Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1756: Tuyệt Phẩm Đan



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo nói thầm làm cho toàn trường vì đó xôn xao.

Lần thứ nhất luyện chế Tử Hà Đan?

Ngươi xác định không đùa người ta đấy chứ?

Lúc này, Diệp Hạo mở đan lô ra, Tiên Đan lập tức xông ra.

Trong sân Tu Sĩ lập tức đếm.

- Một viên, hai viên, ba viên, bốn viên, năm viên, sáu viên, bảy viên, tám viên, chín viên.

Trong lúc các nàng đếm tới con số này, cả đám kinh sợ không thôi.

Tất cả luyện chế thành công sao?

Lúc này, Kiếp Vân xuất hiện.

Kinh Lôi điên cuồng đánh xuống chín viên Tiên Đan.

Nhưng chín viên Tiên Đan vẫn bình chân như vại chống đỡ.

Rồi như dục hỏa trùng sinh trở nên càng thêm cường hoành.

- Diệp Công Tử, ta có thể nhìn xem Tử Hà Đan trong tay ngươi không?

Ánh mắt Hoàng Bích Hà sáng rực lên tiếng hỏi.

Hoàng Bích Hà vô ý thức cảm thấy phẩm cấp Tử Hà Đan do Diệp Hạo luyện chế cao hơn so với mình.

Mà làm cho Hoàng Bích Hà không ngờ là Diệp Hạo lại nhẹ nhàng lắc đầu.

Ánh mắt Hoàng Bích Hà lập tức trở nên ảm đạm.

- Ta sở dĩ không cho ngươi xem bởi vì chín viên Tử Hà Đan này còn chưa độ xong Kiếp Lôi đâu?

Diệp Hạo cười nói.

- A.

Hoàng Bích Hà giật mình.

Lúc này, một cỗ Kiếp Lôi càng mạnh hơn so với trước đó xuất hiện.

- Nhất Phẩm đan.

- Diệp Công Tử luyện chế được Nhất Phẩm đan.

- Nhất Phẩm đan không có bao nhiêu đan độc!

- Ta quan tâm đến việc Nhất Phẩm đan có sáu thành xác suất đặt chân đến Tiên Vương tam chuyển hơn cơ.

- Không biết Diệp Công Tử luyện chế Tử Hà Đan còn sống được mấy viên?

Rất nhanh, Tu Sĩ trong sân phát hiện chín viên Tiên Đan này không lộ ra xu hướng suy tàn.

Tất cả chúng lấy một loại tư thái ngang dương độ Kiếp Lôi.

- Diệp Công Tử, ta giờ có thể nhìn sao?

Hoàng Bích Hà lao đến.

- Không thể.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Tại sao?

Hoàng Bích Hà vừa nói tới đây, ý thức được cái gì:

- Ngươi sẽ không nói cho ta còn có Kiếp Lôi chứ?

Diệp Hạo vẫn không trả lời, giữa không trung xuất hiện Kiếp Lôi.

- Cực Phẩm Tiên Đan.

- Tám thành xác suất.

- Cực Phẩm Tiên Đan không có một tơ một hào đan độc, hơn nữa còn sẽ không ảnh hưởng với căn cơ bản thân.

- Nếu ta có thể có được đến một viên thì có thể đặt chân Tiên Vương tam chuyển.

- Ngươi cảm thấy mình mua được nó sao?

- Đoán chừng mua không nổi.

Các nàng rõ ràng Tử Hà Đan do Diệp Hạo luyện chế sẽ ra giá trên trời.

Lấy thân thế các nàng, cho dù viên bình thường nhất cũng không nhất định có thể mua được.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Theo Kiếp Lôi dần dần tiêu tán chín viên Tử Hà Đan càng trở nên sáng bóng.

Hoàng Bích Hà có chút kích động nhìn những Tử Hà Đan kia:

- Diệp Công Tử, ngươi có thể luyện chế được Cực Phẩm đan?

Nàng có thể không kích động sao?

Bởi vì gia gia của cô cũng luyện chế không ra.

Cực Phẩm đan độ khó phải gấp Nhất Phẩm đan mấy lần.

- Không.

- Không có?

Hoàng Bích Hà có chút mờ mịt nhìn Diệp Hạo.

Nhưng mà rất nhanh, nàng ý thức được tại sao Diệp Hạo lại nói không.

Bởi vì hắn luyện chế không phải Nhất phẩm đan.

Bốn lượt thiên kiếp!

Tuyệt Phẩm Tiên Đan!

Tất cả hội viên Phượng Các kinh hô.

Họ đã bao nhiêu năm chưa từng gặp qua Tuyệt Phẩm Tiên Đan?

Huống chi đây là Vương Cấp Tiên Đan?

Đợi sau khi Kiếp Lôi ngừng hẳn, Hoàng Bích Hà cẩn thận từng li từng tí nhìn Diệp Hạo nói:

- Diệp Công Tử, còn có Kiếp Lôi không?

- Tuyệt phẩm đan là đẳng cấp cao nhất rồi.

Diệp Hạo cười đáp:

- Làm sao còn Kiếp Lôi nữa?

Lúc này, Hoàng Bích Hà mới đưa tay tiếp nhận một viên Tuyệt phẩm Tử Hà Đan lật xem.

Càng xem càng chấn kinh.

Những đường vân này đối với Hoàng Bích Hà như quỷ phủ thần công.

- Ta thực không cách nào tưởng tượng được làm sao Diệp Công Tử có thể luyện chế ra Tuyệt phẩm Tiên Đan?

Sau một hồi lâu, Hoàng Bích Hà Tuyệt Phẩm Tử Hà Đan đưa lại cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo đẩy tới:

- Viên Tuyệt phẩm đan này coi như thù lao ngươi cho ta dược liệu.

- Những dược liệu kia luận giá không đáng giá một viên Tuyệt phẩm đan.

- Ta nói đáng giá là đáng giá.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, Hoàng Bích Hà nhanh chóng thu về.

Sâu trong nội tâm nàng rất muốn viên Tuyệt phẩm Tiên Đan này.

Bởi vì nàng cảm thấy mình có thể từ viên Tuyệt phẩm đan này thôi diễn ra rất nhiều thứ. Còn nữa, nàng cảm giác gia gia mình cũng cần viên Tuyệt phẩm đan này.

- Diệp Công Tử, không biết Tử Hà Đan trong tay ngươi có bán không?

Lúc này, Tam Túc Kim Ô nói khẽ.

- Không tiện.

Diệp Hạo cự tuyệt.

- Đáng tiếc.

Tam Túc Kim Ô tiếc nuối lên tiến.

Tuyệt phẩm Tử Hà Đan ngoại trừ có thể trăm phần trăm đặt chân Tiên Vương tam chuyển, còn có thể giúp tu vi của Tu Sĩ lên đến Tiên Vương Ba Chuyển Đỉnh Phong.

Đây là bá đạo của Tuyệt phẩm Tử Hà Đan.

Có một viên Tử Hà Đan có thể tiết kiệm bao nhiêu năm khổ tu.

- Ngươi và ta mới quen đã thân, mua sắm là đánh mặt ta rồi.

Diệp Hạo nói một tiếng rồi đưa cho Tam Túc Kim Ô một viên Tử Hà Đan.

Tam Túc Kim Ô nhìn Tử Hà Đan trong tay giật mình.

- Này —— này.

Tam Túc Kim Ô - Phục Văn Sơn run lên một hồi, nhìn Diệp Hạo chân thành nói:

- Ta từ chối thì bất kính rồi.

Phục Văn Sơn người này rất thẳng thắn, quan trọng làm người cũng không tệ lắm, Yêu Nghiệt như vậy, Diệp Hạo nguyện ý kết giao.

Diệp Hạo đi tới bây giờ đã đắc tội không ít người, nhưng đồng dạng hắn cũng kết giao không ít người.

Kết giao với Phục Văn Sơn cũng như kết giao với Tam Túc Kim Ô Tộc.

Giờ dùng một viên Tuyệt phẩm Tử Hà Đan đổi lấy, cuộc làm ăn này nghĩ thế nào Diệp Hạo hắn cũng không lỗ.

Đương nhiên, Phục Văn Sơn cũng không phải ngốc tử.

Diệp Hạo muốn kết giao Tam Túc Kim Ô Tộc, bọn làm sao không muốn kết giao với Diệp Hạo?

Cuối cùng, hai bên đạt được mong muốn của mình.

Sau đó, Diệp Hạo lại đưa cho Lăng Kiếm Đào một viên Tử Hà Đan.

Trong mắt Lăng Kiếm Đào lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng:

- Cảm tạ ta thì không cần.

Trước đó, Lăng Kiếm Đào và Diệp Hạo có chút mâu thuẫn, nhưng khi kiến thức thực lực của Diệp Hạo thì khúc mắc giữa hai người cũng tiêu tán theo.

Còn nữa, Lăng Kiếm Đào cũng rõ ràng Diệp Hạo làm người, kết giao với người như Diệp Hạo đối với hắn không có chỗ xấu.

Không phải chỉ là một viên Tuyệt phẩm Tử Hà Đan thôi sao?

- Đoạn đường này đều được ngươi làm người dẫn đường, cái này coi như lòng biết ơn của ta đi.

Sau đó, Diệp Hạo đưa cho Ngao Tuệ một viên Tử Hà Đan.

- A.

Ngao Tuệ không ngờ cô cũng được nhận Tử Hà Đan, nhưng mà chợt nàng nghĩ tới điều gì:

- Ngươi không bỏ lại ta mà đi chứ?

- Kế tiếp ta muốn theo Phục huynh tiến về Tam Túc Kim Ô Tộc.

- Có thể mang ta theo không?

Nhìn dáng vẻ đáng thương của Ngao Tuệ, Diệp Hạo nghi ngờ nói:

- Ngươi là Nam Hải Tam Công Chúa, đi theo ta thích hợp không?

- Không có gì không thích hợp.

Ngao Tuệ nói tới đây, bỗng nhiên mở to hai mắt nói:

- Làm sao ngươi biết ta là Nam Hải Tam Công Chúa?

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn.

- Ngươi có đồng ý hay không?

Ngao Tuệ cảm thấy giờ không nên xoắn xuýt chuyện Diệp Hạo làm thế nào biết thân phận của mình, mà nên xoắn xuýt việc đối phương có mang nàng đi hay không.

- Ngươi muốn thì cùng đi thôi.

Diệp Hạo cười đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận