Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1761: Tình Trạng Diệp Hạo



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Bất quá cường giả Nhân Tộc bên này một mực đều đang đọ sức.

Lăng Kiếm Đào nói tiếp.

- Cửu Trọng Thiên Cát Huyền tiền bối, Diệu Huyền tiền bối, Cửu Cung tiền bối, Thái Huyền Học Viện Thái Huyền Viện Trưởng, Vân Tiêu Cung Phá Tiêu tiền bối, Nhất Trọng Thiên Thanh Ma đã mở lời, nếu ai dám xuất thủ với ngươi, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào trả thù.

- Nhưng hiện tại ngươi náo ra động tĩnh lớn như vậy, ta xem chừng Yêu Tộc và Ma Tộc có thể sẽ động thủ.

Lăng Kiếm Đào cảnh báo.

- Nói thật ta vẫn luôn chờ Ma Tộc và Yêu Tộc động thủ.

Khiến Lăng Kiếm Đào không ngờ Diệp Hạo nói ra câu này.

- Ngươi biết rõ nếu hai tộc kia một khi động thủ sẽ gây ra sóng to gió lớn như thế nào không.

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý đáp.

Nghe vậy, đáy mắt Lăng Kiếm Đào lộ ra thần sắc chấn kinh.

Lăng Kiếm Đào chú ý thấy Diệp Hạo vô cùng bình thản.

Loại bình thản này không phải giả.

Chẳng lẽ Diệp Hạo còn có át chủ bài?

Nghĩ tới đây Lăng Kiếm Đào nhớ thủ đoạn năm đó Diệp Hạo vận dụng ở Tứ Trọng Thiên.

Lúc đó Diệp Hạo thế nhưng bộc phát ra chiến lực có thể so sánh với Đệ Tam Cảnh!

Bất quá nếu Yêu Tộc và Ma Tộc nếu động thủ, cho dù cường giả Đệ Tam Cảnh cũng ngăn không được.

- Diệp công tử, ta kính ngươi.

Đúng lúc này Lạc Ngữ Lan bưng chén rượu đi đến trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo đưa chén rượu lên cười khẽ nâng chén.

- Diệp Công Tử, ta có yêu cầu quá đáng.

Lạc Ngữ Lan cắn đỏ bờ môi nói.

- Nếu yêu cầu quá đáng thì cũng không cần nói đâu.

Diệp Hạo cười nói.

- Diệp công tử, ta muốn gia nhập Viêm Hoàng Tông.

Lạc Ngữ Lan vẫn nói.

- Ta không cần ngươi cho ta chức vị cao, cũng không cần ngươi truyền tuyệt học, chỉ cần có thể ở Viêm Hoàng Tông, thế đủ rồi.

Diệp Hạo nhìn ánh mắt trông đợi của Lạc Ngữ Lan nói.

- Viêm Hoàng Tông là thánh địa tu đạo nhưng cũng không mang ý nghĩa hợp với ngươi, ngươi vẫn nên ở Lạc gia làm công chúa đi.

- Gia gia ta không còn sống lâu nữa.

Lạc Ngữ Lan nói ra câu này con mắt cũng đỏ lên.

- Ngươi gia nhập Viêm Hoàng Tông vì muốn tìm kiếm sự che chở của ta?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Vâng.

Lạc Ngữ Lan biết rõ Diệp Hạo là người như thế nào, đối với người như vậy tốt nhất không nên đùa nghịch lòng dạ hẹp hòi, nếu không sẽ khiến đối phương cảm thấy phản cảm.

- Đợi khi yến hội kết thúc ta sẽ xem thương thể của gia gia ngươi.

Diệp Hạo nhìn Lạc Ngữ Lan nói khẽ.

- Ta nghĩ lấy trình độ đan thuật của ta chỉ cần không phải bệnh nan y nghịch thiên, hơn phân nửa đều có thể giải quyết.

Trên thực tế Diệp Hạo nói như vậy đã có nắm chắc nhất định.

- Sinh mệnh bản nguyên của gia gia ta sắp hao hết rồi.

- Ta có thể giúp gia gia ngươi gia tăng duyên thọ.

- Thật?

- Thật mà.

- Có thể tăng bao nhiêu duyên thọ

- Duyên thọ mấy trăm năm vẫn không có vấn đề gì.

- Mấy trăm năm?

- Còn chưa đủ hả?

- Mấy trăm năm đã rất nhiều rồi.

- Thế nhưng mấy trăm năm cũng không thể kiên trì đến Nhất Trọng Thiên, lại càng không cần phải nó thiên địa đại kiếp lúc Nhất Trọng Thiên phá toái.

- Ngươi phải tin tưởng đến lúc đó sẽ xuất hiện cường giả Thần Cảnh.

- Gia gia ra từng nói tam đại tộc Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc rất khó đồng tâm hiệp lực.

Lạc Ngữ Trúc nhẹ giọng nói.

- Khả năng rất lớn lúc Nhất Trọng Thiên phá toái còn chưa xuất hiện cường giả Thần cảnh.

Nghe vậy Diệp Hạo trầm mặc lại.

- Kỳ thật còn một vấn đề quan trọng nữa.

- Vấn đề gì?

- Bán Thần thế hệ trước cho phép thể hệ trẻ trở thành cường giả Thần cảnh sao?

Diệp Hạo thừa nhận Lạc Ngữ Trúc nói có đạo lý.

Nhưng hắn lại không cảm thấy cái này có cái gì sai cả.

Bởi vì Diệp Hạo có đầy đủ tự tin đặt chân đến Thần Cảnh.

Nếu ai ngăn cản, hắn sẽ cho người đó biết biển xanh vì sao lại mặn.

Đương nhiên, những lời này không thể nói cho Lạc Ngữ Trúc nghe.

Trên thực tế, nếu có nói thì cô nàng sẽ tin sao?

Lạc Ngữ Trúc đang định nói gì đó thì đột nhiên nhớ ra.

Bản thân đến đây không phải muốn gia nhập Viêm Hoàng Tông sao?

Làm sao bị Diệp Hạo vòng tới chuyện này lên?

- Diệp Tông Chủ.

- Ngươi có còn muốn ta giúp gia gia ngươi không?

- Muốn.

- Vậy ngoan ngoãn uống xong chén rượu đi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Lạc Ngữ Trúc dậm chân uống một hơi cạn sạch.

- Ta nói cô nương Lạc Ngữ Trúc này thật không tệ.

Lăng Kiếm Đào bẹp miệng một cái nói.

- Vì cái gì ngươi không đồng ý đây?

- Bởi vì không muốn lại gánh vác nợ tình.

- Vì sao?

- Lạc Ngữ Trúc đi theo ta sẽ không hạnh phúc.

Diệp Hạo nhìn Lăng Kiếm Đào nói.

- Nhưng nàng cam tâm tình nguyện.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

Lăng Kiếm Đào không biết dựa theo thế cục trước mắt, Diệp Hạo không cần bao lâu nữa sẽ tiến về Thần Vực.

Mà toàn bộ Cửu Trọng Thiên có thể theo Diệp Hạo tiến về Thần Vực ngoại trừ Đường Phiên Phiên ra sợ rằng không còn người nào khác.

Nói cách khác toàn bộ nữ nhân khác Diệp Hạo đều lưu ở Tiên Vực.

Diệp Hạo không tiếp tục nói.

Lăng Kiếm Đào cũng không có hỏi lại.

Tiệc rượu tiến hành ba ngày.

Lúc này, việc ba cháu gái Hà Thần chọn rể không thể tránh khỏi bị chậm trễ.

Nhưng không người nào lại phàn nàn chuyện này.

Bởi vì các nàng biết rõ cường giả trong tộc các nàng đang bàn chuyện với Diệp Hạo.

Có thể thấy được đợi đến lúc bàn chuyện xong trong tộc các nàng sẽ thu hoạch được tăng trưởng rõ rệt.

Thư phòng Hà Thần!

Hoàng Thanh kiểm tra thân thể Hà Thần sau đó sắc mặt nghiêm túc nói.

- Pháp lực trong cơ thể ngươi đã sớm không trấn áp được lực lượng tà ác kia, mà lực lương tà ác kia mỗi giờ mỗi khắc ăn mòn Sinh Mệnh của ngươi, dựa theo tình hình trước mắt, ngươi không chống đỡ được 30 năm.

Thoại âm Hoàng Thánh vừa rơi xuống toàn bộ cao tầng Lạc gia đều biến sắc.

Không ai ngờ rằng trụ cột Lạc gia ngay cả 30 năm thậm chí cũng không có.

- Hoàng Đan Vương, xin ngươi mau cứu gia phụ ta.

Gia Chủ Lạc gia vội nói.

Hoàng Thanh trầm ngâm một chút, nói.

- Ta toàn lực xuất thủ cũng chỉ có thể làm dịu được một chút.

Nói xong câu này Hoàng Thanh nhìn về phía Diệp Hạo.

- Diệp Tông Chủ.

Diệp Hạo tiến lên kiểm tra một phen, thần sắc ngưng trọng nhìn Hà Thần.

- Lực lượng tà ác trong cơ thể ngươi là chuyện gì?

- 10 năm trước ta tuần tra Hắc Hà, ở đáy sông phát hiện một Động Phủ, ta vừa mới tiếp nhập động phủ đã bị tập kích bất ngờ, ta thiêu đốt một giọt Tinh Huyết mới chạy ra khỏi được đó.

Hà Thần nói đến đây, trong mắt lộ ra tia hoảng sợ.

- Ta có thể cảm nhận được người xuất thủ cực kỳ cường đại, giống như loại kính sợ khi hạ vị giả đối mặt với thượng vị giả.

Nghe vậy Diệp Hạo cùng Hoàng Thanh liếc nhau, đều thấy thần sắc không thể tưởng tượng nổi từ trong mắt đối phương.

Hà Thần là ai?

Cường giả Bán Thần!

Theo lý thuyết cho dù Đệ Tam Cảnh cũng không thể tạo thành uy hiếp như thế với hắn.

- Ta giúp ngươi khu trừ cỗ lực lượng tà ác này.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi, nói.

- Vô dụng.

Nghe vậy Hà Thần nhẹ nhàng lắc đầu.

- Ta đã từng tìm ba Bán Thần, cả ba vị đều không có cách nào khu trừ.

Hà Thần nói đến đây khiếp sợ phát hiện lực lượng tà ác trong cơ thể đang dần dần rút lui. Giống như bông tuyết gặp mặt trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận