắn tu luyện trong đây rồi.

Nơi này có thời gian tỉ lệ khác biệt cùng ngoại giới?

Biết được tin tức này Tân Vĩ Kỳ hoảng sợ không biết nên nói gì?

Thời gian áo nghĩa?

Diệp Hạo vậy mà nắm giữ thời gian áo nghĩa trong truyền thuyết?

Điều này đã không thể dùng từ nghịch thiên để hình dung.

- Diệp Hạo, ngươi nắm giữ thời gian áo nghĩa?

Tân Vĩ Kỳ tìm Diệp Hạo hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo bình thản nói.

- Tỉ lệ bao nhiêu?

- 4-1.

- 4-1?

Tân Vĩ Kỳ cả kinh.

- Nói cách khác ta ở trong này tu luyện bốn năm, ngoại giới vẻn vẹn đi qua một năm?

Diệp Hạo gật đầu.

- Ngươi chuẩn bị lúc nào rời Ngũ Sắc tông?

- Một năm sau.

- Một năm sau tu vi của ta hẳn là có thể tới đến Tử Thần cảnh tầng ba.

Tân Vĩ Kỳ ăn Linh tủy vào thì tu vi vùn vụt cao lên, dựa theo suy đoán không dùng đến nửa tháng thì có thể đột phá.

Mà sau khi đột phá, hắn sẽ ổn định một thời gian suy nghĩ thêm về cảnh giới kế tiếp.

Diệp Hạo nói một năm sau trên thực tế là bốn năm.

Thời giờ này, Tân Vĩ Kỳ tự tin có thể vô hạn đến gần tầng ba.

. . .

Kỳ thật Diệp Hạo tùy thời đều có thể tiến về Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Bất quá hắn muốn tăng tu vi lên đến Môn Thần cảnh tầng chín mới tiến về đó.

Lúc đó, hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ ảo diệu của Môn Thần cảnh.

Nếu như thế tùy thời có thể đột phá đến Thị Thần cảnh.

Diệp Hạo lĩnh ngộ nhiều lắm.

Dù thời gian áo nghĩa đạt đến 4-1, hắn vẫn cảm thấy thời gian hơi có chút không đủ dùng.

Bất quá chờ khi Diệp Hạo đặt chân Thị Thần cảnh thì tình huống này có thể giải quyết, bởi vì đến lúc đó thời gian tỉ lệ của hắn sẽ đạt tới tỷ lệ kinh người 5-1.

5-1 a!

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Một năm thời gian, Ngũ Sắc tông càng cường đại hơn.

Bởi vì Ngũ Sắc tông chiếm được rất nhiều địa bàn nên tiến hành mở rộng nhân lực, tiếp đó càng điên cuồng dùng tài nguyên bồi dưỡng đệ tử, cái này khiến thực lực cả tông trong thời gian ngắn bạo tăng mấy lần.

Mà hôm nay Tân Vĩ Kỳ từ Long Đằng phong rời đi.

Hắn bắt đầu kế hoạch khuếch trương hùng tâm bừng bừng của mình.

Đó là đồng thời khai chiến với Đan Đỉnh các, Ngự Trận các, Thuế Khí các, Ngự Thú các.

Đừng nói Đan Đỉnh các dọa sợ, Lãnh Thần Phong cũng bị dọa sợ.

Tân Vĩ Kỳ không phải chủ trương từ từ mưu tính à?

Vì sao đột nhiên khai chiến tứ phương đây?

Bất quá ngay sau đó đám người Lãnh Thần Phong khiếp sợ phát hiện trên chiến trường xuất hiện hai vị cao thủ Tử Thần cảnh.

Tứ các đối mặt đại quân Ngũ Sắc tông vội lựa chọn thỏa hiệp.

Bọn họ lấy ra phần lớn tài nguyên còn cắt nhường địa hạt của mình.

Ngũ Sắc tông được lợi thì lui binh.

Lúc này, Lãnh Thần Phong mới ý thức được Tân Vĩ Kỳ đang đe dọa tứ đại tông môn.

Chiếm được rất nhiều tư nguyên Tân Vĩ Kỳ tiến hành phong thưởng cho tướng sĩ dưới trướng, cái này khiến lực ảnh hưởng của Tân Vĩ Kỳ kịch liệt bành trướng trong tông môn.

- Không thể mặc cho Tân Vĩ Kỳ tiếp tục làm xằng làm bậy.

Trong thư phòng Lãnh Thần Phong, Đại Trưởng Lão âm trầm nói.

- Đúng, mạch này của chúng ta nhao nhao làm phản đầu hàng Tân Vĩ Kỳ, hiện tại lực ảnh hưởng của chúng ta đã không còn bao nhiêu.

Nhị trưởng lão gật đầu nói.

- Trong Tông môn trừ bỏ Tân Vĩ Kỳ còn có ba đại cao thủ Tử Thần cấp, lúc này chúng ta xuất thủ cũng không làm gì được Tân Vĩ Kỳ đâu.

Khóe miệng Lãnh Thần Phong lộ vẻ khổ sở.

- Chúng ta chỉ cần khống chế Tân Vĩ Kỳ, ba cao thủ Tử Thần cũng không dám động.

Trong mắt Đại Trưởng Lão toát ra vẻ hàn quang nói.

Lãnh Thần Phong trầm mặc không nói.

- Tông chủ, không thể do dự nữa.

Nhị trưởng lão khuyên nhủ.

Con mắt Lãnh Thần Phong vùng vẫy một trận, cuối cùng vẫn vỗ bàn một cái đứng lên.

- Quyết định như vậy đi.

- Chúng ta phải nghĩ một sách lược vẹn toàn.

Đại trưởng lão nói xong trong mắt lấp lóe lấy sát cơ kinh người.

Ngay khi Lãnh Thần Phong lập mưu khống chế Tân Vĩ Kỳ thì tại Long Đằng Phong, Hương Quân lại từ giả Diệp Hạo rời đi.

- Công tử, ta muốn tiến về tổ địa.

Hương Quân nói khẽ.

- Tiến về tổ địa?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Chỉ có tiến về tổ địa ta mới có thể khiến huyết mạch mình phát huy đến cực hạn.

Hương Quân nói câu nói này mà không dám nhìn ánh mắt Diệp Hạo.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi triệu hoán một chiến khôi Tử Thần tầng sáu ra.

- Ngươi hộ tống Hương Quân tiến về tổ địa.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Tuân mệnh.

Tôn chiến khôi cung kính đáp.

Tử Thần tầng sáu đã là cao thủ ở Thần Vực.

- Công tử.

Hương Quân có chút nức nở nói.

- Đi thôi.

Diệp Hạo vuốt ve khuôn mặt Hương Quân nói.

- Công tử, người nhất định phải bảo trọng.

Hương Quân nói xong hai hàng thanh lệ bắt đầu chảy ra.

- Yên tâm, ta sẽ chiếu cố công tử.

Hoàng Thập Nhất lên tiếng.

Sau khi Diệp Hạo dặn dò một phen, Hương Quân mới rời đi.

Hương Quân rời đi khiến trong lòng Diệp Hạo có chút vắng vẻ.

- Công tử.

Hoàng Thập Nhất tiến lên ôm Diệp Hạo hô.

- Ta không có yếu ớt như vậy.

Diệp Hạo nói đến đây đã nghe được lệnh bài truyền tới tin tức.

- Thanh Thanh lại đến Ngũ Sắc tông.

Diệp Hạo xem tin xong nhanh chóng đi đến phòng tiếp khách của tông môn.

. . .

Thư phòng Tân Vĩ Kỳ.

Trong lòng Lãnh Thần Phong rất khẩn trương, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra ngoài.

- Lão tông chủ, năm đó bởi vì chính kiến hai chúng ta xích mích, ta hiện tại ý thức được sai lầm của mình.

Lãnh Thần Phong nhìn Tân Vĩ Kỳ nói khẽ.

- Không biết ngài có thể cho ta một cơ hội không?

Nghe Lãnh Thần Phong nói thế, trên mặt Tân Vĩ Kỳ lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Nếu Lãnh Thần Phong nhất mạch hiệu trung tông môn, hắn cũng không cần khổ cực như thế?

- Ngươi đang nói gì thế? Bất đồng chính kiến rất bình thường, nhưng chỉ cần nhớ kỹ chúng ta là đệ tử Ngũ Sắc tông là đủ.

- Bất kể nói thế nào lúc trước đều là sai lầm của ta, xin lão Tông chủ tha thứ.

Lãnh Thần Phong nói xong một gối quỳ xuống.

Nhìn thấy Lãnh Thần Phong quỳ xuống, Tân Vĩ Kỳ vội vàng tiến lên nâng đỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận